Hôm nay Ga_trong vô duyên đi lạc vào vườn thơ này, thấy thơ thẩn quá trời, lại có cả em Trân Chời Tím nữa. Thế là biết đụng hàng thứ dữ rồi. Tính chuồn êm. Nhưng cũng phải để lại chút gì làm lễ ra mắt chứ.
GT đọc có vài bài. Nuocmatmuathu viết được, trong thơ có thơ thẩn với những câu chữ bóng bẩy, vần điệu OK được. Còn Em Trân Chời Tím thì vẫn như mọi khi, những bài thơ giàu hình tượng ý tứ...nhưng còn thiếu chất Thơ thực sự. Nó giống như là những đọan đỏan văn hay. Nhưng trong những bài thơ nhàn nhạt này của em T (có lẽ là những bài thơ ngẫu hứng, xuất khẩu thành thơ nên ko chau chuốt bằng những bài thơ em viết ở mục khác), GT rất thích khi luôn bất ngờ có những câu thơ xuất thần, tuyệt hay...
Như một câu thơ rất hay trong bài thơ dở ẹc mà GT đã từng đọc của em T (quên mất tên bài thơ dở đó rồi)
Mẹ sinh em trái tim chung thủy,
Để...................với thủy chung.
CTT
Hihi....câu thơ hay trên GT cũng....quên luôn.
Tóm lại thì thơ của hai em, nuocmatmuathu va CTT đều rơi vào những nhược điểm chung của các bạn làm thơ trẻ. Đó là sự quan trọnng hoá của câu chữ, phải có những câu thơ bóng bẩy và những sự sắp xếp thứ tự của bài thơ. Đó là ba vấn đề mà các nhà thơ trẻ hay gặp và lúng túng...Đó chính là sự khác biệt giữa một nhà thơ thực sư và một nhà thơ không chuyên.
Ga_trong sẽ nói ngắn gọn nhé. Sự sắp xếp thứ tự trong bài thơ tức là một câu chuyện kể có trước có sau, có lơp lang thứ tự, có yêu rồi mới có thất tình, có thất tình thì mới...làm thơ. Các bạn cứ phải viết dài về xuất xứ, rồi có lớp lang trước sau....Đó là việc của kể chuyện, của phim của kịch hay của Công An hình sự phá án, chứ đó ko phải là việc của một nhà thơ, một bài thơ....GT quên hết thơ để ví dụ rồi, nhưng có thể bịa ra một ví dụ sau.
Trong thơ không cần phải trình bầy là anh đã bỏ đi mất, rồi bây giờ em làm thơ tiếc nuối, nhớ nhung cái ông nội đã ra đi đó. Vì thơ là một lãnh vực viết cô đọng nhất, ngắn nhất, ít tốn công mổ cò nhất nên chỉ cần viết ra được cái điều nhớ nhung, tiếc nuối thì người đọc cũng đã biết được người viết đang thất tình, đang nhớ nhung cái anh chàng đã quất ngựa truy phong đó rồi. Khỏi cần phải trình bày thứ tự dài dòng. Vì nó sẽ khiến cho người viết phải lo sắp đặt trước sau mà lạc đi cái quan trọng nhất, đó là hồn của bài thơ, hay chất thơ của bài thơ. Có những bài thơ của các bậc tiền bối viết lưng lửng, chẳng biết viết về cái gì, thời gian nào, mục đích của bài thơ cũng ko có nốt, nhưng vẫn là những bài thơ bất hủ. GT quên hết rồi, nhưng các bạn có thể đọc một bài thơ nổi tiếng của Hàn Mặc Tử để tham khảo, bài Đây Thôn Vĩ Dạ. Ví dụ như bây giờ các bạn làm thơ trẻ viết về thôn Vĩ Da, thì điều đầu tiên các bạn phải viết nó nằm ở miền Trung yêu thương, ở ngọai thành Huế mến thương, rồi nằm gần con sống Hương nước chảy lờ đờ. Sau nữa là giới thiệu truyền thống văn hiến của cái thôn Vĩ Dạ này, hoặc truyền thống anh dũng đấu tranh, ngày xưa đã từng chứa Ta đánh Tây..v..v..Rồi còn nhiều lớp lang phiền phức nữa, mà mỗi người mỗi tật, cứ thế ta tự làm ta rối tinh trong mớ bòng bong đó. Còn ông Hàn mặc Tử nhà ta thì chẳng làm như thế. Ông ấy cứ thích đâu thì phang đấy, chọc nơi này mấy câu, thường thì hai câu thơ thôi, rồi lại chọc nơi kia hai câu thơ nữa. GT tin chắc là có nhiều câu thơ hay trong bài thơ này, Hàn thi si không viết về thôn Vĩ Dạ mà đã viết trước đó về nơi nào đó, một miền quê VN ở đâu đó, nhưng vì Hàn đại ca bí quá nên cũng lấy ra nhét vào bài Thôn Vĩ Dạ cho đủ câu chữ. Những câu thơ ông ấy có viết về thôn Vĩ Dạ hay viết về thôn Dạ Vĩ hay không không quan trọng. Cái chính thì đó là những câu thơ hay, rất hay của nền thì ca Việt Nam.
Trời, mổ cò mỏi tay qua rồi, thôi để dịp khác sẽ viết nốt hai mục, tức là câu thơ bóng bẩy và quan trọng hoá câu chữ, dĩ nhiên là nếu các bạn thơ trong này đồng ý để GT bình lọan lung tung nữa. Và xin nói trước là GT chẳng biết mô tê chi về thơ đâu, chỉ biết té nước theo mưa, ăn ké các nhà thơ trong ni thôi đấy.
Có một ý GT nói thêm là GT đọc một bài thơ của tác giả Minh Tuấn, cũng trong vườn thơ này. Bài thơ Vẽ...gì đó. Đó là một bài thơ khá hay, với câu chữ không bóng bẩy. Thậm chí hơi hướng câu chữ của bài thơ hơi hướng cổ với những thành ngữ hơi xưa, nhưng không đến nổi cổ lắm hoặc điển tích như kiểu những bài thơ nói về "mây Tần", "núi Tản"....Những chính những câu thơ hướng cổ và giản dị đó đã làm cho bài thơ này hay hẳn lên. Bài thơ này cũng là một ví dụ về việc ko cần những câu chữ bóng bẩy vẫn có thể có được bài thơ hay. Các bạn đọc kỹ sẽ thấy hay. Chắc hẳn đây là một người viết không còn trẻ nữa, có kinh nghiệm và ít gặp những lỗi mà GT đã nói ở trên. Bái phục nhà thơ già Minh Tuấn một cái. Một ví dụ vui, nếu kết hợp ba người MT, NMMT và CTT với sở trường sở đỏan của mỗi người thì chắc chắn chúng ta có một nhà thơ vĩ đại chăng?
Thôi, chuồn nhanh kẻo ăn guốc của CTT.
Tạm biệt và chúc các nhà thơ mau ăn chóng lờn.
Ga_trong
(MTA)