lời tình tự ..(2)
người sang thuyền người đợi nhặt vần thương
bao năm nhỉ , đếm đời trên vách nhớ
tường trắng lỗ loang , dìm sâu hơi thở
khẽ gọi người trong trăn trở cuồng say
và bây giờ nhạt ánh mắt trời mây
nét đam mê tự tin thời son trẻ
đã đổi thay thời gian không phá lệ
nếp nhăn hằn dong ruổi với thời gian
tình cờ gặp
ta với người quá khứ cùng thực tại
những gì cho nhau có còn mãi mãi
trong buồng tim trí óc đã cằn khô
tất bật xoay ,quanh cuộc sống mơ hồ
chút lạ lùng ...
người vẩn là một người em gái nhỏ
cùng vần thơ hoa mộng thuở hồn nhiên
chỉ chính ta cằn cổi với muộn phiền
duyên sơ ngộ , duyên ba sinh không trọn
đêm đã tàn
ánh hồng dương đang xôn xao ngoài ngỏ
thôi mộng với mơ thả bay theo gió
xếp nhạc thơ xếp trang sầu dĩ vãng
có còn chăng , buồn dư âm lãng mạn
mắt biếc nào khơi động những khờ si
vợi ngàn trùng ta mãi khắc mãi ghi ....