YÊU DẤU ƠI ...!
Yêu dấu ơi! Mưa nặng tình nhung nhớ
Gõ nhịp buồn theo trăn trở chờ mong
Để cho em thổn thức đợi nắng hồng
Sầu da diết, chìm mênh mông tâm thức !
Em chờ nắng rồi se lòng ngờ vực
Giận thu tình, ghen tức đến mù tâm
Nắng hoang mang, tự trách lắm lỗi lầm
Sao cứ để gió mưa âm ĩ khóc!
Nắng về đây hong đôi tay ngà ngọc
Ngón yêu nào ôm xiết dốc nắng rơi ?
Hay môi ngoan hờ hững chẳng mở lời
Như trách móc " Nắng ơi! Em giận đó ..."
Nắng sẽ không đưa một lời bày tỏ
Chỉ nhẹ nhàng , bờ vai nhỏ ôm ngang
Đặt lên mi một nụ hôn nồng nàn
Rồi song bước, ta lang thang thơ mộng...
Tóc nâu
Cưng ơi! Vài hôm nữa Tóc sẽ về chăm sóc nhà cửa hơn, đang bù đầu nè ...
Có thiệt là bù đầu hôn...?! hay là mắc bận đi tán....hả
...xí...ai mà tin, anh JA biểu đi mua dầu có chút hà mà đi biền biệt hổng dzề làm cho Paris bị thiếu nắng mưa suốt ngày đêm làm em Sương lạnh wá nè...bắt đền đó...coi chừng bôi hết dầu nưã cho mà coi....có sợ hôn?
...Về Đây!!
Về đây nghe anh, quên đời phiêu lãng
Xin gót dừng ngày tháng mãi bên em
Cho hồn không khắc khoải phiá sau rèm
Lệ nhớ ai hằng đêm thôi ướt gối...
Dấu yêu ơi...về mau đi kẻo tối
Mây se buồn gió lạnh thổi ngoài kia
Nơi phòng loan có kẻ đợi người về
Bóng hiu hắt bên ánh đèn vàng vọt
Nhớ thương ai từng vần thơ nắn nót
Gõ phím đàn tìm những nốt vui tươi
Nhưng vắng người tất cả đều biếng lười
Chữ uể oải, đàn chùng dây lạc phím...
Nắng không về để hồn em chết lịm
Áng mây buồn nhuộm tím cả đồi hoang
Chút hương xưa chỉ còn trong mơ màng
Để tự ru...đêm sang ngày nắng đến...
Sương Anh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/D9CE072CD1244FC1BD713317635DE726.jpg[/image]
Đây ! “Yêu dấu ơi yêu dấu ơi yêu… dấu… ơi !”… Ai gọi tôi thế nhỉ ? giữa rừng gìa, chỉ có: Gã tiều phu lượm lá vàng, để dặm những ước mơ trên lối cũ, vắng bóng người xưa yêu dấu Đường sương phủ, cuộc tình xưa chẳng neo đậu cho thân tôi, xơ xác gã tiều phu trăm năm mơ, chỉ mộng tiếng em ru dù một lần, được em yên… trong vòng tay nồng cháy Ôi ước mơ của tôi, có bao giờ thành không vậy ? mà cây rừng, chỉ càng thấy bủa vây em nói tôi: “ Hãy đợi em, ở lối này đừng để rừng cây, che em về… chốn cũ” Nghe lời em, tôi làm không kể ngủ đốn cây rừng, nhặt từng lá thương rơi buộc để dành, để chứng tỏ tình tôi thương em lắm, những chiều đợi… thu rơi lá Trăm năm ơi, sao em vẫn coi tôi… là xa lạ để đường chiều, tôi mãi mãi vắng : Người xưa… hoàng nguyên Tiều Phu đang bận Cua đành phải... Lại Xao Nặng mấy câu thu chiều… than hộ anh tên la Do (lá Đổ) một chút cùng hai em gái nhé. Vui đùa chút thôi, chúc cả nhà vui vẻ nha.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2008 07:48:22 bởi hoangnguyen6889 >