Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Tàn canh
Tỉnh giấc mà nghe đêm quá dài
Chạnh lòng mình trĩu nhớ thương ai
Ngoài song có phải trăng vừa đỗ
Cửa của nhà ai, then đã cài
Mà sao lẩn khuất bóng anh đâu
Có nghe trong gió tiếng em sầu
Gọi nhớ còn đây từng đêm vẫn
Đánh thức hồn đau bạc mái đầu
Có chợt bao giờ anh, nhớ em
Ngắm lá vàng bay rớt trên thềm
Suy tư khẽ gọi mùa thu chết
Để lệ buồn rơi đắng môi mềm
Tất cả là không, chắc là không
Ai mang hờ hững bỏ lại lòng
Thơ đan một mảnh còn dang dở
Khóc nghĩ mà thương, phận má hồng
NuocMaMuaThu
TỈNH MỘNG
Tàn canh vắng mắt em mi lệ ướt
Tỉnh mộng rồi anh đã bước theo ai
Giấc nồng chợt tỉnh men say
Nghe đêm dài quá cùng ai chuyện trò
Chạnh lòng với những buồn lo
Trĩu cành thương nhớ tình cho đi rồi
Ngoài song gió thổi than ôi
Ánh trăng bàng bạc cùng ngôi sao mờ
Nhà ai cửa đóng không chờ
Then đà cài sẵn giấc mơ đâu còn
Bóng anh đã khuất đầu non
Nay tìm không thấy tình son phai màu
Có nghe trong gió tim đau
Tiếng em sầu nhớ kêu gào yêu đương
Còn gì lại chút vấn vương
Từng đêm vẫn nhớ vẫn thương người mà
Hồn đau đánh thức xót xa
Mái đầu bạc trắng tình ta xong rồi
Bao giờ sao mới đổi ngôi
Bao giờ anh mới buồn ngồi nhớ em
Lá vàng rơi - tiếng e hèm
Sầu thu rơi rớt tình em úa màu
Suy tư khẽ gọi tên nhau
Gọi mùa thu chết tình đau nửa vời
Lệ buồn trong buổi sớm mơi
Đắng cay một lối chơi vơi sớm chiều
Không còn gì nữa tình yêu
Chắc là mất hết tiu đìu tình ta
Ai mang hờ hững đi xa
Còn em bỏ lại tiếng ca não lòng
Thơ đan một mảnh phòng không
Tình còn dang dở mùa đông chợt về
Khóc thương những phút đam mê
Má hồng phận bạc ê chề tháng năm