PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/81306D868E504AEB876B68EF68C5FFF9.jpg[/image]
CÒN ĐÂU MƯỜI SÁU!
Lật lại đây từng trang thơ ngày cũ
Dư âm nào khơi dậy những thơ ngây
Biết không anh ...kỷ niệm vẫn tràn đầy
Tình ngốc nghếch của đôi mình mười sáu!
Thuở dại khờ vần thơ chưa áo não
Ướp đầy hương, đầy sắc của cầu vồng
Đỏ , tím, vàng ... lơ lững giữa khoảng không
Cùng mưa, nắng ... chuyện mình vui như Tết .
Nhớ thương nhau có bao giờ biết mệt
Giận hờn nhiều ... chỉ là cớ gặp lâu
Mộng mơ xa cùng tựa hai mái đầu ...
Tay mắc cỡ ... che dùm nụ hôn khẽ
Chỉ ước sao ... đôi mình hoài nhỏ bé
Mãi là Anh - Em ... mười sáu trăng tròn
Mãi tình xuân vừa ướm nụ hồng non
Gửi về nhau những dòng thơ mực tím ...
Có biết đâu ... đời là dòng kỷ niệm
Ngày hôm nay là quá khứ ngày mai ...
Trăng mười sáu vẫn tắt lịm đầu ngày
Nên đành mất! Anh ơi, mười sáu tuổi ...
Tóc nâu
Nàng ui! Mí hum rày ta bị nhiễm cảm của Nàng nên cứ sụt sùi mãi, hôm nay ghé ngang gởi bài thơ cho người tình Thơ của Ta nè...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2007 19:38:09 bởi Tóc nâu >
Trích đoạn: langtoi
THU HOÀNG HÔN...
Lá vàng rơi rụng kiếp hồn hoang
Thu sang gom vội chút nắng vàng
Chờ đông giá lạnh đem sưởi ấm
Một tấm lòng son, một khối tình
Còn đâu rạo rực lúc hè sang
Heo may thổi buốt tấm thân tàn
Trời thu biêng biếc xanh nỗi nhớ
Trọn kiếp mơ màng khóc tình lang!
Ai Oán Thu Phong Tiếng gió vi vu nghe réo rắc
Lá rơi từng chiếc hắt qua thềm
Thu hoàng hôn tê buốt lòng em
Phong lan cũng lơi mềm tay bám Sầu càng sầu...thu về buồn thảm
Hờn mình sao để tình bay xa
Ai có hay trong tâm khảm ta
Oán trách mãi tình không trọn vẹn Rót chung buồn...men cay nghèn nghẹn
Những nỗi niềm len lén ướt mi
Hạt lệ long lanh cảnh biệt ly
Buồn cứ mãi tràn dâng khoé mắt Rơi xuống đôi môi bao tiếng nấc
Thấm trong tim hạt nhớ long lanh
Ướt đẫm đầy...khoé mắt đọng vành
Môi mím giữ lệ tràn khóc phận Sương Anh
.
.
LÀ CHÀNG ...
Tóc nâu nơi đây là... Chàng!
Ta đang tán tỉnh cùng Nàng Sương iu
Đang mơ, đang mộng bao điều...
Trăng say, rượu chuốc... bao nhiêu là tình!
Từ đêm cho tới bình minh,
Nghêu ngao ca, xướng... động tình thiên thu
Dòng thơ như giải sương mù...
Ngất ngây, ngây ngất... lá thu trải đường...
Sao chàng Máu Lạnh đương đương,
Buông câu chọc ghẹo tình trường cùng Ta?
Nói rằng chàng sẽ xây nhà...
Nhanh tay lên nhé, Sương - Ta đang chờ...
Ghé nhà chàng... rớt vận thơ,
Cùng nhau chén bội..., thẩn thờ trêu trăng!
Nhưng chàng chớ có lằng nhằng
Đưa tay bắt bướm..., tội Nàng Sương ta,
Bướm ta - Sương : rất thuận hoà.
Tình cao như núi, rộng... là biển khơi!
Bạn hiền xưa cũ vẫn mời...
Vị danh tương xứng... cùng chơi hiệp hoà
Nhưng cấm không được trêu Ta
Vì Ta đã lỡ" iu".... Sương nhà này !
