Trích đoạn: SuongAnh
Phượng Buồn
Hạ sắp chuyển muà sang tiết thu
Trời đang vần vũ những mây mù
Làm sao níu lại ngày vui cũ
Khi nắng tàn phai ánh nhạt mờ
Thơ thẩn một mình nơi phố xưa
Nhìn tàng cây phượng đã qua muà
Lá nằm ủ rủ cành trơ trọi
Hoa cũng buồn ai gục dưới mưa
Dấu vết ân tình cuả thuở nào
Vẫn còn giữ mãi chẳng hư hao
Bởi người biền biệt duyên đành lỡ
Lòng xót xa đau lệ nghẹn ngào
Bên song hiu hắt ánh trăng già
Lặng ngắm phượng buồn nhạt nét hoa
Mà chẳng đến bên kề cận hỏi
Vì sao nước mắt lại chan hoà ?
Thương người ở phiá trời xa
Mi tô màu nhớ mắt pha gam buồn
Sương Anh
Phương vui
Hạ tới phương buồn phượng bổng vui
Ve con từ trắng hóa đen thui
Phùng mang trợn má la vang núi
Như nhắc hạ về cũng có tui.
Thơ thẩn tàng cây có mấy cô
Nhặt hoa phượng ép để cho khô
Nè em áo trắng làm tôi khổ
Hết khóa học này …Em ở mô?
Phương vui .. có tội cái thân tui?
đứng ngồi nhấp nhỏm cứ lui cui
Yêu chi một chút rồi buồn thúi
Vậy mà hoa phượng cứ cười vui
Ky song nguyen