Nghẹn ngào . . .
Anh trách, em cúi đầu chấp nhận
Dấu dòng lệ đang sắp chảy lên môi
Em bỗng dưng - run rẩy đến ngẹn lời
Anh cứ trách, ngữ từ em lạc lõng
Cơn gió chiều - bơ vơ trong biển lộng
Hoàng hôn rơi nhuộm tým cả chân mây
Em ......
........... nghẹn ngào nơi góc phố quen này
Ly rượu chát - chát bờ môi mặn đắng
Em cúi nhận bút thơ lạc hoa sóng
Dù trong tim cháy bỏng lời ăn năn
Trái tim mang những dấu vết tình buồn
Đã không nỡ - gởi anh dòng sầu úa
Em đi tìm những vầng thơ chan chứa
Hương ngát thơm về kết chữ trao anh
Vương trái ngang - nên chữ ngọt chưa thành
Đành nán lại khổ thơ hồng nơi đó
aB - Jan 2009
Lặng Lẽ
Lặng lẽ mình em cúi mặt buồn
Rưng rưng giọt lệ nghẹn ngào tuôn
Theo dòng nước chảy về nơi đó
Chẳng biết người ta cảm nhận hồn
Chim hỡi giúp dùm nhắn mấy câu
Có người lặng lẽ ngồi bên cầu
Dõi theo dòng nước lờ đờ chảy
Tưởng nhớ đến người chẳng thấy đâu
Cơn gió chiều nay buốt lạnh ghê
Do tâm tràn ngập nỗi ê chề
Hay tình cô quạnh hồn băng giá
Đã khiến cho lòng thêm tái tê
Một cánh sao rơi trên biển chiều
Giật mình trước cảnh vắng cô liêu
Nhìn quanh một bóng trong hoang tịch
Chỉ có âm thanh tiếng thủy triều
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2009 05:34:43 bởi SuongAnh >