Mộng Ước Khôn Nguôi Em có biết đêm nay buồn day dứt
Nhớ em nhiều thao thức gọi tình thơ
Em nơi đâu sao mãi cứ ơ hờ?
Anh muốn được dìu em vào cõi mộng
Ru em giấc nồng say không biến động
Nụ hôn đầu lắng đọng mắt môi em
Một lần thôi xin trời đất dịu êm
Cho ta đến cuối thiên đường ân ái
Đêm lặng lẽ đất trời sương giăng trải
Dư âm nào khơi lại giữa mênh mông
Tiếng yêu thương giục giã tận tim lòng
Niềm ao ước một thời ta mải miết
Mùa thu ấy trao nhau tình tha thiết
Bao năm dài cách biệt điệp trùng xa
Người xưa đâu?-chiếc bóng mãi la đà
Đêm đêm vẫn ru ta về bến nhớ
Mấy độ thu hong vàng cơn mộng lỡ
Rặng thông buồn bỡ ngỡ gọi vi vu
Hàng liễu xanh mờ mịt chốn sương mù
Đường vũ trụ trải dài đôi mắt mỏi
Trời chuyển gió giao mùa trên bến đợi
Đêm sắp tàn vời vợi bóng tình nhân
Ngày đã qua lặng lẽ dáng thu phân
Xin vẫn mãi chờ em trên đất hứa
Viễn Phương
Gởi đến người tình thơ muôn thuở
Mến chúc SA luôn vui khỏe và bình an.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2014 05:26:20 bởi Viễn Phương >