PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Nhớ Ngoại
Nhớ Ngoại
Đẹp làm sao bài thơ về Quê Ngoại
Gốc đa già, ruộng luá, bóng hàng cau
Chiếc cầu tre, nhịp võng giưã đêm thâu
Hoà tiếng hát cuả bà ru cháu ngủ
Quê Ngoại tôi người dân đời lam lũ
Đội nắng dầm mưa kiếm đủ bưã ăn
Nhiều cảnh đời rất khổ cực khó khăn
Quang gánh nặng oằn vai lưng còng xuống
Nơi Quê Ngoại những hàng rau theo luống
Màu xanh rờn theo ra chợ đổi trao
Đêm nằm nghe tiếng sóng biển rì rào
Hồn lắng đọng chìm sâu vào giấc điệp
Và cứ thế...sáng trưa...chiều nối tiếp
Ngày qua ngày đẩy mạch sống trôi theo
Từ viễn xứ hay tin nơi quê nghèo
Ngoại đã mất... đêm buồn con nhớ Ngoại
Sương Anh 02/11/07
Ngoại và em
P.M.T
Em hỏi anh chừng nào về thăm ngoại
Trời tháng hai dừng lại
Tóc mai buồn
Chiều ngược nắng bên kia vườn hoa trái
Còn sợi nào giử lại phút ly hương
Em hỏi ai đặt tên hồ Than Thở
Chiều cuối năm
Anh gởi nhớ đồi thông
Đà Lạt lạnh se lòng bờ đi ở
Phận tiền duyên cho ta lỡ đôi dòng.
-------------------------
Anh cũng giống SA, hồi bé ngoại nuôi. Chúc SA vui.
Dòng Dư Lệ
Chẳng hiểu vì sao em lại buồn
Còn anh cảm thấy lòng mưa tuôn
Phải chăng duyên kiếp mình đang tận
Và cuốn dòng đời hư ảo luôn
Nhìn mắt em tôi chẳng hiểu gì
Ngỡ như muốn giấu nỗi niềm riêng
Chuỗi sầu vụn vỡ dòng dư lệ
Một thoáng rồi đây sẽ biệt ly
Nhớ thuở xa xăm gió chuyển mình
Gặp em khi lúc trời say mưa
Áo lem những giọt sầu mưa đổ
Làm ướt lòng anh đó biết chưa
Thoáng đó ba năm mình gặp nhau
Vui chưa kiệp nở đẻ ra sầu
Cuộc yêu chưa trọn đành dang dỡ
Nay trách tội anh gánh khổ đau
Vì cớ làm sao em lại buồn
Giận ai chua xót lời chia tay
Chẳng hay nếu đã yêu người khác
Bỏ lại đơn côi ở chốn nầy
Em hỡi từ nay anh hết rồi
Sống như vô nghĩa cuộc đời trôi
Vùi men rượu cũ thay dòng lệ
Để nụ hôn đầu mãi thấm môi
Đoạn Trường
Chúc Sương Anh vẫn luôn bình an. Hôm nay, cho Đoạn Trường làm người xấu hén.
SA xin cám ơn Đoạn Trường, anh P.M.T., bạn Tinhkhobiengioi đã ghé đến vui cùng SA, nhưng bận quá hổng có thời gian hoạ thơ cùng mọi người được, xin đừng giận SA ha, khi trở về sẽ đáp lễ thiệt là nồng hậu ha, còn bi giờ đừng có giận SA...tụi nghịp lắmmm!
Ngày mai là SA sẽ vắng mặt một thời gian để đi dự khoá Hè huấn luyện huynh trưởng bên Đức...
Chúc tất cả các bạn thơ thân yêu cuả SA một Muà Hè thiệt là mát mẻ, khoẻ khoắn và vui vẻ nha...Hẹn gặp lại !
Mến chào Sương Anh lâu lám mới có dip ghé thăm vườn thơ SA đây chúc SA vạn an. thân mến Nghinh Nguyên Vườn Thiền Cánh vàng Chao xuống hồ thu Hương hoa cúc thoảng trong khu vườn chiều Ngàn thông xỏa tóc đìu hiu Đỉnh Quang Du quyện ít nhiều khói mây Hồ Tuyền Lâm thoáng hơi may Tiếng đồng chung vọng ngân dài triền non Nhắc nhân sinh chữ sắc không Thất tình lục dục trong vòng luân xa Vườn trần một bãi phù hoa Lợi danh phú quí có là phù du Mấy ai váo cõi chân như Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền. Nghinh Nguyên Trúc Lâm Thiền Viện Đà Lạt một chiều thu
Trích đoạn: SuongAnh
SA xin cám ơn Đoạn Trường, anh P.M.T., bạn Tinhkhobiengioi đã ghé đến vui cùng SA, nhưng bận quá hổng có thời gian hoạ thơ cùng mọi người được, xin đừng giận SA ha, khi trở về sẽ đáp lễ thiệt là nồng hậu ha, còn bi giờ đừng có giận SA...tụi nghịp lắmmm!
