PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Ngày Mới...Nụ Cười...
Anh an tâm chưa em vui lắm đấy!
Miệng cười tươi hồn nhảy nhót trên cao
Tiếc rằng đôi chân ngắn hơn tường rào
Nên không thể lẻn bước vào vườn mộng
Dù thế nào em vẫn vui vẫn sống
Không để tâm hồn trống trải buồn thiu
Bài Xuân Ca điệu nhạc rất dặt dìu
Đưa em đến vùng trời nhiều hy vọng
Từ đỉnh cao nghe lời ru cuả sóng
Điệu trầm trầm bỗng bỗng rất du dương
Khiến lòng quên những ai oán chán chường
Và thần thức tỉnh khôn lường, anh ạ!
Hãy yên tâm đừng lo chi, anh nhá?!
Em không buồn, không khóc, chẳng hờn đâu!
Phận số định dù tránh vẫn chạm đầu
Chi bằng chấp nhận hết đau...vui lại!
Em ước sao đời được như thế mãi
Sáng trưa chiều luôn gặp cảnh cười vui
Hy vọng vươn cao xua đuổi ngậm ngùi
Chào ngày mới...bằng nụ cười xinh đẹp...
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 18:19:55 bởi SuongAnh >
Lời Nguyện Cầu
Lạy Từ Phụ con xin Người tế độ
Cứu muôn loài vượt bể khổ trần gian
Đời đau thương cảnh tang tóc hoang tàn
Bởi bão lụt phá tan đời yên tĩnh
Lạy sư ôn cho con lòng kiên định
Trí hiểu thông tâm tính được an bình
Đem sức tài cứu muôn vạn sinh linh
Đang thống khổ hơn cả mình gấp bội
Ánh đạo vàng đang soi đường dẫn lối
Dắt con ra khỏi bóng tối u mê
Lòng con chừ đã hết những não nề
Hoan hỷ sống với niềm tin tươi mới
Hào quang Thế Tôn muôn đời chiếu rọi
Soi hồn con sáng chói tận đáy tâm
Quyết nương theo ra khỏi bến mê lầm
Cúi xin Phật Tổ ngầm thương tế độ
Sương Anh
Biển - tình em. . .
Biển tình thơm hoa sóng
Cát mằn mặn đam mê
Tháng ngày đông lạnh lẽo
Mơ nắng Hạ quay về
Biển tình yêu dạt dào
Hàng thuỳ dương vươn cao
Chân mây chạm đỉnh núi
Lồng ngực run xuyến xao
Mây bay, đâu vội vàng
Anh với cụm mây trong
Khăn mây tặng em nhé
Lãng mạn quá yêu thương
Biển tình thơ êm đềm
Dịu dàng chảy về tim
Giọt ái ân tha thiết
Bờ môi mọng ướt mềm
aB - Jan 2010
Biển - tình em. . .
Biển tình thơm hoa sóng
Cát mằn mặn đam mê
Tháng ngày đông lạnh lẽo
Mơ nắng Hạ quay về
Biển tình yêu dạt dào
Hàng thuỳ dương vươn cao
Chân mây chạm đỉnh núi
Lồng ngực run xuyến xao
Mây bay, đâu vội vàng
Anh với cụm mây trong
Khăn mây tặng em nhé
Lãng mạn quá yêu thương
Biển tình thơ êm đềm
Dịu dàng chảy về tim
Giọt ái ân tha thiết
Bờ môi mọng ướt mềm
aB - Jan 2010
Dào Dạt...
Biển tình em dào dạt
Từng đợt sóng đam mê
Như hồn đang khao khát
Gọi tên ai đêm về
Thủy triều lên và xuống
Chẳng khác nào lòng em
Tình theo từng ngọn sóng
Vỗ lên bờ cát mềm...
Màu nước trong xanh quá!
Giống chuyện tình đôi ta
Mãi mãi xanh như lá
Tình trắng trong hiền hoà
Trời nước màu xanh thẳm
Hoà quyện đám mây lành
Dưới hàng dưà dịu mát
Say đắm em và anh...
Sương Anh
Đèo Rù Rì / NhaTrang
XÓT XA...
