PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Trích đoạn: ky song nguyen
Phương vui
Hạ tới phương buồn phượng bổng vui
Ve con từ trắng hóa đen thui
Phùng mang trợn má la vang núi
Như nhắc hạ về cũng có tui.
Thơ thẩn tàng cây có mấy cô
Nhặt hoa phượng ép để cho khô
Nè em áo trắng làm tôi khổ
Hết khóa học này …Em ở mô?
Phương vui .. có tội cái thân tui?
đứng ngồi nhấp nhỏm cứ lui cui
Yêu chi một chút rồi buồn thúi
Vậy mà hoa phượng cứ cười vui
Ky song nguyen
Niềm Vui Xưa Cũ Cám ơn anh mang niềm vui xưa cũ Thuở thiếu thời cuả lưá tuổi thanh xuân Thuở tà áo dài vướng víu bước chân Làm bao kẻ thẩn thờ theo sau gót Tên cuả em một loài hoa Phượng đỏ Mỗi tan trường anh theo "Ngọ" đàng sau Khiến đôi chân luống cuống bước vội mau Nghiêng vành nón cúi đầu che giấu mặt Anh đâu biết phiá sau là dôi mắt Dõi ngóng nhìn người khách lạ chưa quen Lòng vui vui khi anh đến kề bên Khe khẽ hỏi: "nhà em đường nào nhỉ?" Ơ lạ thật! người đâu mà kỳ thế Chưa quen ai đâu dễ trả lời cho Vậy mà một hôm bỗng thấy bóng lò dò Đứng trước cổng: "chào cô, em đi học?" Kể từ đó...mắt hay nhìn ngang dọc Liếc xem người ta có đón đợi không? Thoáng thấy bóng ai đôi má ửng hồng Tim rộn rã lòng hân hoan rạng rỡ Nếu anh muốn vào tim em ở trọ Xin chớ đừng đứng ngó tận ngoài xa Trái tim em mềm yếu và thật thà Đang rộng mở...người ta ơi...có biết??! Sương Anh Cám ơn KSN đã ghé bước đến Paris và tặng SA bài thơ Phượng Vui nha, mới đi xa về nên SA hỏng kịp chào đón khách thơ đến viếng. Chúc KSN luôn vui và đem dòng thơ vui chia sẻ đến với mọi người nha.
Trích đoạn: sgecstasy
Tình anh gửi gấm trong thi tứ
Khuây khoả nỗi sầu vui thoáng giây
Dẫu chỉ là thơ là ý ngữ
Trong em hạnh phúc vẫn dâng đầy
Sương Anh
Xin Một Lần
Xin một lần cùng anh mơ, dẫu muộn
Câu em nói nghe ra sao mà buồn
Hồn du mục người xưa có về thực
Cho nắng vàng sưởi ấm trái tim khô
Xin một lần cùng anh đêm thao thức
Chia sẻ thăng trầm dâu bể trăm năm
Em có biết chìm sâu trong ký ức
Nửa vầng trăng soi bóng chổ anh nằm
Ở nơi đâu, nở hoa cây hạnh phúc
Hái tặng em một đóa đẫm hương tình
Ôi cuộc sống, giữa mơ và sự thật
Có thể nào mình giữ được đời nhau
Xin một lần cùng anh hết thương đau
Cho nỗi nhớ không dài theo năm tháng
Câu em nói ngày sau dẫu bạc đầu
Cũng cám ơn em, người thơ lãng mạn
Được Bên Nhau
Được bên nhau đã là điều hạnh phúc
Xin một lần...dẫu chỉ một mà thôi
Ước mơ kia hai đưá sẽ vun bồi
Cho đến lúc hoa tình vươn hé nụ
Dẫu chỉ một lần thế là cũng đủ
Trăm năm tình gói lại trong phút giây
Lưả đam mê bừng lên chất ngất đầy
Hồn hai đưá cháy tan thành tro bụi
Một lần cho nhau không hề gian dối
Ly rượu tình hai đưá uống vì nhau
Những khát khao ấp ủ đã từ lâu
Thành men ái vị ngọt ngào nồng thắm
Tay trong tay bên nhau thôi lạ lẫm
Mộng hoá thành con chữ dậy ước mơ
Vườn điạ đàng đang mở lối đợi chờ
Anh và em là bài thơ tình bất hủ
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2011 16:10:09 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: thanhsingle
Mơ vẫn mơ
Mơ với mộng là con người luôn có
Ở mọi nơi theo khắc khoải thời gian
Mơ mộng chung nhưng tình nhiều hơn hết
Bởi những lần cùng chia sẽ buồn vui.
