Người Lính Già !
Trời bừng sáng chú chim chích chòe thức dậy hót líu lo vọng mãi đến phương trời xa, nơi có quê hương đang bén nụ hoa cà, nơi gọi là cội nguồn của người viễn xứ. Ai buông gánh cơm áo gạo tiền rồi nghe thử tiếng chim lạc loài uất uẩn chuyện hư không ? Để dư âm đọng lại chút da diết trong lòng, hay hồi tưởng lại nửa đời ngỡ lạc mất.
Bước đường đời, ngược xuôi biết bao điều giả thật đến và đi tim níu kéo, lòng hững hờ, để hàng triệu người trượt mất những ước mơ theo năm tháng tất bật đường cơm áo. Lý tưởng, niềm tin cuốn theo chiều mưa bão làm ngộp cả hồn, tim thầm gọt nỗi đau.
Tương lai là tập nhật ký đã đổi màu, nhạt nét hùng tráng của một thời kiêu hãnh. Đắp mền băn khoăn cảm tâm hồn se lạnh; chim chích chòe giờ biết xây tổ nơi mô ! Trời bừng sáng người lính già thức dậy.
Đoạn Trường
...Đêm Còn Thao Thức
Dư âm cuả tiếng chim lảnh lót đưa hồn ta lui về miền quá khứ cuả thời tuổi trẻ đã từng bị đánh rơi... ở đó có bà Mẹ quê đang trông đứng trông ngồi đưá con yêu chưa một lần về thăm xóm cũ.
Trời viễn xứ có gì đâu vui thú, bởi con sóng đời xô đẩy bước chân lạc dần đến chốn lạ khoác vào mình chiếc áo tha hương. Chuyện đến - đi - tan - hợp là lẽ vô thường...nhưng sao tâm hoài vọng tưởng. Để rồi nhìn lại bỗng thấy lòng chùng xuống tận cùng vực thẳm...
Đã nưã tháng ba, muà xuân sắp về nhưng trời vẫn còn nhiều mây xám khiến hồn ta càng thấy ảm đạm vô cùng. Vũ trụ không trung...theo dòng thời gian vần xoay như con vụ, có người con gái co ro, ủ rủ đang trầm mình đếm ngày tháng đi qua...làm sao níu lại được tuổi hoa khi con én đã lạc mất muà xuân trong một ngày đầy phong ba bão tố.
Âu cũng là phận số!!!
Thường một mình, người ta hay nhớ lại chuyện ngày xưa... lời hẹn thề bên hàng giậu năm nao vẫn còn chưa thực hiện, lòng vương mang một nỗi buồn bi thiết, tình nhà, nợ nước...và một thời oanh liệt nay đã mất rồi.
Ngẫm chuyện xưa tấc dạ bồi hồi, đêm đã tàn, hồn mênh mang... Người Lính Già còn đang thao thức...
Sương Anh
ĐT nè, đọc bài Người Lính Già bỗng cảm thấy hồn rưng rức...cảm xúc đến viết vội những dòng này, SA chỉ là viết đại chứ chưa quen với thể loại thơ này đâu nha; đừng có cười chọc quê là mắc cỡ lắm á!