PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Thay đổi trang: << < 235236237 > >> | Trang 236 của 321 trang, bài viết từ 3526 đến 3540 trên tổng số 4804 bài trong đề mục
Đoạn_Trường 17.10.2010 10:19:46 (permalink)
0


Dẫu Muốn Nói



Tháng mấy bây chừ? Em dấu yêu!
Ngoài kia lá rụng gió đìu hiu
Lòng nầy mong mỏi ngày em đến
Giọt nhớ lần theo ánh ngả chiều

Tìm chút hương tình qua bóng đêm
Bỗng dưng sương lạnh rớt bên thềm
Tim anh hụt hẫng thầm tan vỡ
Dẫu muốn nói lời yêu đó em...

Vương mang lận đận hương tình buồn
Trăng khuyết bên nầy ngấn lệ tuôn
Khói thuốc tàn canh anh chợt nghĩ
Tình yêu dẫu muộn chớ đừng buông

Hãy nói đi em tháng mấy rồi
Mùa thu hai đứa có chung đôi?
Dù cho nhân thế mai thay đổi
Anh vẫn tìm em suốt cuộc đời


                                           Đoạn Trường


chúc Sương Anh luôn an khang, mọi sự như ý

SuongAnh 19.10.2010 17:02:10 (permalink)
0
Xí quên ,còn muội Sương Anh nửa ,muội chịu hông nà :


 
Mần duyên
 
Wynh Ẹc à, hỏng phải làm duyên mà là đang ngơ ngác á...
Merçi tấm hình wynh tặng muội ha, chúc wynh luôn vui vẻ và làm ăn phát tài, mai mốt muội dià nhớ bao muội đi uống nước ở chỗ này nha
 
NGƠ NGÁC
 
Như một chú cừu non
Đang ngập ngừng ngơ ngác
Bước chân dẫn đi lạc
Qua lối cỏ nhà ai
 
Tròn xoe đôi mắt nai
Nhìn khu vườn xanh thẳm
Muốn tung tăng chẳng dám
Sợ quên lối đi về
 
Người ta quá bộn bề
Nào rảnh rang dẫn lối
Đường xa chân mỏi gối
Đợi mãi chẳng ai bên
 
Môi nhâm nhi cỏ mềm
Tạm qua dần cơn khát
Tiếng lá kêu xào xạc
Nghe như nhạn lẻ bầy
 
Đôi mắt thấy cay cay
Cố quay nhìn ra ngõ
Lòng hoang mang lo sợ
Chờ mong thấy bóng ai
 
Người sao chẳng đến đây
Để em hoài chờ đợi
Bao giờ thì sẽ tới
Có hay em đang chờ...
 
Sương Anh
SuongAnh 26.10.2010 23:04:45 (permalink)
0


 
Nghiêng Ngả...
 
Vầng trăng lặng ngắm áng mây
Cuốn theo chiều gió trôi bay lững lờ
Đêm ru vạn vật vào mơ
Còn ta bên áng thơ ngồi nghiêng vai...
 
Đêm đen trượt đổ ngã dài
Để nâng bóng nắng vươn vai vào đời
Xa xa những cánh sao rơi
Khuất chìm theo ánh mặt trời vưà lên
 
Giật mình tỉnh giấc gọi tên
Người đâu xa ngái...ta chênh vênh buồn
Bình minh qua đến hoàng hôn
Vần câu cứ thế ngã hồn vào ta
 
Đêm nghiêng đổ giấc mơ hoa
Và cơn huyễn mộng đi xa mất rồi
Mênh mang một nỗi đơn côi
Hồn nghiêng...lạc lỏng...bên đời phù du.
 
Sương Anh


                                   ĐỠ DẬY
 
                       Anh xin đỡ dậy mùa thu
                        Tựa vai nhau với điệu ru mặn mà
                        Mưa còn rơi bến sông xa
                       Trăng còn ướt lạnh nhưng ta ấm lòng
                       Lửa tim anh được xin hong
                       Bàn tay kiều nữ nhớ mong một thời
                       PARIS nỗi nhớ chơi vơi
                       Đam mê gợi lại một trời yêu xưa
 
 
 
ngng
 


TƯẠ NƯƠNG
 
Nói bao nhiêu để cho vưà
Tình thơ ngày cũ vẫn chưa phai mờ
M
ưa thu đẫm ướt trang thơ
Nhưng đâu có thể đôi bờ chia hai
Xin cho em mượn bờ vai
Tưạ nương những lúc đắng cay vì đời
Lá vàng vẫn cứ còn rơi
Hồn em cũng thế chơi vơi giưã dòng

Xin người đừng nói tiếng - không!
 
Sương Anh
 
 
Paris treo nhánh Mù u
Thương về bên ấy đêm thu nguyện cầu
Ba sinh tình vẫn bên nhau
Nửa chung gối mộng, nửa vào thi ca.
P.M.T.
 
Câu thơ vẫn mãi mượt mà
Tình thơ cũng thế đậm đà thủy chung
Bao giờ mới được trùng phùng
Cho trầu cau với vôi hồng thắm duyên !
 
Sương Anh
 
SA cám ơn hai anh NGNG và P.M.T. đã ghé vào thăm trang thơ Paris nha, bưã giờ đi vắng nên SA không thể tiếp khách đến viếng, xin thứ lỗi cho SA ha ! Chúc hai anh hồn thơ mãi lai láng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 23:13:45 bởi SuongAnh >
SuongAnh 26.10.2010 23:20:28 (permalink)
0
Tận Cùng Nỗi Nhớ

Mắt anh dõi vào tận cùng nỗi nhớ
Tim phập phồng nao nức nhịp xôn xao
Nghĩ tới em như sóng dội ba đào
Đêm trầm lặng dạt dào muôn sóng nhớ

Mỗi ngôn từ truyền cho anh hơi thở
Tình thơ văn duyên nợ rất thiét tha
Tình anh - Em vĩnh viễn mãi mặn mà
Ngày thân thiết đậm đà thêm ngây ngất

Cả những lúc giữa từng giờ tất bật
Anh nhớ em, nhớ từng nét mi cong
Nhớ tóc đen, da ngà trắng, môi hồng
Nhớ đôi khuyên đeo vành tai lóng lánh

Tình yêu thương đậm nồng hơn rượu mạnh
Say đắm ghiền hơn á phiện, đam mê
Vào đường yêu mấy ai ngoảnh quay về
Cùng đi tới cho thoả hồn nhung nhớ

Nguyên Đỗ
 
 
XIN NGƯỜI ĐỪNG NHỚ
 
Bỗng dưng khoé mắt nhuốm u buồn
Cũng bởi lòng đầy những vấn vương
Bút trải đôi vần lên trang giấy
Vơi niềm tâm sự ẩn trong hồn
 
Cuộc đời nào khác một giòng sông
Lúc phẳng lặng êm lúc cuộn dòng
Bởi gió cứ hoài mang bão tố
Hồn nghiêng rơi vực khổ mênh mông
 
Mây giăng nhuộm xám cả khung trời
Xác lá thu vàng rải khắp nơi
Kỷ niệm đang nằm yên tĩnh lặng
Chợt bừng thức dậy xót xa đời
 
Hồn ta chợt cảm thấy vương mang
Tiếng lá rơi bay rất khẽ khàng
Vẫn khiến động lay dòng ký ức
Khơi niềm nhung nhớ...ngỡ sang trang
 
Một thời xưa cũ đã xa xăm
Nhớ để mà chi rồi khóc thầm
Như nước qua cầu...tình cảm ấy
Xin người đừng nhớ nhọc thân tâm
 
Sương Anh
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:24:56 bởi Huyền Băng >
SuongAnh 27.10.2010 04:16:20 (permalink)
0


Dẫu Muốn Nói



Tháng mấy bây chừ? Em dấu yêu!
Ngoài kia lá rụng gió đìu hiu
Lòng nầy mong mỏi ngày em đến
Giọt nhớ lần theo ánh ngả chiều

Tìm chút hương tình qua bóng đêm
Bỗng dưng sương lạnh rớt bên thềm
Tim anh hụt hẫng thầm tan vỡ
Dẫu muốn nói lời yêu đó em...

Vương mang lận đận hương tình buồn
Trăng khuyết bên nầy ngấn lệ tuôn
Khói thuốc tàn canh anh chợt nghĩ
Tình yêu dẫu muộn chớ đừng buông

Hãy nói đi em tháng mấy rồi
Mùa thu hai đứa có chung đôi?
Dù cho nhân thế mai thay đổi
Anh vẫn tìm em suốt cuộc đời


                                          Đoạn Trường
 
Chờ Nghe Tiếng Nói
 
Rất muốn một lần nghe tiếng nói
Để lòng gợi lại phút giây xưa
Mỗi lần nghe tiếng người ta gọi
Lòng thấy vui vui nói sao vưà
 
Thu đến rồi đi đã mấy lần
Lòng luôn lo ngại lẫn phân vân
Tình ai có vẫn như ngày cũ
Đầy ắp thương yêu với ân cần ?
 
Đang giưã muà thu trời khắc khe
Sương mù mây xám rủ nhau về
Xoá mờ kỷ niệm thời xa ấy
Bóng lẻ một mình ai chở che ?
 
Đã cuối tháng mười rồi đó anh
Thu phong buốt giá len qua mành
Chờ mong tiếng nói...sao không nói?
Tóc sắp đổi màu bạc mái xanh
 
Sương Anh

chúc Sương Anh luôn an khang, mọi sự như ý
 
SA rất vui vì ĐT thưòng hay ghé đến thăm, thiệt tình là SA nợ ĐT nhiều wá đi...hỏng bít làm sao mừ trả đây nè, thôi...xù xì bỏ wa cho SA đi ha...xoá nợ tạo phước nhìu sẽ mau đến phương...Tây lắm á....hihihihi....

SuongAnh 28.10.2010 03:58:43 (permalink)
0
ĐÂU PHẢI LÀ MỘT THOÁNG
 
Đâu phải là một thoáng
Sầu đang trĩu nặng vai
Lời nhẹ như gió thoảng
Sao trăn trở canh dài
 
Người ta vô tình lắm
Cớ sao mình vẫn luôn
Nặng lòng yêu say đắm
Để môi thấm lệ buồn
 
Có thể nào quên được
Thời kỷ niệm vưà qua
Tràn đầy trong ký ức
Còn đây chưa nhạt nhoà
 
Đâu phải là giấc mộng
Mà bảo là nằm mơ
Hồn cát đau vì sóng
Vỗ mạnh đánh vào bờ
 
Làm sao có thể hiểu
Tình cảm trong trái tim
Khiến hồn đau nặng trĩu
Đêm nhung nhớ đi tìm
 
Đâu phải là em vẫn
Muốn giữ khối tình này
Bởi trái tim bảo nhận
Cho hồn yên giấc say
 
Vì sao anh đã biết
Đâu phải là ngu ngơ
Chấp nhận mọi thua thiệt
Bởi trái tim dại khờ
 
Đêm giật mình thức giấc
Thấy trống vắng vô cùng
Dẫu biết tình chẳng thật
Chỉ là thoáng hư không
 
Sương Anh
SuongAnh 28.10.2010 04:42:04 (permalink)
0
 
NGUỒN AN VUI
 

Hồn rã rời vụn vỡ 
Thân như cọng lá trôi
Mỗi lần cơn sóng vỗ
Cát đau lá ngậm ngùi

Sóng chỉ là ngọn sóng
Ngàn năm vẫn thế thôi
Có chi mà xao động
Rối loạn cả thân đời

Từng bỏ quên tâm trí
Ở trong rừng u minh
Lưả tam muội điểm chỉ
Thoát ra vòng tử sinh

Nguồn an vui bất tận
Là tự tại điềm nhiên
Vì tâm chưa ổn định
Nên mãi gặp ưu phiền

Bao nguồn cơn bối rối
Là do chính tự lòng
Đã bao lần sám hối
Chưa ra khỏi sắc không
 
Yêu chi để rồi nhớ
Mong chi để rồi chờ
Hãy định tâm hít thở
Tỉnh hồn thoát cơn mơ
 
Thế sự luôn thay đổi
Luân hồi vẫn cứ quay
Mỗi sát na đi tới
Vô thường ai có hay ?
 
