HẾT DÁM GHẸO NI-CÔ ĐẸP!
Anh biết rồi còn đâu dám ghẹo nữa
Lỡ ghẹo hoài duyên nợ dính chùm nhau
Chùa Tam Bảo sẽ vắng người trồng rau
Anh vướng tội đam mê ni-cô đẹp
Nầy hỏi nghe, nếu được em cho phép
Anh lên chùa sám hối tội lanh chanh
Không ghẹo ai, qua ghẹo gái nhà lành
Chỉ tội nầy đủ đày vào ngục tối
Cũng tại em, đẹp chi đẹp dữ dội
Khiến người ta ngớ ngẫn, dạ băn khoăn
Đêm trằn trọc, nghĩ quẩn, ngày quên ăn
Anh chịu tội bởi em người đồng lõa
Vì thế, em nên dạy anh tịnh tọa
Dùng Kim Can giáo huấn tính tình ham
Nhờ Từ Bi phổ độ lục dục phàm
Được xóa tội... tội mê ni-cô quá
Nầy nói nghe, chuyện đây không gì lạ
Dáng em xinh chả quan trọng chi đâu
Đức công quả, từ bi mới nhiệm màu
Đó là thứ bùa mê... mê phát mệt
Chứ anh đâu mê người không tì, vết
Rồi mai nầy nhăn nhéo tợ như hoa
Sắc diễm lệ, thời gian làm nhạt nhoà
Biết lẻ ấy anh mê ni-cô đẹp
Đẹp tâm hồn luôn vững bền như thép
Chẳng hao mòn, cũ kỹ hoặc ten xi
Mãi hồn nhiên vui sống không ngại gì
Đẹp bề ngoài... được rồi cũng sẽ mất...
Anh biết rồi còn đâu dám nói thật
Dù có mê đành cam chịu thiệt thoài
Không nể tăng, cũng nể Phật thiên oai
Ni-cô bé! Anh sách giày chạy trốn...!
Đoạn Trường
Này Anh Hỡi....Có Nghe Lời Ni Cô nói?!
Này hỡi anh trồng rau xong chưa dzị
Chuà đang cần người chăm chỉ siêng làm
Rằm tháng tư lễ Phật Đản hằng năm
Đại chúng đến rau đâu mà trai ngọ?
Vẻ đẹp bề ngoài chỉ là chuyện nhỏ
Ni cô em nào có đẹp chi đâu
Có lẽ nhờ ánh đạo rất nhiệm mầu
Bên chân Phật nhìn đâu cũng thấy đẹp
Có gì đâu mà anh đòi xách dép
Chạy trốn ai? ni cô hở...trời ơi!
Rủi vấp dây ngã té thì tiêu đời
Thong thả nhé, này anh ơi, đứng lại!
Nếu muốn được đẹp hoài đẹp mãi...
Có chi đâu cứ lễ bái thưòng xuyên
Tâm thanh tịnh môi luôn nụ cười hiền
Tất ai cũng đẹp như Tiên Thần Thánh
Hãy nghe em vững tin đừng xa lánh
Nương Phật đường sẽ tránh được trầm luân
Đời hồng trần phúc hoạ hiểm kề thân
Hãy niệm Phật thân tâm thường an lạc
Nhớ nha anh đừng có lười biếng nhác
Ngày trồng rau công quả giúp cho chuà
Sớm tối khi nghe tiếng mõ chuông khua
Hãy thức dậy tụng Lăng Nghiêm, Tịnh Độ
Theo chân Phật làm Bồ Tát cứu khổ
Giúp cho người bớt hỷ nộ sân si
Đời dương gian nào đâu có vui gì
Vòng sinh tử luân hồi đầy nghiệt ngã
Đây cánh vô ưu tặng anh một đoá
Khi tâm chẳng an hoả dục bốc cao
Nước cam lồ Mẹ ban rất ngọt ngào
Bao phiền não đều tiêu dao mây khói...
Này anh hỡi, có nghe lời...ni cô nói?!
Sương Anh
Chú ý: Nếu chẳng may, Nhỏ qua nhà Đoạn Trường đọc áng thơ nầy thì xin Nhỏ hãy ngồi cho vững trước khi đọc, không thì té ghế ráng chịu nghe cưng. Lúc nhỏ không có ở nhà, ĐT mới dám "mọc đuôi tôm." Khi Nhỏ về, chắc là phải giấu lại. hihihihihi. Ghẹo Nhỏ tới bến.
nè, bộ hỏng sợ ni cô phạt qùy hương hở?! trồng rau hông lo mà cứ lo đi nhìn lén...ni cô wài hà, tâm hông tịnh thì làm sao mà làm Phật sự đưọc hén?! ĐT hư wá chắc phải đi méc sư phụ phạt qùy nhang...điện cho chưà, có sợ hôn?