Cơn Mưa Hạ
Trời tháng bảy có những cơn mưa hạ
Chợt đến chợt đi vội vả vô cùng
Dọc bờ Seine người ta chen chúc đông
Làm khuấy động khung trời em yên ả
Mưa như thác trút lên mình chiếc lá
Có khác nào bão tố trút xuống đời
Nhìn cảnh vật lòng em thấy chơi vơi
Mắt đẫm ướt bởi trời mưa hay lệ?!
Đám đông người như là lo sợ trễ
Những bàn chân nhanh lẹ sau cơn mưa
Bỏ lại em, một góc nhỏ quán trưa
Đang lặng lẽ đưa tay vào khoảng trống...
Người đến người đi lao vào cuộc sống
Để lại nơi này trống rỗng thênh thang
Trái tim em đã mất đi nhịp nhàng
Một thoáng mênh mang ngỡ ngàng hụt hẫng...
Cơn mưa dứt để vào lòng chút ngớ ngẩn
Đời có quá nhiều lận đận suy tư
Vưà thấy vui đây bỗng chốc hình như...
Nét sầu đau đang từ từ kéo tới...
Mong manh quá những cuộc tình diệu vợi
Biết làm sao lấp được khoảng cách đây?
Tình gọi tình đến khan giọng héo gầy
Chờ đợi mãi mà vòng tay còn xa ngái...
Sương Anh
Những Cơn Mưa Hạ
Vâng tháng Bảy, có những cơn mưa Hạ
Bất chợt về , rào rào xuống rồi xong
Thóang như mơ, thấm ướt áo trong lòng
Làm khoấy động khách nhàn du xứ lạ
Mưa thác đổ làm đau lòng cành lá
Trĩu oằn cong trước bão tố mưa trời
Cho hồn anh thóang nghĩ tới một nơi
Đang yên ả nếu giông về bất chợt
Vai dài rộng muốn sẻ san chia sớt
Những buồn lo những biến thái đổi thay
Em hiểu anh, anh sẽ đợi từng ngày
Một giòng chữ, một tin nhanh..., anh đến
Lời thơ viết như thay lời ước hẹn
Đời an bình anh nguyện chúc cho em
Để luôn luôn cuộc sống mãi êm đềm
Không giông tố, lá cành không bầm dập
Anh thong thả cả đời không hấp tấp
Bước tình chung dọc theo sóng Hương giang
Nghe tình ca xứ Huế rất dịu dàng
Xoang hò xoang chúc em về bến mộng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2009 20:48:05 bởi Nguyên Đỗ >