Này em nghe ta nói
Đừng ôm mãi khối sầu
Định tâm thông pháp giới
Nhập thiền tĩnh thức mau
 
An vui là lẽ sống
Nụ cười luôn trên môi
Lời từ bi vang vọng
Chân vui bước vào đời
 
Nhũng chuyện buồn vui ấy
Nào có nghiã gì đâu
Vườn vô ưu hoa trái
Ngát hương thắm sắc màu
 
Hãy cùng ta cắt tiả
Những tâm sự ngổn ngang
Giữ lại lời nhân nghiã
Thả bay khắp non ngàn
 
Từ thinh không tiếng hát
Hoà cùng với cung đàn
Ngọt như dòng suối mát
Vang vọng khắp nhân gian

Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 18:32:16 bởi SuongAnh >
SuongAnh 04.11.2010 14:55:04 (permalink)
0


 
Tĩnh Thức
 
Một mình ngồi suy gẫm
Ngộ ra biết bao điều
Có gì mà say đắm
Có gì để hồn xiêu
 
Thở vào tâm tĩnh lặng
Thở ra miệng mĩm cười
Những buồn thương cay đắng
Rồi cũng sẽ dần trôi
 
Ta có bao ngày sống
Và được bao ngày vui
Đời chỉ là giấc mộng
Sao chẳng chịu buông lơi
 
Mặc dòng đời đi tới
Ta vẫn chính là ta
Khi thân tâm mệt mỏi
Thả buông nhấp chén trà
 
Từng bước đều thong thả
Thiền hành trong lắng sâu
Thản nhiên như chiếc lá
Buông mình chẳng sợ đau
 
Cuộc đời muôn màu sắc
Và cũng rất nhiệm mầu
Nếu biết sống được tất
Hạnh phúc chẳng xa đâu!
 
Hãy giữ tâm yên tĩnh
Lắng lòng theo tiếng chuông
An trú trong thanh tịnh
Sẽ vượt thoát u buồn
 
Đời mỏng manh sương khói
Hết buồn rồi lại vui
Thản nhiên đừng bối rối
Rồi lại nghe ta cười
 
Trần gian là huyễn mộng
Bờ giác mau tìm về
Đời vô thường trống rỗng
Đừng để lạc bến mê
 
Sương Anh
 
SuongAnh 04.11.2010 14:56:09 (permalink)
0


Photo by Dzuylynh
 
Quỳnh Hoa
 
Có một nụ Quỳnh hoa
Giưã không gian thanh vắng
Khẽ khàng trong yên lặng
Vươn cánh nở xoè ra

E ấp nàng Quỳnh hoa
Màu ngọc ngà trinh trắng
Trà thơm ai chờ ngắm
Chiêm ngưỡng nụ hoa khai

Ngàn hoa bóng ngã dài
Cùng nắng hồng khoe sắc
Riêng Quỳnh hoa thì khác
Đêm thanh thoát nhiệm mầu
 
Dịu dàng giưã canh thâu
Nụ Quỳnh hoa hé nở
Hương hoà cùng hơi thở
Trầm mình với đêm sâu
 
Xin đừng hỏi tại sao
Quỳnh hoa em hiện diện
Để rồi mau tan biến
Cho hồn anh dạt dào
 
Hoa duyên dáng môi chào
Hương nhẹ nhàng lan toả
Canh khuya quỳnh một đoá
Kiều diễm đến bên người
 
*   *
*
Xin đừng để cánh hoa rơi
Quỳnh hoa hiện diện bên đời vì ai

Sương Anh
SuongAnh 05.11.2010 18:40:56 (permalink)
0
 
CHẲNG BIẾT
 
Chẳng biết bây chừ người ở đâu?
Có còn nhớ đến thuở ban đầu
Cùng đan dệt những vần thơ mộng
Ghép sợi tơ đàn kết chặt nhau
 
Kỷ niệm dù xa vẫn nhớ hoài
Giọt thương ướt đẫm thấm bờ vai
Lật trang thơ cũ hồn xao xuyến
Nhìn nét chữ quen lệ chảy dài
 
Hãy ngủ đi em...anh hát ru
Ngoài kia gió lạnh với sương mù
Có anh bên cạnh lời ru ngọt
Em giấc say nồng giưã tiết thu...
 
À á ru hời...vẫn mãi đây
Âm ba êm dịu rót bên tai
Nhưng người đâu nhỉ?
                sao không thấy!
Lệ nhớ thương ai...
              giọt vắn dài...
 
Người có hay không em mãi chờ
Bao giờ trở lại ghép vần thơ
Ngồi bền góc vắng lòng thầm nhủ
Chẳng biết ai kia có hững hờ!...
 
Sương Anh
SuongAnh 07.11.2010 02:04:20 (permalink)
0
nmsang1990 07.11.2010 15:13:29 (permalink)
0
bonjour sương anh
ca fait plaisir de faire votre connaissance
-------je chante pour toi
-------avec l'époir qu'un jour
-------ton coeur rempli d'amour
nmsang1990 07.11.2010 15:18:39 (permalink)
0
ĐÀ NẴNG MỘT CHIỀU MƠ

Đà nẵng chiều mờ sương
Gió đong đưa hương tình vương vấn
Góc phố nhỏ mùa đông hiu quạnh
Chạnh lòng nhớ ai bóng tối đã vây quanh


Đà Nẵng chiều mờ sương
Mơ hồ tinh quái và bí ẩn
Lạc lối giữa chừng mây không lạnh
Chợt thấy hồn ai vương vấn góc trăng cao


Đà Nẵng chiều mờ sương
Con đường dẫn ta vào nơi bí ẩn
Lạ lẫm mà thân quen
Như đã đi từ trăm năm trước vậy


Đà Nẵng chiều mờ sương
Có kẻ lang thang một góc đường
Cúi xin người đừng cho nhiều vướng bận
Để mình ta thong thả một chiều mơ
                                   -----nguyen sang------
                                      Đà Nẵng,15/10/2010


SuongAnh 09.11.2010 12:24:26 (permalink)
0

Trích đoạn: nmsang1990

bonjour sương anh
ca fait plaisir de faire votre connaissance
-------je chante pour toi
-------avec l'éspoir qu'un jour
-------ton coeur rempli d'amour


 
Bienvennue nmsang1990
Enchanté de vous connaître!
Merçi pour tous!

SuongAnh 09.11.2010 13:33:41 (permalink)
0
 
 
THI SĨ VỚI NỖI CÔ ĐƠN
 
 
Anh bảo nhạc sĩ là người cô đơn nhất
Nhưng cung đàn phím nhạc vẫn kề bên
Lúc đau thương tiếng hát bật trong đêm
Gọi Hằng Nga đến hiên thềm tâm sự
 
Còn em...người thi sĩ cùng con chữ
Chẳng âm thanh tiếng động phá cô đơn
Thì làm sao ai biết mình tủi hờn
Chỉ trái tim hiểu nỗi lòng thổn thức
 
Cái bóng đêm cứ như là tù ngục
Vây trói hồn vào ký ức tầm thường
Buồn vui hạnh phúc ghét giận yêu thương
Chẳng cho ta chút thời gian yên tĩnh
 
Khi vạn vật lặng chìm trong tĩnh mịch
Hồn thi nhân thức tĩnh vụt bay xa
Dẫu trời cao lấp lánh ánh ngân hà
Không thể sáng một trái tim cô quạnh
 
Đêm với nhiều điều khiến ta suy gẫm
Để quay nhìn cảm nhận cuả giác quan
Và từ đó hồn hụt hẫng vô ngần
Cảm thấy sợ xiết bao... yêu và nhớ!
 
Bất chợt giật mình định tâm hít thở
Để biết ta vẫn còn ở dương trần 
Tìm vào thơ mong kiếm chút ân cần
Tự ru đời cho tâm tư thoáng nhẹ
 
Người thi nhân
vốn thường không mạnh mẽ
mà đêm thì quạnh quẽ
bất giác
lệ tuôn rơi...
 
Phận đời
luôn mãi thế

đơn côi.
 
Sương Anh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 14:18:09 bởi SuongAnh >
Thay đổi trang: << < 235236237 > >> | Trang 236 của 321 trang, bài viết từ 3526 đến 3540 trên tổng số 4804 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9