Tóc nâu
Là Nàng
Sương anh sắc vẹn toàn tài
Trai đây bỏ sức đã hai năm trời
Văn thơ đã hết bao lời
Nhưng giờ vẫn phải ngồi chơi một mình
Đang buồn thì gặp Tóc xinh
Thế nên Trai mới tỏ tình coi sao
Dẫu cho có phải trèo cao
Nhưng trèo lên ngọn thì cao hơn canh
Tóc ơi hãy bỏ Sương anh
Đôi mình duyên thắm kết thành một đôi
Nguyện cùng chung sống suốt đời
Răng long tóc bạc chẳng rời cách xa
Dãu sao tóc cũng đàn bà
Còn Trai ngược lại trai là đàn ông
Tóc thì đến tuổi lấy chồng
Còn Trai cũng muốn được bồng trẻ thơ
Tại sao Tóc lại làm ngơ
Bụng thì thích lắm giả vờ ích chi
Thôi đừng chối nữa làm gì
Nhận lời Trai nhé duyên thì sắc son
Trai đang trông ngóng mỏi mòn
Đêm trường thao thức héo hon thân gầy
Tóc ơi ta hãy dựng xây
Một căn nhà bé tràn đầy niềm vui
Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi
Đừng nên ôm phận thủi thui một mình
Trai đây chung nghĩa thủy tình
Mong sao Tóc để chúng mình bên nhau
TML
Trích đoạn: Minh Tuấn
ÁO ĐỎ THU BUỒN KHÓC TÌNH TAN
VÀNG RƠI MUÔN NỖI THẢ BÊN ĐÀNG
MÙA ĐI NỖI NHỚ SẦU THÊ THẢM
GIÓ BỨT TÂM TƯ...TỰA NHỊP ĐÀN...
MINH TUẤN
CHÚC MUỘI VUI NHA
THU ÁO ĐỎ Rừng đang khoác áo đỏ
Anh bây giờ nơi đâu
Chân mây hay đầu gió
Có thấy Thu áo thay Màu đỏ khóac trên lá
Từng chiếc đang hư gầy
Rơi xuống trên phiến đá
Theo chiều gió tung bay Tiếng Thu đang nức nở
Nỗi buồn cứ bao vây
Đêm ôm lòng trăn trở
Cung đàn chùng phím dây Bên song ngồi mong đợi
Hỡi người ơi có hay?
Bao Thu rồi không tới
Nhung nhớ lệ tràn đầy Sương Anh Muội cũng chúc Huynh tràn đầy niềm vui và hạnh phúc trong muà Trung Thu này với các bé ha...
Tớ chơi dzới ... !!
Họa cảnh mùa sang những sắc vàng
Thu phong chờ dụng một chiều hoang
Đầu đường xao xác buồn vời vợi
Cuối ngõ bơ vơ cảnh Hạ tàn
Lác đác tiêng chiều rơi trở lại
Trời buông nhè nhẹ đẩy thu sang
Tự dưng thấy lòng nghe là lạ
Có phải trời thu bước xuống ngàn
Uhm
Trích đoạn: SuongAnh
Trích đoạn: langtoi
THU HOÀNG HÔN...
Lá vàng rơi rụng kiếp hồn hoang
Thu sang gom vội chút nắng vàng
Chờ đông giá lạnh đem sưởi ấm
Một tấm lòng son, một khối tình
Còn đâu rạo rực lúc hè sang
Heo may thổi buốt tấm thân tàn
Trời thu biêng biếc xanh nỗi nhớ
Trọn kiếp mơ màng khóc tình lang!
Ai Oán Thu Phong
Tiếng gió vi vu nghe réo rắc
Lá rơi từng chiếc hắt qua thềm
Thu hoàng hôn tê buốt lòng em
Phong lan cũng lơi mềm tay bám
Sầu càng sầu...thu về buồn thảm
Hờn mình sao để tình bay xa
Ai có hay trong tâm khảm ta
Oán trách mãi tình không trọn vẹn
Rót chung buồn...men cay nghèn nghẹn
Những nỗi niềm len lén ướt mi
Hạt lệ long lanh cảnh biệt ly
Buồn cứ mãi tràn dâng khoé mắt
Rơi xuống đôi môi bao tiếng nấc
Thấm trong tim hạt nhớ long lanh
Ướt đẫm đầy...khoé mắt đọng vành
Môi mím giữ lệ tràn khóc phận
Sương Anh
ĐƠN PHƯƠNG NHỚ!
Chiều thương đêm nhớ người trong mộng
Quạnh quẽ thu về bóng tịch dương
Lệ tràn khoé mắt long lanh rủ
Gối chiếc chăn đơn lạnh giá lòng
Quặn thắt trong lòng khối tình chung
Gửi đến ai kia dẫu dôí lòng
Dẫu người không còn vương luyến nhớ
Dẫu rằng chỉ là nhớ đơn phương
Trích đoạn: Minh Tuấn
ÁO ĐỎ THU BUỒN KHÓC TÌNH TAN
VÀNG RƠI MUÔN NỖI THẢ BÊN ĐÀNG
MÙA ĐI NỖI NHỚ SẦU THÊ THẢM
GIÓ BỨT TÂM TƯ...TỰA NHỊP ĐÀN...
MINH TUẤN
CHÚC MUỘI VUI NHA
THU LÁ ĐỎ Tháng chín hôm nay... mới thật vào Thu
Khói lạnh sương mù là đà bao phủ Rừng phong nhuộm đủ màu trông quyến rũ Heo may lành lạnh...gợi nhớ về anh Muà Thu đến sắc đỏ nhuộm trên cành
Gió hú gọi mưa về làm rụng lá
Cành khô nhớ...âm thầm rơi phiến đá
Tiếng chim buồn lẻ bạn khản giọng kêu Sự chờ đợi như đã phủ rong rêu
Bước chân thất thểu vang trong đêm vắng
Ký ức ngày xưa chìm vào dĩ vãng
Lá đỏ gọi muà...lơ đãng vòng tay Giấu xót xa theo chiếc lá hao gầy
Nhìn bóng hoàng hôn mắt cay nỗi nhớ
Chẳng biết vì sao Thu về trăn trở
Hoài cảm một mình theo gió tha hương.... Sương Anh Cám ơn Huynh thường ghé đến cùng những tấm ảnh thật đẹp và gợi lên nhiều cảm xúc.... Muội xin chúc Huynh một cuối tuần vui vẻ nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 13:34:09 bởi SuongAnh >
THU!
Thu đến trong thu sương khói bay
Ánh hồng trên mặt những mê say
Nét hồn nhiên thoáng đùa tinh nghịch
Làm ấm lòng ai những đọa đày
Thu đến gợi bao sắc thu hồng
Gửi hồn cho lữ khách ngóng trông
Cho phong thay sắc tràn lá mới
Cho nhạt u buồn những thinh không!
Trích đoạn: BichPhuong
Gởi được cho anh!
Em gởi cho anh chút se lạnh quê nhà
Với một chút heo may trên triền sông đầy nắng
Một giọt nắng vàng trên cánh cò bạc trắng
Và giọng hò đưa đẩy bóng thuyền xa!
Một chút hương cau làm trắng sân nhà
Một chút màu xanh của hương trầu bõm bẻm
Mong mong mãi ước gì được đến
Để em đưa cho anh nỗi quyến luyến quê nhà !
Paris ! Nơi ấy quê xa !
20/9/2007!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/48B7CB1B72034731AD3A4A85B752881D.jpg[/image]
Nào Có Thấy Đâu...?!
Thu lạnh lẽo nào có thấy đâu
Buốt giá trong hồn tím lạnh đau
Tìm đâu hơi men xưa...tình ủ
Để tim sưởi ấm chiều Thu sầu.
Em gửi cho anh...có thấy đâu?
Làm sao gom được chút hương cau
Paris xa quá...muôn ngàn dặm
Mong manh tia nắng gửi cho nhau...
Sông tương ngăn cách đến bao giờ...
Hai đầu nỗi nhớ hoà làm một
Cau xưa sai trái nay thưa thớt
Vôi nhạt...tình mình cũng cách xa...
Hà Nội-Paris! Bao giờ ta...?!
Sương Anh
Trích đoạn: Tóc nâu
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/81306D868E504AEB876B68EF68C5FFF9.jpg[/image]
CÒN ĐÂU MƯỜI SÁU!
Lật lại đây từng trang thơ ngày cũ
Dư âm nào khơi dậy những thơ ngây
Biết không anh ...kỷ niệm vẫn tràn đầy
Tình ngốc nghếch của đôi mình mười sáu!
Thuở dại khờ vần thơ chưa áo não
Ướp đầy hương, đầy sắc của cầu vồng
Đỏ , tím, vàng ... lơ lững giữa khoảng không
Cùng mưa, nắng ... chuyện mình vui như Tết .
Nhớ thương nhau có bao giờ biết mệt
Giận hờn nhiều ... chỉ là cớ gặp lâu
Mộng mơ xa cùng tựa hai mái đầu ...
Tay mắc cỡ ... che dùm nụ hôn khẽ
Chỉ ước sao ... đôi mình hoài nhỏ bé
Mãi là Anh - Em ... mười sáu trăng tròn
Mãi tình xuân vừa ướm nụ hồng non
Gửi về nhau những dòng thơ mực tím ...
Có biết đâu ... đời là dòng kỷ niệm
Ngày hôm nay là quá khứ ngày mai ...
Trăng mười sáu vẫn tắt lịm đầu ngày
Nên đành mất! Anh ơi, mười sáu tuổi ...
Tóc nâu
Nàng ui! Mí hum rày ta bị nhiễm cảm của Nàng nên cứ sụt sùi mãi, hôm nay ghé ngang gởi bài thơ cho người tình Thơ của Ta nè...
Thơ Ngây Mười Sáu
Thơ ngây mười sáu mãi còn đây
Vẫn cứ theo ta năm tháng ngày
Tim em luôn hoài câu mộng ước
Tình yêu mười sáu...giấc mơ đầy!
Ngây ngô ngớ ngẩn...vòng tay trao
Nưả muốn buông lơi nưả buộc vào
Ngượng ngập đôi môi mi khép kín
Thẹn thuà...mắc cỡ...khi hôn chào
Mười sáu trăng tròn thật đẹp sao
Mộng mơ...thơ viết trãi vườn đào
Xao xuyến tâm hồn...cơn gió thoảng
Hạt mưa rơi nhẹ cũng xôn xao...
Hãy giữ nha anh, những ngọt ngào
Cuả thời mười sáu tuổi hôm nao
Khe khẽ nhẹ nhàng đừng đánh mất
Kẻo không buồn lắm...hồn lao đao
Khung cảnh ngày xưa nếu chật rồi
Anh không muốn giữ...trả em thôi!
Hành trang kỷ niệm mang theo suốt
Không thể nào quên...trong cuộc đời.
Sương Anh
Hỡi Người Tình Thơ cuả em ơi
Đừng nên ra gió ngắm Sương trời
Tóc đen nhạt màu thành Nâu đó
Rồi sẽ rụng đầy...như lá rơi...
Trích đoạn: luonghoa
Tớ chơi dzới ... !!
Họa cảnh mùa sang những sắc vàng
Thu phong chờ dụng một chiều hoang
Đầu đường xao xác buồn vời vợi
Cuối ngõ bơ vơ cảnh Hạ tàn
Lác đác tiêng chiều rơi trở lại
Trời buông nhè nhẹ đẩy thu sang
Tự dưng thấy lòng nghe là lạ
Có phải trời thu bước xuống ngàn
Uhm
Chiều Thu (7) Cảnh sắc muà Thu nhuộm đỏ vàng
Tai nghe tiếng khóc vọng đêm hoang
Mưa ơi thôi nhé...hoa run lạnh
Gió hỡi thổi chi...lá héo tàn
Ngơ ngác đàn chim....đâu tổ ngụ
Lạc loài cánh nhạn...chốn nào sang
Bâng khuâng tâm dạ hoàng hôn đến
Tiếng sáo buồn bay gửi gió ngàn Sương Anh SA cám ơn Ngừ iu, anh Phục Linh, Luonghoa đã cùng hoạ thơ với chủ đề Chiều Thu ha... bài thứ 7 này nuã là.....hết ý rồi...hihihihih cố ráng cũng hổng ra nưã đâu... ta hãy chờ bài xướng khác nha, SA xin mời các bạn đó...
