Chập Chờn
Hôm nay chân bước chập chờn
Hồn tôi lạc giữa cô đơn thơ người
Lời thơ thiếu vắng tiếng cười
Tình yêu chẳng được vẹn mười chữ thương
Hình như... đang ở đôi đường
Nên thương nhớ gửi giữa vườn nhớ mong
Bóng ai thấp thoáng bên lòng
Để ai nức nở giữa vòng dây tơ
Lỡ yêu nên giữ dạ chờ
Mai sau tơ nguyệt se mơ vuông tròn
Ngậm cay nuốt đắng héo hon
Mai như chim hót véo von tình nồng
jacaranda
Nưả Tỉnh Nưả Mê
Chập chờn nưả tỉnh nưả mê
Bóng ai thấp thoáng hiện về bên em
Gió đưa cành trúc say mèm
Thân nghiêng ngã bóng bên thềm nhà xưa
Người ơi nói sao cho vưà
Lòng đang chất ngất đong đưa sóng tình
Mong đừng ánh sáng bình minh
Để hồn em được chung tình cùng đêm
Mong trăng mãi sáng bên rèm
Cho em giấc mộng dài thêm bên người
Kẻo không buồn lắm ai ơi!
Sợi dây tơ nguyệt hợt hời...tình bay...
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2008 20:25:18 bởi SuongAnh >