Mơ vẫn mơ con người luôn là thực
Mỗi tâm hồn sâu lắng nỗi niềm riêng
Trong suốt chặng vẫn còn nhiều tia sáng
Rọi đường đi bớt dò dẫm kiếm tìm.
Mơ vẫn mơ như thể đã muộn màng
Hơn là không để mà rồi luyến tiếc
Khi con tim rộng mở đợi chờ ai
Thêm thấm thía hương tình nồng cay đắng
Mơ vẫn mơ như người tình phiêu lãng
Đã từng qua những trắc trở luyến thương
Giờ giữ lại tình riêng theo năm tháng
Được cùng người dấn bước khắp bể non.
Mơ vẫn mơ như người đã từng mơ
Cùng sóng đôi như ước hẹn trăng thề
Đôi lứa ấy không bao giờ chia rẽ
Hoa nở tình hương hạnh phúc mãi yêu.
Hoài Mơ...
Em vẫn thế hoài mơ trong cuộc sống
Người yêu người được bước đến gần nhau
Cớ vì sao phải lễ hỏi trầu cau
Môn đăng hộ đối...tình vương sầu mãi...
Em vẫn thế hoài mơ tình xa ngái
Cách núi sông vẫn xích lại gần hơn
Để đêm ngoan không có tiếng tủi hờn
Làm thức tỉnh cung đàn đang yên giấc
Em vẫn thế hoài mơ khung trời tím
Đôi uyên ương chấp cánh vượt bay cao
Những đoạn trường thay thế bằng ngọt ngào
Bờ môi ấm trao ân tình tha thiết
Em vẫn thế hoài mơ tình miên viễn
Sẽ có ngày khắng khít một vòng tay
Đêm thương yêu xoá hết những đoạ đày
Cho nhau những nồng say tình chăn gối
Em vẫn thế hoài mơ...nào có tội
Để hương tình dẫn lối đến vườn yêu
Sợi nhớ sợi thương quấn quít thêm nhiều
Đan kết lại thành thuyền hoa hạnh phúc
Sương Anh SA xin gởi lời chào muộn đến thanhsingle, không có nhiều thời gian để đón tiếp kịp thời khách đến viếng vườn thơ, song dầu muộn cũng còn hơn không ha, đây chén trà thơ SA mới vưà pha xong, xin mời bạn thưởng thức nha. Chúc vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2011 04:30:25 bởi SuongAnh >
MƯA THU Mưa thu nhè nhẹ rơi bay Mà sao lá rụng rơi đầy ngoài hiên ? Mưa hay giọt lệ ưu phiền Vì ai đổ xuống triền miên không ngừng Ngồi nhặt lá giọt rưng rưng Từ anh vắng bóng tình chung chia lià Mưa buồn như tiếng ru khuya Tận trong sâu thẳm tràn trề nỗi đau Bóng đêm bao phủ một màu Tối tăm như chuyện tình sầu đôi ta Mưa hay là giọt lệ ngà Vắn dài rơi xuống nhạt nhoà má môi Muốn quên sao nhớ theo vòi Gịot sầu hoà lẫn tiếng rơi mưa buồn Đêm cô tịch lệ sầu tuôn Nhìn chăn gối tẻ mà thương phận đời Mưa thu lay lắt rơi rơi... Nhịp từng nhịp gõ rã rời tâm cang Thu về sắc lá võ vàng Người đi tình cũng lỡ làng trăm năm Sương Anh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2011 05:11:13 bởi Viet duong nhan >
Cám ơn Dương Lam đem đến cho SA sự thanh tịnh nha. Xin gửi tặng lại bạn bài thơ này. Chúc an lạc Nhẹ Bước Thiền Hành
Bên dòng sắc không
Tỳ bà réo rắc
Buông những phiền lòng
Tịnh tâm niệm Phật
Đời thường cõi tục
Làm rối loạn tâm
Có bao giờ dứt
Nên dễ lỗi lầm
Trở về tĩnh thức
Tìm sự lạc an
Hư hư thực thực
Cõi thế không màng
Nắng lên hoa nở
Cây cỏ đẹp xinh
Giữ đều hơi thở
Thấy tâm an bình
Nhẹ nhàng chân bước