Vưà lên dốc đèo Rù Rì
Em nghe tiếng gió thầm thì bên tai...
Ơi!... Đi đâu đấy cô Hai
Hãy cẩn thận nhé, kẻo hoài tuổi xuân
Giật mình xe chạy đến gần
Em liền leo xuống...dưới chân đá đầy
Trời ơi, hồn viá muốn...bay
Dốc núi sát cạnh nằm ngay lộ trình
Chẳng tường chẳng lưới chắn bên
Khi buồn đá đổ ngay trên con đường
Hèn chi bao cảnh tang thương
Mưa rơi đá trút bên đường...nạn tai
Giao thông vận tải...miệt mài
Từ sáng đến tối vẫn hoài công...toi (?)
Người dân nói:"chuyện vậy rồi!"
"Mười ăn hết bảy...ba thôi...còn gì!"
"Ăn từ gốc ngọn đến chi"
Xuống xe lại tận lối đi...hoảng hồn
Đá trên núi cứ từng hòn
Thỉnh thoảng rơi xuống...hỏi còn gì dân?
Trong lòng cảm thấy phân vân
Buồn cho thế thái...thương dân vô cùng
Bao giờ hỡi Thượng Đế chung
Dân con thoát cảnh hãi hùng này đây?!
Quốc lộ chính người xe đầy
Chạy qua chạy lại hàng ngày...đành sao???!
Sương Anh
Đèo Rù Rì / NhaTrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 19:14:04 bởi SuongAnh >
Chúng nó ăn từ manh nha dự án
Cho đến khi từng bước thi công
Từ trên xuống dưới thỏa tham lòng
Còn phó mặc kệ giời - chất lượng
Dân có chết cũng là tại số
Là đổ cho tai nạn khách quan
Ai làm chi được những kẻ có quyền
Vì chia chác nhỏ to có cả./.
Mong Chút Nắng Vàng...
Nghe em nói trời bên kia đang rét
Mà Sài Gòn nắng ấm suốt mùa đông
Chút mù sương buổi sớm cũng ấm lòng
Làm sao gởi nắng vàng qua bên ấy…..(KY)
***o0o***
Ánh nắng vàng mong chờ hoài chẳng thấy
Đến khi nào thì Người gởi cho em?
Paris em lòng đang khát khao thèm
Một chút nắng từ Sài Gòn gửi đến...
Biết bao giờ vòng tay ôm qúy mến
Nụ cười tươi chào đón Parisienne?
Em thích anh luôn điểm nụ cười hiền
Trên đôi môi mỗi lần em gặp mặt
Nhớ! Nhớ lắm! Lòng em đang nhớ thật
Biết bao giờ được trở lại quê xưa
Ngắm bãi dương cùng với những hàng dưà
Lá như quạt đong đưa ru em ngủ
Em nhớ anh, người anh hùng thủy thủ
Đưa em thăm khắp vịnh, phố...Nha Trang
Đây Hòn Chồng, Hòn Đỏ, bãi Ba làng...
Còn nhiều nưã...không làm sao kể xiết!
Chuyến đi này có rất nhiều kỷ niệm
Được tham quan, được trực tiếp cùng anh
Đi về xóm thôn nghèo khổ hiền lành
Giúp cho người qua khúc quanh cơ cực
Và bây chừ em đang ngồi đây thức
Đã không giờ băm tám phút...nưả đêm
Nhận thư anh một cảm giác êm đềm
Đang len lỏi...theo em vào giấc ngọc
Nhớ gởi nhé kẻo không em sẽ khóc
Em đang chờ một chút nắng gởi về
Cho tâm hồn choáng ngợp nỗi đam mê
Từ trái tim rất đậm đà tình nghiã....
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 16:08:08 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Mong Chút Nắng Vàng...
Nghe em nói trời bên kia đang rét
Mà Sài Gòn nắng ấm suốt mùa đông
Chút mù sương buổi sớm cũng ấm lòng
Làm sao gởi nắng vàng qua bên ấy…..(KY)
***o0o***
Ánh nắng vàng mong chờ hoài chẳng thấy
Đến khi nào thì Người gởi cho em?
Paris em lòng đang khát khao thèm
Một chút nắng từ Sài Gòn gửi đến...
