Buồn Thu Phong
Thu phong lạnh lẽo hồn côi
Một mình thơ thẩn chân đồi mong ai...?
Cỏ ngậm sương lạnh gót hài
Long lanh hạt lệ trang đài hoen mi
Chờ ai lỡ mộng xuân thì
Bóng câu xa khuất, người đi không về
Sương rơi đêm xuống lê thê
Cô phòng riêng bóng não nề tâm can
Đường trần tình nghiã thế gian
Vô tình há phải...? thở than một mình
Hỏi trời hỏi đất lặng thinh
Hỏi trăng sao cũng nghiêng mình lánh xa
Phù sinh kiếp sống ta bà
Vay vay trả trả...buông tha tâm hồn
Tự nhiên thả lỏng vui hơn
Xin đừng bó buộc tủi hờn khổ thân
Có không, tan hợp, xa gần
Cuộc đời vốn thề đâu cần đeo mang
Buồn sầu chi để võ vàng
Mặc phong đón gió...nồng nàn còn đây
Đời buồn ta cứ vui say...
Sương Anh
Hoạ theo bài Em Và Phong cuả nhà thơ Hương Việt