Lúc Nào Đó...
Lúc nào đó, không còn ai thấy em
Là có nghiã em rong chơi cùng gió
Với mây ngàn,trăng sao trên vũ trụ
Hoà mình vào cảnh giới cuả tây phương
Ngọn đuốc tuệ đang thắp sáng soi đường
Dẫn em đến khu vườn sen thơm ngát
Mùi trầm đốt toả hương bay ngào ngạt
Thân hoá thành sợi nắng ở trên cao
Lúc nào đó không còn biết nghẹn ngào
Tâm bình thản trưóc bao điều trắc trở
Lòng thanh tịnh không sầu, vui, buồn, khổ..
Là lúc tâm hồn thanh thản phiêu diêu
Sương Anh
Hoa Đàm Đuốc Tuệ
Giữa nhân thế, có hoa Đàm đuốc Tuệ
Cho chúng sinh thanh thản giữa trầm luân
Đến và đi, nào ai biết được bao lần
Từ bể khổ đến Niết bàn dài ngắn
Lửa Trí Tuệ, hoa Ưu Đàm che chắn
Ba trăm năm hay chẵn cả ngàn năm
Đóa hồng liên nở thơm ngát trong đầm
Ngàn cánh sen, nước trong xanh, cá lội
Em vẫn đó từng ngày đêm sáng tối
Lời kinh thi trầm bổng giữa thinh không
Đóa Ưu Đàm rạng rỡ ở trong lòng
Lửa Trí Tuệ soi đường thơ vững bước
Đừng vội nghĩ chuyện đến sau đi trước
Hãy cứ vui trong hiện tại hôm nay
Giữ tâm tư trong tu đạo từng ngày
Mỗi ngày sống là một ngày sen nở
Chuyện xảy đến không phải là gánh nợ
Lửa tâm nung đốt tạp niệm hư vong
Nét đan thanh còn giữ mãi trong lòng
Ánh đuốc Tuệ hương hoa Đàm hạnh phúc
Nguyên Đỗ
Rẽ Đường Mây
Rẽ đường mây ta vào nơi thanh tịnh
Lià chốn trần đầy tục lụy nhiễu nhương
Lưả từ bi rọi cho thấy con đường
Phiá trước dữ lành...liệu phương đi tới
Hôm nay mưa bão, ngày mai nắng mới
Mây trắng trong xanh nắng dọi khắp nơi
Đầm sen hoa nở thơm ngát bầu trời
Gió mang hương đi gọi mời: ngày đẹp!
Sách thơ đọc, câu lời hay ghi ghép
Giữ tâm hồn luôn bình tĩnh thẳng ngay
Lời thơ anh có tâm đạo tình đầy
Giúp em thêm dạn dầy trong đời sống
Hoa Ưu Đàm khó tìm, hoài ươm mộng
Biết khi nào ta được thấy đơm bông
Có hay không, do đuốc tuệ tri lòng
Muốn gặp, phải có Phật duyên mới được
Sương Anh