Có một mùa hoa cải nở vàng bên bến sông !
Tình Thu Chưa Phai Em ơi ! mùa thu lá vàng tàn tạ
ta đứng nơi này nhìn trời mưa bay Nhớ ngày xưa cũ cùng nhau ngồi đợi
đón từng hạt tình ru nhẹ bờ vai Nào ai có biết nào ai có hay ta đắm say tình yêu giữa đêm này Bàn tay tình cờ che bờ môi dậy
thoảng hồn buông dài theo mây ngàn bay Trời đêm mùa thu heo may vương gió Ôi ! cơn gió nào xin đưa em đi
Để được thấy dấu xưa trong mộng đẹp Tình hiến dâng đã khép chặt vầng mi
Đời xin hãy cho em lời ước nguyện
Để linh hồn em trinh nữ thôi sầu
Thôi ngại ngùng khi tình không nói thật
Một thoáng thu nghe trái tim dạt dào Đông Hòa
25.05.07
Thế là đã xa, xa thật rồi anh
Xa tất cả mảnh trăng vàng cuối bãi
Sườn đê cao đổ dốc một bóng người
Xuân đến rồi em còn thấy chơi vơi !
Xuân đến rồi em còn thấy chơi vơi !
Như cái nụ cuối đông còn thẹn gió
Cánh cửa Xuân còn đang bỏ ngõ
Một chút hương đời vương vấn đâu đây !
Bài thơ không tên anh thường vẫn viết
Vào trái tim mình khỏang trống bao la
Cái khỏang trống đã bao lần đánh thức
Để con tim cũng chợt... vỡ òa !
Khôn nguôi nặng một lời nguyền Câu thơ thuở trước sao quên được lời Nặng lòng nhớ thế em ơi ! Bầu trời thơ cũ đâu người viếng thăm... Nặng lòng với những trở trăn Để cho nhẹ gánh hành trang... vào đời !
Em đã là em của tháng năm…
Anh đã đi suốt một thời trai trẻ
Vẫn tìm em trong nỗi nhớ mỏi mong
Vắng em trong nỗi nhớ khôn cùng
Như một buổi mai Xuân vắng hoa đào khoe sắc
Gót hồng trong trẻo bứơc chân
Gió ào qua để em gần… em xa
Hương Xuân nói hộ đôi ta
Gió Xuân đủ để mang hoa tới người
Cho em…Em mến yêu ơi !
Có một ngày như thế!
Có một ngày không viết nổi một câu thơ
Sao chợt thấy với mình là vô nghĩa
Tự hỏi mình và tự đau đớn thế
Rồi bỗng dưng tắt ngấm mọi vần thơ
Tiếng chuông câm tay rung quá bất ngờ
Luống cuống nhầm tay vụt tắt…
Chuông lại rung đều đôi mắt thấy cay cay
Ai đang anh gọi vào giữa lúc này !
Còn gì nữa em ơi còn gì nữa
Câu biệt ly đã nói ra rồi.
Không vợi lại nhưng mà luyến tiếc
Một thời đã qua của chúng mình…
Cảm xúc dâng tràn trong ai
Nỗi buồn đắng đót trong ai
Câu thơ nữa chừng bỏ lại
Trong ai cũng thấy bàng hòang…
Em về với những bơ vơ
Anh về với những vần thơ lỡ làng
Em về để bước sang ngang
Anh về để ngóng đò sang cuối chiều...
5/07
Mưa !
Mưa vẫn mưa rơi vào giếng thơ
Thánh thót làm ai lại mơ hồ
Nặng gánh phong trần thơ với thẩn
Giếng sâu sao động cũng phân vân
Em ơi ! Bong bóng nổi trên sân
Tí tách nổ tung mưa vẫn vậy
Giọt hè cũng chỉ đủ ướt chân
Mà sao mưa xối nhẹ cả... vần?!
Thơ về trong mỗi cơn mưa
Giọt trôi giọt nổi canh khuya muộn màng
Nơi đâu có tiếng sấm tràn
Hay tim ai đó trót mang nỗi lòng
Mây cao đen tận tầng không
Giọt mưa thẳng đứng vào lòng ngẩn ngơ
Mưa đừng làm ướt câu thơ
Để anh còn gói gởi nhờ chốn em !
Đứng một mình trong phố ảo
Anh thẫn thờ buồn lặng đơn côi
Trời đẫm sương cứ thế nhẹ trôi
Thời gian khóc cho mình anh đau khổ
Dù ngoài kia,ồn ào con phố
Nhẹ chân ai nhón gót vừa qua
Không gian như vỡ khóc òa...
Em đi tối sáng bỗng qua cánh đời
Bâng khuâng bối rối qua rồi
Nay còn chỉ một con người là Anh !
Biển tình lầm lỗi Bởi lầm lỗi nên đời anh như biển động Mang ngọn sóng phủ đầy những bão dông Chiều mù sang hoang tàn một bến mộng Rồi âm thầm vùn vụt khơi mênh mông Bởi lầm yêu nên đời là oán hận Con tim anh đang rỉ máu yêu đương Vì giữa tâm linh đã mang đau đớn Vì xa em lệ sầu tiễn lên đường Vẫn ngọn sóng biển cuốn vào mộng mị Vẫn như ta đang cuồng nộ thét gào Như muốn gọi ngày xưa lần yêu dấu Lầm lỡ trong duyên kiếp tình vội trao Em ơi , giờ em nơi nào lạc lõng Giữa biển đời ai sẽ đỡ bước chân Ai sẽ yêu và thương em trọn kiếp Sẽ một đời ru mãi đêm ái ân Biển vẫn khát khao trong chờ đợi Như linh hồn anh vừa rời nhân gian Biết về đâu cho quên ngày xưa ấy Đành về biển khơi cuồng nộ từng năm Đông Hòa 20.06.06
Lặng im !