Nâng gót thiền hành
Tâm hồn thanh thản
Như mây trời xanh
Sương Anh
PHỐ GẦY Hạ tuần le lói ánh trăng côi Một bóng quạnh hiu đi giưã trời Phố cũng ngậm ngùi nghiêng dáng đứng Hoang mê thảng thốt gọi : Tình ơi!!! Phố vẫn còn đây, người ở đâu?! Hàng đêm dõi bóng kẻ giang đầu Mong ai về ngắm Trăng Thu đẹp Kẻo ánh Nguyệt tàn lặn khuất sâu Phố trông phố ngóng phố hao gầy Đêm lạnh trăng tàn gió lắt lay Phiến lá đong đưa hồn rét buốt Ngoài hiên ngóng đợi phút sum vầy Thu đến mang về những dịu êm Nhưng sao má đẫm giọt châu mềm Người đi phố đợi từng giây phút Biết đến khi nào yên giấc đêm ? Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2011 13:27:19 bởi diên vỹ >
Một Thoáng... Ngàn Đời Nhớ Mãi
Ai có thể hiểu trầm ngâm cuả đá
Nghe được lời cuả chiếc lá thở than
Hồn ưu tư khi gió khóc trên ngàn
Lòng đau nhói cảnh trần gian khổ ải
Chuyện tình yêu...lúc gần khi xa ngái
Biết là buồn vẫn mãi vấn vương tâm
Có nghiã gì với hai chữ trăm năm
Sao lại phải đêm nằm rưng rức khóc
Tai lắng nghe tiếng cung đàn mời mọc
Lời tự tình bay bỗng vút non cao
Giọng hát ai rất trầm ấm ngọt ngào
Như quyến rũ ta vào cơn huyễn hoặc
Mộng đam mê có bao giờ là thật
Tỉnh ra rồi buồn biết mấy người ơi!
Đến với nhau ... dẫu một thoáng tình hời
Trong phút chốc... ngàn đời ghi nhớ mãi
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2011 05:51:59 bởi SuongAnh >
Bài thơ sinh nhật tuổi năm mươi
Link: Bài thơ sinh nhật tuổi ba mươi
Nhớ năm xưa ở lứa tuổi ba mươi
Tôi viết cho mình bài thơ sinh nhật
Nửa đời nhìn lại buồn tôi cuối mặt
Vẫn tôi với tôi, chia nỗi ngậm ngùi
Theo dòng người, cùng bỏ nước ra đi
Mang theo trong lòng biết bao ước vọng
Ở lại với biển, em muôn trùng sóng
Sống ở nơi đây, tôi đã được gì
Ngày tháng trôi, trái sầu tôi chín đỏ
Mộng ước đi tìm vẫn chẳng thấy đâu
Hạt mưa rơi trên nỗi buồn ngày đó
Rơi mãi đến nay, tóc đã bạc đầu
Tôi chẳng biết nên cười hay nên khóc
Khi thấy bóng tôi đối diện hư không
Ước mơ xưa, bây giờ là ảo vọng
Như đám mây trắng giữa trời mênh mông
Tuổi năm mươi, viết bài thơ sinh nhật
Câu hỏi ngày xưa quay quắt trở về
Qua những thăng trầm, cảnh đời dâu bể
Tôi đã không còn một thuở đam mê
HOÀI NIỆM BUỒN
Bên này bờ hướng về nơi quê cũ
Hoài niệm buồn một quá khứ tình yêu
Kể từ khi hồn đất nước tiêu điều
Tình ta cũng vật vờ theo chiều gió
Dòng sông đời đã cách chia duyên nợ
Anh ra đi bỏ lại một trời mơ
Chiều sương thu em cô lẻ đợi chờ
Bên phiến đá ngẩn ngơ tình ly biệt
Trời mênh mông cánh chim di mãi miết
Giưã thu vàng tìm điểm hẹn ngày xưa
Nhưng lá rơi đã phủ lấp đâu chưà
Đành mất dấu chuyện tình vưà chớm nở
Thời gian trôi...và kể từ dạo đó
Đêm thẩn thờ ngồi khóc với sương rơi
Ngày trông mong vạt nắng ấm lưng trời
Tình chăn gối cũng bơi bời nhạt nhẽo
Đã xa rồi...còn gì mà níu kéo
Có biệt ly nào không trĩu nặng sầu?