Biết bao giờ vòng tay ôm qúy mến
Nụ cười tươi chào đón Parisienne?
Em thích anh luôn điểm nụ cười hiền
Trên đôi môi mỗi lần em gặp mặt
Nhớ! Nhớ lắm! Lòng em đang nhớ thật
Biết bao giờ được trở lại quê xưa
Ngắm bãi dương cùng với những hàng dưà
Lá như quạt đong đưa ru em ngủ
Em nhớ anh, người anh hùng thủy thủ
Đưa em thăm khắp vịnh, phố...Nha Trang
Đây Hòn Chồng, Hòn Đỏ, bãi Ba làng...
Còn nhiều nưã...không làm sao kể xiết!
Chuyến đi này có nhiều kỷ niệm thiệt
Được tham quan, được trực tiếp cùng anh
Đi về xóm thôn nghèo khổ hiền lành
Giúp cho người qua khúc quanh cơ cực
Và bây chừ em đang ngồi đây thức
Đã không giờ băm tám phút...nưả đêm
Nhận thư anh một cảm giác êm đềm
Đang len lỏi...theo em vào giấc ngọc
Nhớ gởi nhé kẻo không em sẽ khóc
Em đang chờ một chút nắng gởi về
Cho tâm hồn choáng ngợp nỗi đam mê
Từ trái tim rất đậm đà tình nghiã....
Sương Anh
EM ĐẾN BÃI DÀI CHƯA?
Em đến Bãi Dài chưa SƯƠNG ANH?
Nơi đây trời nước vẫn đang xanh
Từ nơi đất khách em về lại
Gió đợi trao em nụ hôn lành!
Rồi một mai này xa quê hương
PARIS ôm ấp nỗi buồn thương
Người em xa xứ về không gặp
Để sóng chao nghiêng nỗi đoạn trường.
(ngng)
Trích đoạn: nguyenngoat
EM ĐẾN BÃI DÀI CHƯA?
Em đến Bãi Dài chưa SƯƠNG ANH?
Nơi đây trời nước vẫn đang xanh
Từ nơi đất khách em về lại
Gió đợi trao em nụ hôn lành!
Rồi một mai này xa quê hương
PARIS ôm ấp nỗi buồn thương
Người em xa xứ về không gặp
Để sóng chao nghiêng nỗi đoạn trường.
(ngng)
(Chụp trên xe - Đường chạy ra Bãi Dài/ NhaTrang)
Em Đang Ở Đấy!...
Từ Nha trang đi thẳng hoài thẳng miết
Đến Bãi Dài tiếp cận với Cam Ranh
Ngồi trên xe em làm kẻ lữ hành
Nghe bạn kể về nha Trang xưa cũ...
Đường thẳng tắp nhiều hàng dương quyến rũ
Nước trong xanh sóng rủ xuống đấy chơi
Đứng trên cao nghe tiếng gió gọi mời
Đi tắm biển! em ơi trời đẹp lắm!
Đại dương sâu ngút ngàn xa thăm thẳm
Mấy khi về để tắm biển Nhatrang
Bãi Dài kia bờ dương tắp thẳng hàng
Chẳng nhận ra ư...?? em đang ở đấy!...
Sương Anh
(Chụp trên xe - Đường chạy ra Bãi Dài/ NhaTrang)
NHỚ QUÊ
Đêm không ngủ
Chạnh nhớ về quê cũ mến thương
Nha Trang ơi! Miền cát trắng thuỳ dương
Nơi ta đã sống một thời thơ dại
Ta nhớ lắm những bình minh nắng trải
Biển êm đềm xanh ngắt tận trời xa
Những vệt long lanh chói sáng lập loà
Con thuyền nhỏ, cánh buồm giong xa tít
Đàn hải âu từ trời cao ríu rít...
Ta nhớ hoài những chiếc lá me bay
Đường Thái nguyên gió lộng lá rơi đầy
Tà áo trắng thướt tha giờ tan học
Em cứ để lá me rơi trên tóc
Bậc đá Nhà Thờ ngồi đợi chờ ai
Từng giọt cà phê Mây Tím rơi hoài
Anh ngóng mãi một bóng hình chiều nắng tắt
Nhạc Khánh Ly chơi vơi dìu dặt
Mà nghe lòng se thắt bâng khuâng
Và rồi dáng ai thấp thỏm ngại ngần
Không dám bước vào ánh đèn màu heo hắt
Đã bao ngày xa câch
Biển Nha Trang còn xanh màu cẩm thạch!
