SuongAnh
 
   
   
 Đã Lâu Lắm! 
    
  
 Đã lâu lắm, em không về chốn cũ  
  Lối vườn xưa người vẫn đó đón chào  
  Thấy lòng mình thôi hết uá hanh hao  
  Tim lay động đôi má đào ửng đỏ 
    
  
 Đã lâu lắm, hôm nay trang thơ mở
 Ngỡ chẳng ai đón nhỏ ở xa về 
  Hoá ra tình vẫn chất ngất đam mê
 Người đứng đợi dẫu trời khuya gió lạnh 
    
  
 Đã lâu lắm, không về lòng canh cánh  
  Sợ tiếng thơ lạc lỏng giưã không trung  
  Sợ vần câu nhạt nhẽo giưã muôn trùng  
  Để cho kẻ tha phương hồn buốt giá 
    
  
 Đã lâu lắm, không về _ chừ vui quá! 
  Bóng người trên phiến đá ngóng chờ em
 Đón chào nhau bằng vòng tay ấm mềm
 Tình tri kỷ êm đềm như muôn thuở 
    
  
 Đã thật lâu lắm, ừ - lâu lắm đó!
 Cổng vườn xưa cưả ngõ vẫn để hờ  
  Em bước vào tiếp tục chuyện tình thơ  
  Cùng anh nối mộng mơ ngày tháng cũ 
   
  Sương Anh
     
  
         Xin Còn Đợi Nhau       Ngồi buồn tưởng nhớ bâng khuâng  
  Tình còn dậy sóng tràn dâng nỗi sầu  
  Xót xa một mối duyên đầu  
  Dở dang ước mộng nhịp cầu yêu đương     
  Hồn hoang theo nắng chiều vương  
  Soi đường mây trắng về phương xa vời  
  Tìm đâu trên vạn nẻo đời  
  Dấu xưa biền biệt giữa trời tang thương     
  Từ em trở bước tha hương  
  Đời anh khi ấy phong sương phủ mờ  
  Đêm đêm trên bến mộng chờ  
  Sầu dâng sóng bạc đôi bờ sông ngân     
  Thu buồn rũ bóng ngoài sân  
  Tim đơn trổi nhịp sầu dâng nỗi niềm  
  Tàn thu bóng ngả bên thềm  
  Lặng lờ cơn gió ru mềm nỗi đau     
  Kiếp nào em hỡi có nhau?  
  Tình xưa anh giữ nghìn sau chẳng mòn  
  Ba sinh ước mộng không tròn  
  Dẫu bao kiếp nữa xin còn đợi nhau     
  Viễn Phương 
  r   
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2016 14:36:36 bởi Huyền Băng >