Ngày mai là SA sẽ vắng mặt một thời gian để đi dự khoá Hè huấn luyện huynh trưởng bên Đức...
Chúc tất cả các bạn thơ thân yêu cuả SA một Muà Hè thiệt là mát mẻ, khoẻ khoắn và vui vẻ nha...Hẹn gặp lại !
Còn Đây
Còn đây dư ảnh một người
Còn đây tiếng nói một thời trầm hương
Bạn bè đây đó vấn vương
Còn đây giọng nói thân thương một thời
Người đi bao kẻ chơi vơi
Vườn thơ như lắng, lặng hơi hương trầm
Vắng nàng thơ bạn tri âm
Hồn khô héo úa, tim ngầm héo hon
Còn đây vĩnh viễn mãi còn
Nét thơ thời cũ tình son sắt tình
Biển đời sóng gió điêu linh
Còn đây câu hát mối tình mộng mơ
Trên đời mấy ngã đường thơ
Bóng chiều rọi xuống bơ vơ lạ lùng
Cuộc đời thơ rộng mênh mông
Nhớ ai ai nhớ cho lòng xuyến xao
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: nghinhnguyen
Mến chào Sương Anh lâu lám mới có dip ghé thăm vườn thơ SA đây
chúc SA vạn an.
thân mến
Nghinh Nguyên
Vườn Thiền
Cánh vàng Chao xuống hồ thu
Hương hoa cúc thoảng trong khu vườn chiều
Ngàn thông xỏa tóc đìu hiu
Đỉnh Quang Du quyện ít nhiều khói mây
Hồ Tuyền Lâm thoáng hơi may
Tiếng đồng chung vọng ngân dài triền non
Nhắc nhân sinh chữ sắc không
Thất tình lục dục trong vòng luân xa
Vườn trần một bãi phù hoa
Lợi danh phú quí có là phù du
Mấy ai váo cõi chân như
Để hồn trầm lắng trong khu vườn thiền.
Nghinh Nguyên
Trúc Lâm Thiền Viện Đà Lạt một chiều thu
Cám ơn anh Nghinh Nguyên đã ghé bước đến thăm mặc dù hong có SA ở nhà, thiệt là cảm động mà hỏng biết nói sao, sau thời gian vắng, nay SA trở lại vui cùng với anh và các bạn đây. Chúc anh NN có thật nhiều vần thi nhẹ nhàng và thanh thoát như bài Vườn thiền này nha, SA xin hoạ lại bài này, mong rắng anh không chê Thong Dong
Thong dong nơi Trúc Lâm Viên
Hạt tràng lần đếm đến miền chân như
Lắng nghe lời cuả Cha từ
Không không sắc sắc thực hư hồng trần
Vướng chi để lụy vào thân
Nương thuyền bát Nhã đến gần Như Lai
Si mê lầm lạc miệt mài
Bao giờ mới được thấy đài hoa sen
Hồi chuông tỉnh thức vang lên
Nghe như có tiếng gọi tên ta kià
Mau mau buông bỏ dục mê
Vườn thiền đang đợi ta về dạo chơi
Sương Anh
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Còn Đây
Còn đây dư ảnh một người
Còn đây tiếng nói một thời trầm hương
Bạn bè đây đó vấn vương
Còn đây giọng nói thân thương một thời
Người đi bao kẻ chơi vơi
Vườn thơ như lắng, lặng hơi hương trầm
Vắng nàng thơ bạn tri âm
Hồn khô héo úa, tim ngầm héo hon
Còn đây vĩnh viễn mãi còn
Nét thơ thời cũ tình son sắt tình
Biển đời sóng gió điêu linh
Còn đây câu hát mối tình mộng mơ
Trên đời mấy ngã đường thơ
Bóng chiều rọi xuống bơ vơ lạ lùng
Cuộc đời thơ rộng mênh mông
Nhớ ai ai nhớ cho lòng xuyến xao
Nguyên Đỗ
Dường Như Hồn Tỉnh Thức
Vườn yêu có lắm lối vào
Khi chân lỡ bước lao đao một đời
Từ nay xin trả cho người
Xanh xao nỗi nhớ để rồi thong dong
Xin em như áng mây hồng
Là đà bay khắp non sông mọi miền
Lắng lòng rủ hết ưu phiền
Để tâm thanh thản bình yên mọi thời
Ngày xưa những áng thơ rơi
Viết trong nỗi nhớ gọi mời yêu thương
Chừ tâm sáng tỏ khôn lường
Những yêu ghét giận như luồng gió bay
Hồn em như ánh trăng đầy
Nhẹ nhàng như áng mây bay trên trời
Tình như chiếc lá thu rơi
Chừ vui mai mốt một đời khổ đau
Về nương tưạ Phật hết sầu...