Tình đam mê chôn tận đáy tim sâu
Thêm lần nưã...sinh nhật buồn hoài niệm
Sương Anh
Sgecstasy nè, buồn hay vui ở cõi nhân thế này đều do tự chính tâm ta khởi niệm...có phải thế không?
SA xin chúc Sgecstasy một Sinh Nhật như ý nha...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2011 03:35:38 bởi SuongAnh >
Sông trăng từ độ đề thơ,
Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.
Tình trăng em có thiết tha,
Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?
Mốt mai dẫu có bao giờ,
Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng
.
Yêu nhau thương nhớ vô cùng,
Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.
[trích TƯƠNG TƯ MÙA THU,trường ca lục bát, Dương Lam.]
Giá Một Lần
Giá một lần một lần thôi anh nhỉ
Kề bên nhau thủ thỉ những lời yêu
Cuộc đời ta vui ít lại buồn nhiều
Sao không thể dìu nhau vào bến mộng
Giá một lần bên nhau tình cháy bỏng
Lưả yêu thương đốt nóng vũ trụ này
Cho trái đất điên đảo và cuồng quay
Cho người quên hết đắng cay hờn tủi
Giá một lần tìm nhau trong bóng tối
Bờ vai anh là gối tưạ kê đầu
Lời em ngọt ru anh suốt đêm thâu
Cùng chia sẻ niềm đau trong quá khứ
Giá một lần tình ơi đừng tư lự
Hãy quay về đối diện với chính ta
Cuộc sống phù du ở chốn ta bà
Có là gì đâu để mà gìn giữ
Một lần được đến bên nhau
Rồi mai lạc bước tình sầu cũng cam
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2011 04:05:16 bởi SuongAnh >
Cám ơn SA đã tặng cái bánh sinh nhật và năm ngọn nến.
SA nói rất đúng. Buồn hay vui tự tâm mà ra như tâm phật thì mình thấy phật, tâm ma thì mình thấy ma.
sgecstasy chỉ hoài niệm về một thời đã qua. Hoài niệm đôi khi không hẵn là buồn mà chỉ là để nhớ bởi vì con người vốn dĩ hay mau quên.
Quá khứ, đã ba mươi năm trôi qua
Còn ai nhớ người ở lại biển đông
Vì thời gian không thể lội ngược dòng
Nên dĩ vãng nằm hoài trong ký ức
Tiếng khóc phải chăng là điều có thực
Như nổi đau không thể nói thành lời
Em ở lại với lời ru của gió
Tôi ở bên trời đứng ngó hạt mưa rơi
sắc không
trắng hay đen cơn đau nào hư thật
tím khung trời tâm gõ cửa chân như
vàng kỷ niệm muộn phiền còn hay mất
xám mắt nhìn ẩn hiện nét ưu tư
tìm vô ngã bước chân nào trượt ngã
níu kéo tình đối diện với thinh không
tỉnh hay mê nhìn lại mình đã quá
nghe nỗi buồn rơi hai chữ sắc không
sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2011 14:51:51 bởi sgecstasy >
Nắng Hết Vàng Tươi
Từ hạ ra đi nắng hết vàng
Tình em cũng giống muà thu sang
Lã mềm như lá ngoài hiên vắng
Trầm mặc cô miên...khóc muộn màng
Em giấu nỗi buồn trong bóng đêm
Giấu đam mê tận đáy tim mềm
Giấu niềm khao khát sâu tâm khảm
Sợ gió thu về lay lắt thêm
Nắng hết vàng tươi trên lối nhà
Đường về hun hút bởi tình xa
Đâu còn ai đón đưa mà đợi
Khoé mắt long lanh giọt lệ ngà
Những ngọt ngào xưa nay hết rồi
Ai đâu lại để trái sầu rơi
Cho tim hấp hối buông lơi nhịp
Mộng vỡ tình tan lạnh giấc đời
Sương Anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: