PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Thay đổi trang: << < 250251252 > >> | Trang 252 của 321 trang, bài viết từ 3766 đến 3780 trên tổng số 4804 bài trong đề mục
sgecstasy 27.08.2011 04:36:11 (permalink)
0




Như rong rêu bám hoài trong trí nhớ
Mãi miết trở về giữa những giấc mơ
Những kỷ niệm ngày xưa vẫn cháy đỏ
Ở trong tôi mòn mõi nỗi mong chờ

Dẩu biết đời chỉ là một sát na
Em đến rồi đi trong khoảnh khắc đó
Tôi vẫn đợi bên thềm xưa phố cũ
Một góc trời mang nặng những xót xa

 
 
 
sgecstasy 27.08.2011 04:48:13 (permalink)
0

 
 
Chúng ta đi từ một giấc mơ nầy qua một giấc mơ khác trong cái hốt nhiên của cuộc đời. Kỷ niệm không bao giờ chết. Nó tồn tại với thời gian trong tiềm thức. Chúng ta bỏ quên kỷ niệm trong môt góc nhỏ của tâm hồn và nghỉ rằng mình đã quên. Nhưng sẽ có một lúc nào đó, kỷ niệm trở về thảng thốt bàng hoàng giữa những giấc mơ.

Thời gian là sự tiếp nối giữa tháng ngày và kỷ niệm tồn tại trong cái khoảnh khắc đó. Nó miên viễn xót xa, chập chùng hư ảo. Đôi khi chúng ta chợt thức giấc giữa những giấc mơ và thấy mình khóc tự bao giờ. Những giọt nước mắt lặng thầm rơi xuống về một một thời đã qua.

 
 
 
SuongAnh 27.08.2011 04:57:03 (permalink)
0
Trong cuộc sống ngày nay đầy dẫy những chuyện thưong tâm, càng làm việc cứu trợ thì càng thấy nhiều cảnh khổ, làm sao mà có thể vưon tay tới hết, biết bao nhiêu người có tấm lòng nhân ái, biết bao nhiêu hội đoàn từ thiện song không thể nào cứu hết được; là Phật tử tôi luôn nhớ và thuộc nằm lòng lời phát nguyện thứ nhất trong tứ hoằng thệ nguyện là "chúng sanh vô số lượng thệ nguyện đều độ khắp". Song, làm sao mà độ khắp, làm sao mà hết sạch phiền não trong cuộc sống đầy ô trượt này? Tuy nhiên đau lòng nhất là nỗi thống khổ cuả những đưá con đang còn trong bụng Mẹ chuẩn bị bước vào cuộc sống làm người thì lại có những bà Mẹ đang tâm hủy diệt đi mầm sống đó, đọc báo, xem vidéo phá thai lòng tôi không khỏi xốn xang, đau đớn, sợ hãi khi nhìn những mũi dao kéo cuả các "bác sĩ" đã cắt xẻ lôi cho bằng được đưá con đang còn sống từ trong bụng Mẹ ra bởi lý do rất đơn giản là Mẹ nó không muốn nó sống...Ôi... còn nỗi ai oán, thống khổ nào hơn cho nhũng sinh linh còn đang trứng nước, đang cùng chung nhịp thở với Mẹ nay bỗng bị người ta đang tâm dứt bỏ, lương tâm có còn không? Tình mẫu tử có còn không? Khi nhìn những bảng hiệu ghi đề HÚT THAI công khai chen chúc nhau trên nhũng đưòng phố y như một cưả hiệu shopping...khinh khủng quá!!!

Thương thay cho những đưá trẻ chưa kịp làm người. Mời các bạn hãy nghe lời Bé nói...



Mẹ Ơi ... Con Muốn Sống!!!

Chút tâm tình con trẻ
Xin Mẹ hãy lắng nghe
Thương con nhiều Mẹ nhé
Đừng vứt con ngoài hè

Mẹ ơi Mẹ hưá nhé!
Xin Mẹ đừng bỏ con
Lời van xin con trẻ
Trong tiếng nấc tủi hờn

Mẹ ơi... con muốn sống!!!
Và muốn được làm người
Hãy cho con hy vọng
Đừng bỏ con Mẹ ơi!!!