Tà áo ai còn đẹp buổi bình minh
Cánh phượng Huyền Trân còn rực đỏ chút tình
Thơ dại ấy thuở mình còn đi học
Giờ đây trên đường dài đơn độc
Nhớ thương hoài mái tóc chấm ngang vai
Mái tóc ngày xưa anh mong nó chóng dài
Giờ tất bật chắc búi rồi em nhỉ
Và ai đã tay bồng tay bế
Xếp đâu rồi cặp sách ngày xưa
Để lá me rơi ngày ấy gió lùa
Bậc đá Nhà Thờ đâu còn ai đợi
Một người xa vời vợi
Ra đi chưa hẹn đến ngày về...
Đêm không ngủ
Nhìn từng giọt cà phê
Rơi rơi trong thành ly
Như hồn năm tháng rụng
Ngập tối nẻo kinh kỳ
Đã qua rồi - thuở ấy anh đi
Nhớ mãi khúc nhạc buồn không tên cuối
"Xa nhau rồi thiên đường vỡ..." đừng tiếc nuối
Để "xót xa lòng một kẻ tình si..." (!1)
"Nha trang ngày về
Anh như là con ốc
Bơ vơ nằm trên cát...chui sâu vào thân xác lưu đày
Dã tràng ơi sao lấp được sầu này,,," (2)
---
(1) Bài không tên cuối cùng của Vũ Thành An
(2) Nha Trang ngày về của Phạm Duy
ĐT
Tặng SA người cùng cảnh Xa Quê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2010 07:42:11 bởi Đình Thế >
Trầm luân một kiếp con người
Kinh thư Phật pháp bao lời khuyên xa
Thoát mau bể dục Ta Bà
Cho hồn thanh tịnh tâm ta nhẹ nhàng...
Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Trầm luân một kiếp con người
Kinh thư Phật pháp bao lời khuyên xa
Thoát mau bể dục Ta Bà
Cho hồn thanh tịnh tâm ta nhẹ nhàng...
Sương Anh
Vườn trần một bãi phù hoa
Lợi danh, phú quí có là phù du
Mấy ai vào cõi chân như
Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền ..
Nghinh Nguyên
Vườn trần một bãi phù hoa
Lợi danh, phú quí có là phù du
Mấy ai vào cõi chân như
Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền ..
Nghinh Nguyên
Rằng đời muôn mặt đảo điên
Sao ta chẳng tránh chuốc phiền vào thân
Nếu lấy tịnh đặt làm chân
Thì lòng thanh, nhẹ... xa đần bi ai...
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 14:38:50 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Vườn trần một bãi phù hoa
Lợi danh, phú quí có là phù du
Mấy ai vào cõi chân như
Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền ..
Nghinh Nguyên
Rằng đời muôn mặt đảo điên
Sao ta chẳng tránh chuốc phiền vào thân
Nếu lấy tịnh đặt làm chân
Thì lòng thanh, nhẹ... xa đần bi ai...
Sương Anh
Rằng đời là cõi phù vân
Nhưng ta sống giữa gian trần như ai
Bao nhiêu tình sử nối dài
Chàng Trương mang xuống Tuyến đài chưa tan...
Nghinh Nguyên
Rằng đời là cõi phù vân
Nhưng ta sống giữa gian trần như ai
Bao nhiêu tình sử nối dài
Chàng Trương mang xuống Tuyến đài chưa tan...
Nghinh Nguyên
Trách trời duyên phận lỡ làng
Hiện thân chén ngọc hình chàng Trương Chi
Cũng vì hai chữ tình si
Trăm năm lạc bước...ôm ghì niềm đau
Chuyện cuả người sao lệ sầu?
Mắt nhoà mi ướt hạt châu tuôn dòng
Nước mắt dù có thành sông
Tim dù ngừng đập...bão lòng chưa vơi!
Thương người hay thương cho tôi?!
Sương Anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: