Trích đoạn: SuongAnh
Chữ Tình Mênh Mông Quá!
Anh có thấy chữ tình mênh mông quá!
Biển sông hồ chưa chắc sánh bằng đâu
Trái tim bé nhưng lại luôn dẫn đầu
Hướng người ta đi sâu vào bể ái
Bởi thế mới sinh bao điều khổ ải
Yêu thương rồi ghét hận mãi triền miên
Khiến tâm tư luôn cay đắng ưu phiền
Thân mỏi mệt hồn liêu xiêu điêu đứng
Biết làm sao giữ tim mình đứng vững
Trước gọi mời quyến rũ cuả tình yêu
Vâng, hãy yêu! cứ yêu thật nhiều
Nhưng cố giữ kẻo tình yêu cất cánh
Đừng vi phạm vào giới ranh đã vạch
Rơm chất đầy nên đem lưả tránh xa
Thì lòng ta sẽ nhẹ nhỏm an hoà
Không bị phỏng hay sa vào bể khổ
Nếu vững trí thì trước bao cám dỗ
Không thể nào đánh đổ được tâm linh
Là người trọng nghiã sống rất có tình
Em tin tưởng anh thông minh vượt khỏi
Nếu hành động cũng như lời đã nói
Thì chữ tình nào có dáng sợ chi
Mùi hương trầm ngan ngát dẫn ta đi
Vào cảnh giới thi ca đầy huyền diễm
Sương Anh
Mênh Mông Huyền Nhiệm
Mênh mông huyền nhiệm, không sao hết!
Tình bạn bè, tình ân ái, thi ca
Tình một giây, tình vĩnh viễn đậm đà
Tình vương vấn, tình lâng lâng, nhân ái
Tình là cái chi chi như huyền thọai
Tình là mơ tình là mộng yêu say
Tình là thương tình là nhớ mỗi ngày
Tình là giọt sương mai trong buổi sáng
Tình là anh tình là em thấp thóang
Một lần tìm một lần thấy trong mơ
Vạn ngày trông, vạn ngày nhớ mong chờ
Tình mông lung tình rõ ràng kín đáo
Tình là thuốc, tình là bùa, linh thảo
Tình đam mê tình thắm thiết keo sơn
Tình là giây cột giữ chẳng hao mòn
Tình huyền nhiệm tình cho không tính tóan
Tình bền mãi hay tình đau đứt đọan
Ngày không lo, đêm hạnh phúc bình yên
Lắng nghe nhau tiếng nói của bạn hiền
Dìu dắt đến khung trời chân thiện mỹ
Nguyên Đỗ