Nghiêng Ngả...
Vầng trăng lặng ngắm áng mây
Cuốn theo chiều gió trôi bay lững lờ
Đêm ru vạn vật vào mơ
Còn ta bên áng thơ ngồi nghiêng vai...
Đêm đen trượt đổ ngã dài
Để nâng bóng nắng vươn vai vào đời
Xa xa những cánh sao rơi
Khuất chìm theo ánh mặt trời vưà lên
Giật mình tỉnh giấc gọi tên
Người đâu xa ngái...ta chênh vênh buồn
Bình minh qua đến hoàng hôn
Vần câu cứ thế ngã hồn vào ta
Đêm nghiêng đổ giấc mơ hoa
Và cơn huyễn mộng đi xa mất rồi
Mênh mang một nỗi đơn côi
Hồn nghiêng...lạc lỏng...bên đời phù du.
Sương Anh
ĐỠ DẬY Anh xin đỡ dậy mùa thu Tựa vai nhau với điệu ru mặn mà Mưa còn rơi bến sông xa Trăng còn ướt lạnh nhưng ta ấm lòng Lửa tim anh được xin hong Bàn tay kiều nữ nhớ mong một thời PARIS nỗi nhớ chơi vơi Đam mê gợi lại một trời yêu xưa ngng TƯẠ NƯƠNG
Nói bao nhiêu để cho vưà
Tình thơ ngày cũ vẫn chưa phai mờ
Mưa thu đẫm ướt trang thơ
Nhưng đâu có thể đôi bờ chia hai
Xin cho em mượn bờ vai
Tưạ nương những lúc đắng cay vì đời
Lá vàng vẫn cứ còn rơi
Hồn em cũng thế chơi vơi giưã dòng
Xin người đừng nói tiếng - không!
Sương Anh
Paris treo nhánh Mù u
Thương về bên ấy đêm thu nguyện cầu
Ba sinh tình vẫn bên nhau
Nửa chung gối mộng, nửa vào thi ca.
P.M.T.
Câu thơ vẫn mãi mượt mà
Tình thơ cũng thế đậm đà thủy chung
Bao giờ mới được trùng phùng
Cho trầu cau với vôi hồng thắm duyên !
Sương Anh
SA cám ơn hai anh NGNG và P.M.T. đã ghé vào thăm trang thơ Paris nha, bưã giờ đi vắng nên SA không thể tiếp khách đến viếng, xin thứ lỗi cho SA ha ! Chúc hai anh hồn thơ mãi lai láng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 23:13:45 bởi SuongAnh >