Có bao giờ Mẹ nhớ
Đến đưá con này không?
Con đang cần hơi thở
Tắm trong ánh nắng hồng

Cuộc sống vui biết mấy
Dù khổ cực lao lung
Trong tình Mẹ nhân ái
Con vẫn vui vô cùng

Hãy giữ con đừng bỏ
Tội nghiệp lắm Mẹ ơi
Dòng sưã ngọt Mẹ đó
Xin nuôi con thành người

Mai này khi khôn lớn
Con sẽ gắng chăm ngoan
Ơn sinh thành dưỡng dục
Xin đền đáp đàng hoàng

Lời tâm tình con trẻ
Đang thành khẩn van lơn
Mẹ ơi con xin nhé!!!
Nỡ lòng nào bỏ con...

Sương Anh


http://www.youtube.com/watch?v=7N_i-Vym430&feature=related
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 05:01:48 bởi SuongAnh >
SuongAnh 27.08.2011 05:37:13 (permalink)
0

Trích đoạn: sgecstasy





Như rong rêu bám hoài trong trí nhớ
Mãi miết trở về giữa những giấc mơ
Những kỷ niệm ngày xưa vẫn cháy đỏ
Ở trong tôi mòn mõi nỗi mong chờ

Dẩu biết đời chỉ là một sát na
Em đến rồi đi trong khoảnh khắc đó
Tôi vẫn đợi bên thềm xưa phố cũ
Một góc trời mang nặng những xót xa

 
 



Mối tình xưa vẫn còn mãi đậm đà
Nhưng thời gian đã biến thành kỷ niệm
Nếu anh muốn sao không đi tìm kiếm
Để lâu dần tình sẽ hoá rong rêu

Mỗi sát na tính ra đâu có nhiều
Sao không thể đem tình yêu dâng hiến
Hết mình sống khi đang còn hiện diện
Mai khỏi tiếc đời quá ngắn...
để yêu!


Sương Anh


Lâu quá hôm nay mới thấy sgecstasy ghé đến Paris, đã khuya quá rồi, mai SA sẽ đi chuà sớm nên tính làm bài thơ xong là đi ngủ nhưng thấy sgec post tới hai lần, thôi thì nhận hai trả một đỡ dzị hén, ngày mốt trở về sẽ hồi đáp sau ha. Chúc sgecstasy một weekend thật vui nha.
Liên Hương 27.08.2011 11:22:56 (permalink)
0


Trích đoạn: SuongAnh



LỆ ĐẮNG

Chiều nay mây xám giăng mù
Mưa hay lệ đắng âm u vây hồn
Vạn lời muốn nói...vô ngôn
Mưa như thác đổ vùi chôn khối tình

Mưa rơi gõ nhịp buồn tênh
Hai đầu nỗi nhớ chông chênh gánh sầu
Sông tương chia cách tình Ngâu
Mưa buồn hay lệ nhớ nhau dâng đầy

Sương Anh




Trong mưa ai vội bước gầy
Để ta xa xót lòng này...tình ơi !
Mưa buồn thềm vắng lá phơi
Hai đầu nỗi nhớ chơi vơi giọt thầm

Ta ngồi hoá đá lặng câm
Gói vào nhung nhớ trăm năm gửi người
" Bao giờ cho đến tháng mười "
Tình về ươm lại nụ cười nắng xuân

Liên Hương

" nàng thơ " ơi, hôm nay buồn nên lang thang qua Paris nè. Ai dè gặp " nàng thơ " cũng chung tâm sự " trời mưa " nên " nhào zô " đối ẩm " may ra có vui thêm tí nào không ...hì hì ! xem ra có vẻ đỡ hơn à nha


sgecstasy 29.08.2011 06:48:41 (permalink)
0



Mai sau
 
Sắc không tình có hay không
Mà sao nỗi nhớ chạy vòng trong tim
Cô đơn hạnh phúc tìm
Lạc vùng ảo ảnh cánh chim cuối ngàn

 
Mất nhau tình cũng lỡ làng
Tay ôm giấu mặt hai hàng lệ rơi
Chiều nghiêng nắng đổ xuống đời
Chim bay bóng ngã bên trời gọi nhau

 
Trăm năm tình có phai màu
Còn đây kỷ niệm bạc đầu nhớ nhau
Luân hồi một kiếp mai sau
Tình cờ gặp lại nỗi đau có còn


 
SuongAnh 30.08.2011 22:21:28 (permalink)
0

Trích đoạn: sgecstasy


 
 
Chúng ta đi từ một giấc mơ nầy qua một giấc mơ khác trong cái hốt nhiên của cuộc đời. Kỷ niệm không bao giờ chết. Nó tồn tại với thời gian trong tiềm thức. Chúng ta bỏ quên kỷ niệm trong môt góc nhỏ của tâm hồn và nghỉ rằng mình đã quên. Nhưng sẽ có một lúc nào đó, kỷ niệm trở về thảng thốt bàng hoàng giữa những giấc mơ.

Thời gian là sự tiếp nối giữa tháng ngày và kỷ niệm tồn tại trong cái khoảnh khắc đó. Nó miên viễn xót xa, chập chùng hư ảo. Đôi khi chúng ta chợt thức giấc giữa những giấc mơ và thấy mình khóc tự bao giờ. Những giọt nước mắt lặng thầm rơi xuống về một một thời đã qua.

 
 
 



Vâng, thường thì theo dòng thời gian chuyện tình yêu hay trở thành kỷ niệm...kỷ niệm vui buồn thương nhớ đầy vơi...Người ta bảo thời gian xoá mờ đi kỷ niệm, nhưng với anh và em, thực tế chúng ta không quên, bởi không thể nào quên!!!

Bảo rằng đừng nhớ hãy quên
Nhưng làm sao xoá cái tên một người?
Khi tim đã khắc sâu rồi
Dẫu xa hồn vẫn muôn đời nhớ nhau.
Vì ai mắt đẫm dòng châu
Chăn buồn gối nhớ tìm đâu bây chừ?!!

Dẫu đã là quá khứ, dẫu kỷ niệm bị đẩy lùi sâu vào vùng ký ức...Song, anh vẫn luôn hiện diện trong trái tim em, để rồi từ trong tiềm thức, một cách tự nhiên cánh môi hồng luôn mấp máy gọi tên Ngưòi Tình ...một thoáng lắng đọng...mơ hồ...hồn chìm vào mộng mị và em ao ước...





Xin Em Được Lần Mơ

Trong thinh vắng thấy hồn mênh mang lạ
Phút hoang mê bỗng chợt trở về đây
Ngọn lưả tình thắp sáng trái tim gầy
Và kỷ niệm chợt đong đầy ký ức...

Xin em được lần mơ : Anh về thực!
Cho hồn thôi du mục theo lá hoang
Cho đường xưa bừng lên tia nắng vàng
Để sưởi ấm trái tim đang giá buốt

Cho em xin được lần mơ : dẫu muộn
Còn hơn là phải uống giọt thương đau
Khi men tình càng cất giữ được lâu
Hưong vị ấy càng thấm sâu huyết quản

Xin em được là người tình lãng mạn
Cuả một thời từng luyến ái xa xăm
Xin em mãi là người tình trăm năm
Cùng anh chia sẻ những trầm thăng dâu bể

Hãy cho em được lần mơ, anh nhé!
Tay trong tay môi trao nhẹ nụ hôn
Hoa tình yêu se sẽ thấm vào hồn
Biến những dỗi hờn thành hương hạnh phúc

Sương Anh



<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2011 22:25:43 bởi SuongAnh >
sgecstasy 02.09.2011 05:43:17 (permalink)
0




Bụi Thời Gian
 
Hoa dã quỳ vàng nở trong sân
Tháng ngày qua lòng mãi phân vân
Đêm mơ tiếng mẹ lần tràng hạt
Câu kinh xưa tụng mãi bao lần

 
Vòng tục lụy mệt nhoài đi tới
Lối con về thấy tóc mẹ rơi
Áo nâu sòng lẫn trong bóng tối
Mẹ ơi, lệ con rớt bên trời

 
Ba mươi năm sống ở nơi nầy
Một ngày thấy đời trắng như mây
Nửa đời nhìn lại lòng chua xót
Vật đổi sao dời bao đổi thay

 
Bụi thời gian bay cõi vô thường
Biển trầm luân nỗi nhớ còn vương
Mộng vỡ tan theo ngàn con sóng
Tất cả qua rồi như khói sương

 
Anh đi tìm dây leo hạnh phúc
Thấy bóng em mờ ảo cuối đường
Màu cỏ úa nhuộm vàng màu mắt
Trôi dạt về đâu gió bốn phương

 
Luân hồi lang thang muôn vạn kiếp
Sân si đời thương tiếc được mấy ai
Mai kia nhắm mắt em có đợi
Cùng anh đi tiếp quảng đường dài

 
sgecstasy
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2011 14:18:41 bởi sgecstasy >
SuongAnh 03.09.2011 07:04:45 (permalink)
0



Phượng Buồn

Hạ sắp chuyển muà sang tiết thu
Trời đang vần vũ những mây mù
Làm sao níu lại ngày vui cũ
Khi nắng tàn phai ánh nhạt mờ

Thơ thẩn một mình nơi phố xưa
Nhìn tàng cây phượng đã qua muà
Lá nằm ủ rủ cành trơ trọi
Hoa cũng buồn ai gục dưới mưa

Dấu vết ân tình cuả thuở nào
Vẫn còn giữ mãi chẳng hư hao
Bởi người biền biệt duyên đành lỡ
Lòng xót xa đau lệ nghẹn ngào

Bên song hiu hắt ánh trăng già
Lặng ngắm phượng buồn nhạt nét hoa
Mà chẳng đến bên kề cận hỏi
Vì sao nước mắt lại chan hoà ?

Thương người ở phiá trời xa
Mi tô màu nhớ mắt pha gam buồn

Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2011 07:18:48 bởi SuongAnh >
ky song nguyen 03.09.2011 07:27:42 (permalink)
0


Trích đoạn: SuongAnh




Phượng Buồn

Hạ sắp chuyển muà sang tiết thu
Trời đang vần vũ những mây mù
Làm sao níu lại ngày vui cũ
Khi nắng tàn phai ánh nhạt mờ

Thơ thẩn một mình nơi phố xưa
Nhìn tàng cây phượng đã qua muà
Lá nằm ủ rủ cành trơ trọi
Hoa cũng buồn ai gục dưới mưa

Dấu vết ân tình cuả thuở nào
Vẫn còn giữ mãi chẳng hư hao
Bởi người biền biệt duyên đành lỡ
Lòng xót xa đau lệ nghẹn ngào

Bên song hiu hắt ánh trăng già
Lặng ngắm phượng buồn nhạt nét hoa
Mà chẳng đến bên kề cận hỏi
Vì sao nước mắt lại chan hoà ?

Thương người ở phiá trời xa
Mi tô màu nhớ mắt pha gam buồn

Sương Anh






Phương vui

Hạ tới phương buồn phượng bổng vui
Ve con từ trắng hóa đen thui
Phùng mang trợn má la vang núi
Như nhắc hạ về cũng có tui.

Thơ thẩn tàng cây có mấy cô
Nhặt hoa phượng ép để cho khô
Nè em áo trắng làm tôi khổ
Hết khóa học này …Em ở mô?

Phương vui .. có tội cái thân tui?
đứng ngồi nhấp nhỏm cứ lui cui
Yêu chi một chút rồi buồn thúi
Vậy mà hoa phượng cứ cười vui

Ky song nguyen



thanhsingle 03.09.2011 23:09:44 (permalink)
0

Trích đoạn: SuongAnh


Trích đoạn: sgecstasy


 
 
Chúng ta đi từ một giấc mơ nầy qua một giấc mơ khác trong cái hốt nhiên của cuộc đời. Kỷ niệm không bao giờ chết. Nó tồn tại với thời gian trong tiềm thức. Chúng ta bỏ quên kỷ niệm trong môt góc nhỏ của tâm hồn và nghỉ rằng mình đã quên. Nhưng sẽ có một lúc nào đó, kỷ niệm trở về thảng thốt bàng hoàng giữa những giấc mơ.

Thời gian là sự tiếp nối giữa tháng ngày và kỷ niệm tồn tại trong cái khoảnh khắc đó. Nó miên viễn xót xa, chập chùng hư ảo. Đôi khi chúng ta chợt thức giấc giữa những giấc mơ và thấy mình khóc tự bao giờ. Những giọt nước mắt lặng thầm rơi xuống về một một thời đã qua.

 
 
 



Vâng, thường thì theo dòng thời gian chuyện tình yêu hay trở thành kỷ niệm...kỷ niệm vui buồn thương nhớ đầy vơi...Người ta bảo thời gian xoá mờ đi kỷ niệm, nhưng với anh và em, thực tế chúng ta không quên, bởi không thể nào quên!!!

Bảo rằng đừng nhớ hãy quên
Nhưng làm sao xoá cái tên một người?
Khi tim đã khắc sâu rồi
Dẫu xa hồn vẫn muôn đời nhớ nhau.
Vì ai mắt đẫm dòng châu
Chăn buồn gối nhớ tìm đâu bây chừ?!!

Dẫu đã là quá khứ, dẫu kỷ niệm bị đẩy lùi sâu vào vùng ký ức...Song, anh vẫn luôn hiện diện trong trái tim em, để rồi từ trong tiềm thức, một cách tự nhiên cánh môi hồng luôn mấp máy gọi tên Ngưòi Tình ...một thoáng lắng đọng...mơ hồ...hồn chìm vào mộng mị và em ao ước...



Xin Em Được Lần Mơ

Trong thinh vắng thấy hồn mênh mang lạ
Phút hoang mê bỗng chợt trở về đây
Ngọn lưả tình thắp sáng trái tim gầy
Và kỷ niệm chợt đong đầy ký ức...

Xin em được lần mơ : Anh về thực!
Cho hồn thôi du mục theo lá hoang
Cho đường xưa bừng lên tia nắng vàng
Để sưởi ấm trái tim đang giá buốt

Cho em xin được lần mơ : dẫu muộn
Còn hơn là phải uống giọt thương đau
Khi men tình càng cất giữ được lâu
Hưong vị ấy càng thấm sâu huyết quản

Xin em được là người tình lãng mạn
Cuả một thời từng luyến ái xa xăm
Xin em mãi là người tình trăm năm
Cùng anh chia sẻ những trầm thăng dâu bể

Hãy cho em được lần mơ, anh nhé!
Tay trong tay môi trao nhẹ nụ hôn
Hoa tình yêu se sẽ thấm vào hồn
Biến những dỗi hờn thành hương hạnh phúc

Sương Anh






                                          Mơ vẫn mơ
 
                                         Mơ với mộng là con người luôn có
                                         Ở mọi nơi theo khắc khoải thời gian
                                         Mơ mộng chung nhưng tình nhiều hơn hết
                                         Bởi những lần cùng chia sẽ buồn vui.
 
                                         Mơ vẫn mơ con người luôn là thực
                                         Mỗi tâm hồn sâu lắng nỗi niềm riêng
                                         Trong suốt chặng vẫn còn nhiều tia sáng
                                         Rọi đường đi bớt dò dẫm kiếm tìm.
 
                                         Mơ vẫn mơ như thể đã muộn màng
                                         Hơn là không để mà rồi luyến tiếc
                                         Khi con tim rộng mở đợi chờ ai
                                         Thêm thấm thía hương tình nồng cay đắng
 
                                         Mơ vẫn mơ như người tình phiêu lãng
                                         Đã từng qua những trắc trở luyến thương
                                         Giờ giữ lại tình riêng theo năm tháng
                                         Được cùng người dấn bước khắp bể non.
 
                                         Mơ vẫn mơ như người đã từng mơ
                                         Cùng sóng đôi như ước hẹn trăng thề
                                         Đôi lứa ấy không bao giờ chia rẽ
                                         Hoa nở tình hương hạnh phúc mãi yêu.
SuongAnh 04.09.2011 06:21:14 (permalink)
0

Trích đoạn: sgecstasy



      Bụi Thời Gian
....
Anh đi tìm dây leo hạnh phúc
Thấy bóng em mờ ảo cuối đường
Màu cỏ úa nhuộm vàng màu mắt
Trôi dạt về đâu gió bốn phương

 
....
Mai kia nhắm mắt em có đợi
Cùng anh đi tiếp quảng đường dài

 
sgecstasy
 





Bụi Thời Gian Làm Sao Lấp Được

Một kiếp vô thường trong cõi tục
Buồn đeo đẳng lụy đến châu thân
Chốn anh đến có nhiều duyên phước?
Sao lối em vào cỏ xước chân

Đường tình yêu có nhiều gai góc
Nên chúng mình thường khóc phận duyên
Cái chữ trăm năm tình hạnh phúc
Xanh xao gầy guộc lắm ưu phiền

Hạt bụi thời gian sao lấp được
Bóng người tình trong trái tim em
Từ lâu vốn đã thành thân thuộc
Dẫu có xa nhau vẫn khát thèm

Lang thang gót dạo bên dòng suối
Mơ một vòng tay rất dịu mềm
Khẽ đến bên em thầm hỏi nhỏ
Muốn cùng anh thức đến thâu đêm ?

Dây hạnh phúc mong manh mỏng mảnh
Cũng xin một lần được cùng anh
Dẫu mai đếm bước trong cô quạnh
Chừ vẫn chờ câu duyên nợ thành

Sương Anh

sgecstasy 09.09.2011 05:03:31 (permalink)
0




Hư Ảo
 

Biển tình yêu chứa đựng nhiều nước mắt
Và hạnh phúc bao giờ cũng mong manh
Em mơ ước cùng anh chung mộng ước
Dẫu mai kia chuyện duyên nợ không thành

 
Chúng ta đi tìm dây leo hạnh phúc
Đường em đi cỏ xước bước chân em
Hạt mưa bay hay nước mắt ngang trời
Anh cúi mặt giấu nỗi buồn ở đó

 
Thế giới ảo nên vần thơ hư ảo
Giấc mơ tình cũng ảo ở trong ta
Dù biết vậy nhưng lòng vẫn chao đảo
Vì một người chưa biết nơi phương xa

 
Cám ơn em, giữa cuộc đời tất bật
Anh thấy mình có thêm một ngày vui
Tình trong thơ dù không là sự thật
Cũng bớt đi những cay đắng ngậm ngùi

SuongAnh 13.09.2011 21:47:32 (permalink)
0

Trích đoạn: sgecstasy





Hư Ảo
 

Biển tình yêu chứa đựng nhiều nước mắt
Và hạnh phúc bao giờ cũng mong manh
Em mơ ước cùng anh chung mộng ước
Dẫu mai kia chuyện duyên nợ không thành

 
Chúng ta đi tìm dây leo hạnh phúc
Đường em đi cỏ xước bước chân em
Hạt mưa bay hay nước mắt ngang trời
Anh cúi mặt giấu nỗi buồn ở đó

 
Thế giới ảo nên vần thơ hư ảo
Giấc mơ tình cũng ảo ở trong ta
Dù biết vậy nhưng lòng vẫn chao đảo
Vì một người chưa biết nơi phương xa

 
Cám ơn em, giữa cuộc đời tất bật
Anh thấy mình có thêm một ngày vui
Tình trong thơ dù không là sự thật
Cũng bớt đi những cay đắng ngậm ngùi





Hạnh Phúc Vẫn Đầy

Lung linh bóng nguyệt soi dòng nước
Lờ lững tầng cao mây trắng trôi
Muốn gởi cho ai lời hẹn ước
Thư xanh gió cuộn mất đâu rồi

Nơ duyên vốn chỉ là hư ảo
Chẳng dám mở lòng dến với nhau
Nhưng trái tim nằm sau vạt áo
Vì ai trăn trở khóc tình sầu

Em muốn giấu tình trong đáy tim
Vầng trăng ánh toả rọi hiên thềm
Hắt lên chữ nhớ in tường vách
Lại khiến hồn càng khắc khoải thêm

Sắc sắc không không nơi cõi thế
Biết mà chẳng có thể rời xa
Nên lòng cứ mãi hoài u uẩn
Lệ đắng thâu đêm chảy nhạt nhoà

Tình anh gửi gấm trong thi tứ
Khuây khoả nỗi sầu vui thoáng giây
Dẫu chỉ là thơ là ý ngữ
Trong em hạnh phúc vẫn dâng đầy

Sương Anh

sgecstasy 14.09.2011 03:50:51 (permalink)
0






Tình anh gửi gấm trong thi tứ
Khuây khoả nỗi sầu vui thoáng giây
Dẫu chỉ là thơ là ý ngữ
Trong em hạnh phúc vẫn dâng đầy

Sương Anh



 



Xin Một Lần
 
Xin một lần cùng anh mơ, dẫu muộn
Câu em nói nghe ra sao mà buồn
Hồn du mục người xưa có về thực
Cho nắng vàng sưởi ấm trái tim khô

 
Xin một lần cùng anh đêm thao thức
Chia sẻ thăng trầm dâu bể trăm năm
Em có biết chìm sâu trong ký ức
Nửa vầng trăng soi bóng chổ anh nằm

 
Ở nơi đâu, nở hoa cây hạnh phúc
Hái tặng em một đóa đẫm hương tình
Ôi cuộc sống, giữa mơ và sự thật
Có thể nào mình giữ được đời nhau

 
Xin một lần cùng anh hết thương đau
Cho nỗi nhớ không dài theo năm tháng
Câu em nói ngày sau dẫu bạc đầu
Cũng cám ơn em, người thơ lãng mạn

 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 250251252 > >> | Trang 252 của 321 trang, bài viết từ 3766 đến 3780 trên tổng số 4804 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9