Em lặng im anh cũng lặng im
Đâng đắng đót tìm lối mòn bên của sổ
Tâm và hồn hai con người vẫn thiếu
Bởi một lần chẵng nổi …tìm nhau !
Bàn tay ai ,vòng tay ai…là ai ?
Trong hương muối mặn mòi nơi góc biển
Phía một chân trời…nơi ấy lúc hòang hôn
Em ơi ! Đâu chỉ dỗi hờn !!!...
Lặng im sao em ! Ai nhắn đi tìm ?
Sao chát chúa một màu hư thực vậy?
Rồi một lúc khỏang trời này em thấy,
Nhộn nhịp mây bay vì không nổi kiếm tìm !
Sao lặng như tờ không một tiếng chuông reo
Bỗng tan biến một ngày chờ đợi…
Tiếng bíp bận làm anh không còn cơ hội…
Như kẻ trốn tìm câm lặng …thế là thôi !
Thời gian đâu có ngùng trôi
Chênh vênh chân bước …ai ngồi được ai ?
Lặng im …em nỡ xa vời
Cho anh cũng lặng …tìm người nào đây !?
10/2006
Đêm qua !
Một đêm chống chếnh vô hồn
Một đêm có cả cái buồn chông chênh
Vầng trăng lấp ló sau ghềnh
Trăng sao không sáng để tình trong trăng ?
Ai ?
Ai treo vành ngọc giữa trời tây
Ai đem vàng rãi khắp đó đây
Ai đem gió biển về mơn trớn…
Cho đêm nay hát vạn ngàn cây….
Rượu !
Rượu đã say rồi rượu em ơi
Cánh cửa cuộc đời anh lại khép
Bước chân đi không quay lại được …
Bóng đường xa đổ dáng một con người
3/3/07- BP
Cầm tay em nói …
Bàn tay em ấm áp mượt mà
Mềm mượt mát như ru người e ấp
Nóng hổi nhẹ nhàng với em là chân thật
Sao vội rút nhanh ra khỏi vòng tay?
Đâu đã bao lần như thế…thế này ?
Anh được cầm tay nhẹ run vai áo
Vòng ngực đời nóng hổi tuổi thanh xuân
Vòng tay anh sóng sánh… bồi hồi !
Cầm tay em nói…Nói lời yêu…
Sao bỗng thấy không thể nói nhiều…
Ngập ngừng bâng quơ một thóang phiêu diêu
Đành dành cả cho mắt mình được nói!
Câu nói của em lại là câu hỏi
Một câu trả lời bâng khuâng
Một thóang của nhau…như thế gấp trăm lần
Cầm tay em nói… Ngại ngần chi em ?!?!
2007/BP
Dòng sông quê anh !
Dòng sông Trà quê anh
Có vị mặn mòi gió biển
Có tiếng ru khao khát cảnh chiều về
Có thảm cỏ xanh lướt lát ven đê
Có bóng hao gầy mẹ anh chiều đổ bóng
Một cánh diều bay cao trong mùa gió lộng
Và một con người tạc tượng cuối vầng trăng
Dòng sông Trà quê anh
Nơi ghi lại bao mùa về thay đổi
Để vẹn nguyên một dòng chảy vẫn về khơi
Để mãi mãi nơi này anh lại bồi hồi
Con cá nhảy lung linh vầng trăng cuối tháng
Tan trong đêm xao động cả con thuyền
Soi cái bóng…chờ ngày mai rời bến
Em ơi !Dòng sông quê anh…
Lại một mùa trăng sẽ đến
Khúc tự tình lại hát cảnh trăng treo
Lại long lanh trên mảnh đất nghèo !
Nơi đã có dòng sông nghèo... quê Anh !
2007-BP
Biển quê em !
Quê em biển chói chang reo
Vi vu gió thổi đất nghèo trăng tinh
Biển em có khúc tự tình
Xốn xang sóng vỗ cho mình nhớ ta !
Đá cằn đang độ ra hoa
Nở cho sóng vỗ ầm òa thâu đêm
Trả lại ai khúc êm đềm
Lung linh biển gợn trăng tình long lanh !
NhâTrang-4/2007
Bông hoa Rừng trên phố !
Ngát hương một đóa Trà My
Bông hoa e ấp mỗi khi gió về
Thỏang thơm vị ngọt đồng quê
Hương Rừng tĩnh lặng đem về phố xa
Bông hoa đẹp giữa vườn hoa
Hương thầm thêm nét kiêu xa giữa đời
Không xinh nhưng đẹp em ơi !
Tâm hồn mang nét tuyệt vời cho anh
Bông hoa giữa chồn thị thành
Hương thầm lan tỏa trong anh thuở nào !?
BP-5/2007
EM VỀ ! Em về cho gió ngàn bay Gió xiêu xiêu ngã làm say lòng mình Vần thơ chất chứa ân tình Bắc cầu nỗi nhớ cho mình với ta ! Vần thơ bay mãi bay xa Một thời để nhớ một thời qua muộn màng ! BP-5/07
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: