SuongAnh
Sắt Son Một Mối Tình Thơ
À...ơi...! giấc mộng bình thường
Anh ru với cả niềm thương vỗ về
Hồn em ngây ngất đam mê
Lời êm ai chuốc tai nghe ấm nồng
Ta sẽ mãi vun trồng tổ ấm
Tình tháng ngày đằm thắm bên nhau
Dẫu không duyên phận cau trầu
Tình thơ nghĩa nặng bền lâu một đời
Anh nhớ nhé đừng rời bến ái
Kẻo hồn buồn nhớ mãi khôn nguôi
Thuyền trôi theo sóng ngược xuôi
Lênh đênh dong ruỗi biết nơi đâu tìm
Nếu anh vắng nỗi niềm mong nhớ
Biết cùng ai bày tỏ yêu thương
Ai ru em giấc mộng thường
Một mình lẻ bóng đêm trường buồn thiu
Trăm năm mãi chỉ yêu người hỡi
Lòng sắt son một mối tình thơ
Trăng ơi, chớ nhạt ánh mờ
Kẻo hồn lạnh buốt bên bờ tương tư
Sương Anh
Son Sắt Tình Thơ Từ những giấc mộng thường cõi nhớ
Vấn vương hồn mối nợ nàng thơ
Bao ngày rong ruổi trong mơ
Bước chân phiêu lãng bơ vơ giữa đời
Còn mãi nhớ bao lời hẹn ước
Đôi bóng mình mãi được kề nhau
Duyên thơ nối kết nghìn sau
Cho hương tơ thắm cau trầu sắt son
Anh lặng lẽ mỏi mòn bến đợi
Chờ thuyền em trôi nổi xa khơi
Trăng sầu mây phủ sương rơi
Dòng sông vắng lạnh đầy vơi nỗi buồn
Cơn gió nhẹ ru hồn lãng tử
Thương yêu hoài ấp ủ tình thơ
Dẫu trời khe khắt thờ ơ
Yêu nàng thơ vẫn bên bờ tương tư
Viễn Phương