Trích đoạn: SuongAnh 
   
   
 
Vò Võ Niềm Đau
 
Nghe như rạn vỡ niềm đau 
  Mắt môi mằn mặn giọt sầu lăn tăn 
  Hỡi người có biết hay chăng? 
  Tim em nhói buốt như hằn vết dao
 
Bây giờ còn đấy ngọt ngào 
  Mai rồi có được chút nào hay không? 
  Nhìn trời ngó đất...mênh mông 
  Quay đi ngoảnh lại...đối lòng mình ta
 
Tình ơi, một thuở mặn mà 
  Bấy lâu chiu chắc sợ oà vỡ tan 
  Thương cho một cánh hoa tàn 
  Khi còn đương lúc sắc nhan xuân thì
 
Mai rồi kẻ ở người đi 
  Hồn em chết lịm tình thi võ vàng 
  Xuân qua, Hạ đến, Thu sang 
  Đông về vò võ nặng mang nỗi niềm
 
Ước gì em như cánh chim 
  Bay qua biển rộng đi tìm người yêu
 
Sương Anh
 
 
 
 
  
            Niềm Đau Vò Võ
 
Đã biết thế, niềm đau vẫn vò võ
Vừa sinh ra, nhân diệt đã nẩy mào
Cuộc đời này đầy dẫy những hanh hao
Sinh, bệnh, tử, già... ôi tứ khổ đế
 
Tập quán niệm hư không để mặc kệ
Bước theo đường bát chánh học từ bi
Thì tương lai dĩ vãng có là gì
Sống tỉnh thức từng phút giây hiện tại
 
Không luyến tiếc để cõi lòng tê tái
Không đam mê để lạc lối quên về
Cổ nhân rằng nhân sinh ký tử quy
Nương đạo pháp để mau thành chánh quả
 
Không trách phận cũng không hờn tạo hóa
Cuộc đời này kết quả của đời qua
Sống hôm nay cho mai hậu thuận hòa
Sống tỉnh thức luôn tri hành hợp nhất
 
Nguyên Đỗ