Sương Anh
Dường như đi khoá tu học Phật pháp về, hồn thơ và dòng thơ cuả SA như bị nhuộm mùi thiền dzị á, anh NĐ có thấy hôn?
Quét Lá Vườn Tâm
Tay cầm cán chổi đong đưa
Quét bao nhiêu bận vẫn chưa sạch lòng
Lá vàng rối rít trên không
Bay đi tìm cội để mong an nhàn
Đài sen thanh khiết mùi nhang
Cớ sao tâm động miên man chẳng ngừng
Lưả sân si cháy bập bùng
Bao giờ mới dứt mới dừng lại đây?
Phiền não cứ để thêm dầy
Nếu không quét dọn sẽ đầy vườn tâm
Mỗi ngày một chút lỗi lầm
Hoá thành biển nghiệp trầm luân muôn đời
Tham sân chớ buộc ai ơi!
Từ bi hỷ xả người người đều vui
Hãy dùng chổi để đẩy lùi
Chớ nên ủ lá chôn vùi chơn tâm
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2010 03:33:39 bởi SuongAnh >
........
Hãy dùng chổi để đẩy lùi
Chớ nên ủ lá chôn vùi chơn tâm
Sương Anh
RÁNG... "Phủi Bụi Trừ Dơ" SA ơi ! Chúc con hưởng mùa Vu Lan Báo Hiếu năm Canh Dần thật bình an hạnh phúc. Bisous Cô_7
Trích đoạn: Viet duong nhan
........
Hãy dùng chổi để đẩy lùi
Chớ nên ủ lá chôn vùi chơn tâm
Sương Anh
RÁNG... "Phủi Bụi Trừ Dơ" SA ơi ! Chúc con hưởng mùa Vu Lan Báo Hiếu năm Canh Dần thật bình an hạnh phúc. Bisous Cô_7 Oh, thiệt là vui ghê khi thấy cô 7 ghé vào thăm con, con bưã giờ bận bịu chuyện Phật sự, đi học Phật pháp Âu Châu khoá huấn luyện huynh trưởng mới về nên ít đi lang thang đâu, chỉ ở nhà Paris và Vườn Tao Ngộ thôi hà. Con cám ơn và cũng kính chúc cô 7 một muà Vu lan thiệt là an lạc nha Con vưà sáng tác bài này nè, kính gởi hương hồn Mẹ và nhân xin kính tặng cô 7 luôn. Thương kính Mẹ Hỡi, Có Hay Con Nhớ Mẹ?!
Mẹ là ánh đuốc ngàn đời
Rọi sáng hồn con đến cuối hơi
Xác dẫu vùi sâu trong huyệt mộ
Tình theo con mãi không xa rời
Ngắm áng mây trời lãng đãng bay
Hồ thu xác lá phủ rơi đầy
Sương mờ vây kín không gian rộng
Mẹ hỡi con buồn, hỏi có hay?!
Hoa trắng từ nay trên ngực cài
Màu hồng tươi thắm để cho ai
Mẹ đi xa lắc đâu còn thấy
Nhớ Mẹ, nhìn hoa, lệ chảy dài
Vốn biết vô thường sao cứ buồn
Ngày Vu Lan đến lệ lòng tuôn
Tiết thu buốt giá sương thu lạnh
Tâm động hồn run theo gió luồng
Cầu xin Mẹ ở trên non ngàn
Hồn thảnh thơi hơn chốn thế gian
Đốt nén trầm hương xin gửi Mẹ
Tấm lòng con thảo nơi dương trần
Sương Anh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2010 16:13:15 bởi Viet duong nhan >
Nắng Cố Quên Cây Sao Đành!
Nắng xưa nay đổ về đâu
Tìm theo bóng lá cây sầu bến tương
Ngả màu cát bụi vấn vương
Cây thôi thúc nhớ, nắng hường cứ quên
Nỗi niềm đá cuội chông chênh
Nay bên cội úa, mai bên cội mờ
Xanh xao quạnh vắng đường tơ
Nhạn kia nếu ghé, cây nhờ nhắn tin
Xa em, giọt nhớ hiện hình
Nắng đi, em cất ân tình xui theo
Ngày xanh đếm phút gió heo
Lá vàng hụt hẫng, nghĩa bèo bạc vôi
Thì thôi xin hãy thì thôi
Tìm nhau chi để bồi hồi vòng tay
Nói quên, vũng nhớ loang đầy
Nắng nghiêm bóng ngã hồn cây bẽ bàng
Đoạn Trường
R
Sương Anh có khoẻ không? Về lâu mà im re, sợ có chuyện gì. Vào hắc xì một tiếng cho bà con thôn nghèo biết, đỡ lo nè. Nếu không, Đoạn Trường thiết nghĩ Nhỏ sắp về dinh với tài tử nào đó. Mong rằng SA vẫn khoẻ, trẻ, và cười duyên dáng như ngày nào.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2010 18:48:51 bởi Viet duong nhan >
Hoàng Hôn Xưa Nắng chiều tha thướt dạo trên sông
Gió mát hiu hiu đưa đẩy lòng
Sóng lúa nằm phơi màu óng ả
Hương tình thơm ngát thỏa nhà nông
Xa cuối bờ đê cô gánh nước
Tưới vườn rau muống vừa đâm chồi
Câu hò thỉnh thoảng cô ngân khẽ
Hòa với nắng hường mọng cặp môi
Chú nghé nhà ai chưa chịu về
Thong dong gặm cỏ dọc triền đê
Vẫy tai đắc ý mùi xanh mượt
No bụng nằm dài ngắm cảnh quê
Thương dế chiều nay khóc muộn màng
Tìm chưa ra được lối về hang
Ngỏ xưa nay bỗng dời đi mất
Bóng tối dần buông chú vội vàng
Mây chiều thả xuống khép màn vui
Đàn nhạn bay sang thấy ngậm ngùi
Chờ sáng trời về xây cảnh lại
Làng quê trở giấc đẹp hoàng hôn Đoạn Trường
08/28/10
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2010 18:23:37 bởi Viet duong nhan >
Nắng Cố Quên Cây Sao Đành!
Nắng xưa nay đổ về đâu
Tìm theo bóng lá cây sầu bến tương
Ngả màu cát bụi vấn vương
Cây thôi thúc nhớ, nắng hường cứ quên
Nỗi niềm đá cuội chông chênh
Nay bên cội úa, mai bên cội mờ
Xanh xao quạnh vắng đường tơ
Nhạn kia nếu ghé, cây nhờ nhắn tin
Xa em, giọt nhớ hiện hình
Nắng đi, em cất ân tình xui theo
Ngày xanh đếm phút gió heo
Lá vàng hụt hẫng, nghĩa bèo bạc vôi
Thì thôi xin hãy thì thôi
Tìm nhau chi để bồi hồi vòng tay
Nói quên, vũng nhớ loang đầy
Nắng nghiêm bóng ngã hồn cây bẽ bàng
Đoạn Trường
Mây Che Bóng Nắng
Nắng mai ánh vẫn dịu dàng
Nhưng mây che bóng nắng vàng còn đâu
Cây buồn phiến lá cũng sầu
Ngẩn ngơ từng chiếc ngã mầu xanh xao
Nắng buồn u uẩn trên cao
Vén mây nhìn xuống lệ trào giọt rơi
Biến thành những hạt mưa đời
Thanh âm vang vọng rã rời hồn cây
Hạ còn lẩn quẩn đâu đây
Hương thu thấp thoáng gọi mây trở về
Ai hay nắng trốn sau hè
Rưng rưng lệ tủi tỉ tê lời buồn
Cây giận cây chẳng thèm thương
Trách rằng nắng đã vấn vương nơi nào
Đâu hay nắng vẫn ngọt ngào
Tình cây, nắng vẫn dạt dào như xưa
Sương Anh
Sương Anh có khoẻ không? Về lâu mà im re, sợ có chuyện gì. Vào hắc xì một tiếng cho bà con thôn nghèo biết, đỡ lo nè. Nếu không, Đoạn Trường thiết nghĩ Nhỏ sắp về dinh với tài tử nào đó. Mong rằng SA vẫn khoẻ, trẻ, và cười duyên dáng như ngày nào.
Cám ơn ĐT luôn đến thâm và...giữ nhà dùm cho SA ha. Bắt đầu từ hôm nay SA thong thả hơn trước một tí, không còn bỏ nhà đi lâu nưã, sẽ vào vui chơi cùng các bạn thường hơn nha...ĐT nè, bỏ lâu quá hỏng làm thơ bi giờ vào thấy thơ cuả ĐT viết tặng hay quá làm cho hồn thơ cuả SA bị khớp đó...hình như là TY & ĐM trong SA như dần lắng dịu...chắc sắp thành..., có sợ...ni cô hôn?
Đi _ Về _ Một Cõi Nhân Gian
Tình tang tang tính trăng vàng
Buồn ai thả gót lang thang
Bóng ngả dài trên cành liễu
Ánh vương loang lỗ bên đàng
Ngậm ngùi ngày tháng chơ vơ
Như mạch nước sông lững lờ
Bâng quơ ôm đàn trỗi nhịp
Thấy đời bỗng hoá ngu ngơ
Lạc bước viễn phương về đây
Trầm luân một kiếp sầu đầy
Mỏi mắt đi tìm ảo ảnh
Hồn rơi trong chén rượu cay
Làm thân lữ khách trần gian
Ngơ ngẩn bước chân đêm tàn
Chẳng biết nơi đâu chỗ dưạ
Ngã mình quên kiếp lầm than
Cõi riêng thơ thẩn mình ta
Miên miên cô tịch trăng già
Rong rêu phù vân cõi tục
Bước vào chi chốn phong ba
Tình tang tích tịch tình tang
Réo rắc đêm khuya cung đàn
Huyền cầm buồn vang tiếng vọng
Đi _ Về _ Một cõi nhân gian...
Sương Anh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 19:31:47 bởi Viet duong nhan >
Tập Học Yêu!
Sáng nay ra ruộng cấy tình yêu
Mai nhổ ghen tuông cỏ mọc nhiều
Sau bón giận hờn, thương để nhớ
Kỹ càng vun xới đất phì nhiêu
Khi yêu nắng ấm đôi vòng tay
Bóng mát buồn vui đến mỗi ngày
Tha thứ cho nhau lần phạm lỗi
Bao mùa nghịch ý học làm hay
Mấy lần mưa đổ giọt ghen tuông
Ngao ngán bờ đê, chuối lạnh buồng
Làm úa nụ hồng trong bão tố
Thuận trời nắng đẹp lúa đơm bông
Mây tím lỡ vương ánh giận hờn
Giồng hoa khao khát tiếng chim non
Rủ về chia sớt lời âu yếm
Để rót niềm riêng nước động lòng
Đến mùa thu gặt lúa yêu đương
Người gánh mừng vai rợp bóng đường
Như dãi lụa vàng bay trước gió
Chung tình lúa chín thoảng mùi hương
Đoạn Trường
Cám ơn ĐT luôn đến thâm và...giữ nhà dùm cho SA ha. Bắt đầu từ hôm nay SA thong thả hơn trước một tí, không còn bỏ nhà đi lâu nưã, sẽ vào vui chơi cùng các bạn thường hơn nha...ĐT nè, bỏ lâu quá hỏng làm thơ bi giờ vào thấy thơ cuả ĐT viết tặng hay quá làm cho hồn thơ cuả SA bị khớp đó...hình như là TY & ĐM trong SA như dần lắng dịu...chắc sắp thành..., có sợ...ni cô hôn?
(Thấy Sương Anh em đăng ký tập thơ "Nối Lại Vòng Tay", ĐT muốn hỏi có thể nào em tặng ĐT một quyển để làm kỹ niệm. Nếu em đồng ý, ĐT cũng mong rằng em viết một hay hai câu gì đó, và ký tên em... cái đó mới quan trọng. Dù sao đi nữa, muốn biết chữ viết của cô giáo Trung Kỳ ra sao nè
) Thơ của ĐT không bao giờ làm hồn thơ của SA bị khớp đâu, SA chưa chán là hên lắm rồi. SA sắp thành gì ĐT lúc nào cũng sẵn sàng ủng hộ tinh thần; nếu làm người trồng rau không được, thì cũng biết lặt rau, luột rau cũng không tệ, thử qua mới biêt...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: