Anh ở đâu, em chờ hoài chẳng tới?
Để lòng buồn vời vợi giưã đêm mơ
Một mình em đối bóng cạn chén thơ
Hồn chất ngất men cay... mờ nhân ảnh...
Sương Anh
Cạn Chén Tình Thơ
Mỗi ngày sống, nhìn nghe và cảm nghiệm
Cuộc đời này huyền nhiệm phải không em
Ngày đi qua, đêm nhẹ tới êm đềm
Tình tri kỷ tình thơ ôi kỳ ảo
Không cần nói viết những lời gượng gạo
Không cần lòe ngôn ngữ xạo ba hoa
Tình đơn sơ, tình chân thật hiền hòa
Tim cảm nghiệm như đã từng chiêm niệm
Tình hạnh phúc cố giằng đọat chiếm
Chắc ngàn năm họa hiếm mấy lần thôi
Cho trái tim muôn thưở mãi bồi hồi
Cho nức nở mùa Ngâu mong Chức Nữ
Đêm tháng Hai ánh trăng lên tình tự
Mặc bên trời tuyết giá trắng như bông
Tình thơ rung như sóng biển bập bồng
Từ sâu thẳm lại gần như gối ấp
Nguyên Đỗ