BỠ NGỠ...
THU AI
Phải chăng trời sắp vào thu
Heo mây gió thổi mây từ đâu giăng
Hay vì lòng quá bâng khuâng
Nên nghe giá lạnh cả vần thơ đan
Biết bao giờ mới Xuân sang
Cho em nhặt cánh Mai vàng mà mơ
Gởi anh một chút mong chờ
Tình thu đất khách đôi lời mến thương
Ru xin những giấc mơ thường
Đẹp trang nhật ký từng chương chúng mình
Anh là giọt nắng bình minh
Sưởi em ấm lại đường tình vào yêu
Để quên đi bớt những chiều
Lòng nghe hiu quạnh với nhiều đắng cay
Không còn ngắm lá vàng bay
Mà ngơ mà ngẩn thở dài vì ai
NuocMatMuaThu
***
NMMT xin kính chào anh dangphuong vẫn khỏe ạ:
Dạ, Thu rất hân hạnh đã được anh ghé nhà thăm và cùng Thu phúc họa lại đôi dòng trong trang thơ của mình vừa qua, Thu xin cảm kích thật nhiều, thơ anh rất hay, Thu xin rất ngưỡng mộ, và cũng vẫn cầu mong sao Thu vẫn còn có thêm nhiều cơ hội may mắn để được đón đọc thêm nhiều tác phẩm thật hay của anh trong khu phố dễ thương này hay trong trang nhà của anh, hoặc trong trang thơ của mình, nếu anh không chê bai những dòng thơ mộc mạc của NMMT này, thì Thu sẽ nghe rất hân hạnh :), dạ, đôi dòng Thu xin tri ân và xin được gởi lời mến chúc anh cùng gia đình một mùa Xuân mới an khang, thịnh vượng cùng với những gì thân ái và tốt đẹp nhất, xin kính chúc anh một ngày/đêm lành và thật dễ thương, và thêm lần nữa, Thu xin cảm kích nhiều cho bài thơ thật hay anh đã mến tặng trong trang thơ của mình vừa qua :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
__________________________________________
Niềm riêng... Đã xa rồi lá mùa thu Xa đôi mắt biếc sương mù giăng giăng Nhưng sao lòng vẫn bâng khuâng Như mây vời vợi mấy tầng ai đan...? Tưởng là tiếng bước chân sang Ngờ đâu bóng dáng thu vàng trong mơ Còn đây ngày tháng đợi chờ Mặc cho mưa nắng hững hờ yêu thương Chỉ là giấc mộng bình thường Mà sao chỉ thấy mình tương tư mình Khi còn trong cõi vô minh Đắm say mới biết rằng mình còn yêu Khi đời đã bước vào chiều Đường trần mới biết còn nhiều đắng cay Ân tình đã cất cánh bay Niềm riêng này biết tỏ bày... cho ai...? dp *** Chúc NMMT một ngày vui.