TAN THEO MÂY KHÓI
Bàng hoàng tỉnh giấc giữa đêm đông
Nghĩ nhớ về ai chợt chạnh lòng
Lất phất ngòai song mưa nhẹ đổ
Khơi buồn trổi dậy chốn mênh mông
Xa rồi thật sự thế sao anh
Mộng đẹp ngày xưa đã biến thành
Một áng mây bay về cuối ngõ
Sầu giăng khắp cả góc trời xanh
Làm sao vớt được mảnh trăng rơi
Hạ bút bài thơ vẽ cuộc đời
Mưa sẽ từ nay không đổ nữa
Lên lòng của những kẻ chơi vơi
Tình là có phải những giọt ngâu
Rớt xuống lòng nhau gieo bạc đầu
Bỏ héo cành lan ngoài ngưỡng cửa
Lìa cành cũng chết bởi vì đau????
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2007 10:04:28 bởi NuocMatMuaThu >