Tình Thu
Ngọn gió lay cành lã cánh phong
Sương buông loáng thoáng phủ ngang dòng
Hoàng hôn rũ bóng chơ vơ nước
Chiều tím giăng trời lấp lững sông
Bến vắng em còn gom ước mộng
Rừng hoang anh có dệt tơ hồng
Sầu riêng lấp kín đường tâm lữ
Lệ nối hai đầu nhớ mãi đong
TA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2007 17:44:36 bởi Song Anh >
Chiều Thu
Trời say gió nhẹ nắng hanh vàng
Lá trúc rơi đầy phủ lối hoang
Vắt vẻo cành thưa chiều khói nhạt
Lơ thơ ngõ vắng nhánh hoa tàn
Thu phong mấy nẻo chao mình lượn
Hạc trắng từng bầy liệng cánh sang
Thơ thẩn dòng sông hàng liễu rũ
Xa vang tiếng sáo vọng mây ngàn
TA
Chở thu về cho người yêu
Chiều Thu (2)
Hàng cây nhạt nắng ánh hoe vàng
Lá rụng bay đầy lấp ngõ hoang
Gió thổi cành nghiêng nghe tiếng hú
Mưa rơi hoa rũ khóc thân tàn
Lang thang cánh nhạn tìm phương trú
Phiêu lãng chim bầy kiếm lối sang
Cảnh sắc chiều thu sao ảm đạm
Hồn rung bút cảm vượt lên ngàn
Sương Anh
Ngừ iu chở thu về hèn chi ta nghe hồn chĩu nặng...
Chiều Thu (3)
Chiếc lá vào thu chiếc lá vàng
Theo làn gió nhẹ trãi đồi hoang
Khung trời diệu viễn ru chiều xuống
Ánh mắt đăm chiêu đợi nắng tàn
Hé nhụy hoa hồng e ấp nở
Chao mình bướm mộng lã lơi sang
Triền sương bàng bạc hòa tâm điệu
Vỗ cánh cùng mây lướt dặm ngàn
TA
Điệu đàng với Thu
Hoa: Chiều thu
Hơi thu dìu dịu, khói thu vàng
Chiều thấp mây đùn tủ bãi hoang
Bóng nhạn lạc đàn đưa mấy cánh
Nắng vương mấy dãi đọng chưa tàn
Bờ xa quạ giục qua... qua... vọng!
Bến vắng đò neo chẳng khách sang
Tựa gối ru hồn nghe cá vẫy
Lá đâu rơi nhẹ rớt bên ngàn
Phục Linh
Chiều Thu (4)
Chiếc lá đang xanh ngã uá vàng
Một cơn gió mạnh thổi đi hoang
Đầu thu chuyển tiết trời se lạnh
Cuối hạ đổi muà cảnh héo tàn
Bến vắng trông mong người đâu thấy
Bờ xa ngóng đợi bóng ai sang
Non xanh nước biếc thay màu áo
Sắc trắng bao trùm khắp núi ngàn
Sương Anh
Cám ơn ngừ iu và anh Phục Linh đã để lại bài xướng và hoạ cảnh Chiều Thu hay quá đi...Thu lành lạnh, đìu hiu, ảm đạm và mơ màng... đề tài này hình như khó có đoạn kết ha...
Chiều Thu (5)
Chiều thu đã nhuộm đóa hoa vàng
Héo úa giăng đầy lớp lớp hoang
Lãng đãng mây trôi hồng sắc tựu
Mênh mông khói tỏa tím cơn tàn
Sông thưa quạnh quẻ xuôi dòng chảy
Bến vắng tiêu điều đón tiết sang
Hiu hắt đồi cao lồng lộng gió
Lay cành trút lá trãi non ngàn
TA
Chiều Thu (6)
Trên cây sắc điểm một màu vàng
Lá rớt bay đầy phủ mái hoang
Ướt đẫm cơn mưa hoa héo rũ
Đong đưa làn gió cánh rơi tàn
Buồn Thu ảm đạm mơ tan mất
Nhớ Hạ buồn thiu mộng chẳng sang
Vắng vẻ chiều nay hồn trống trãi
Lơ phơ sương trắng ngủ trên ngàn
Sương Anh
Ngừ iu ui... tiếp tục nưã ha....Ta chưa chịu thua đâu nè....
Tớ chơi dzới ... !!
Họa cảnh mùa sang những sắc vàng
Thu phong chờ dụng một chiều hoang
Đầu đường xao xác buồn vời vợi
Cuối ngõ bơ vơ cảnh Hạ tàn
Lác đác tiêng chiều rơi trở lại
Trời buông nhè nhẹ đẩy thu sang
Tự dưng thấy lòng nghe là lạ
Có phải trời thu bước xuống ngàn
Uhm
Chiều Thu (7)
Cảnh sắc muà Thu nhuộm đỏ vàng
Tai nghe tiếng khóc vọng đêm hoang
Mưa ơi thôi nhé...hoa run lạnh
Gió hỡi thổi chi...lá héo tàn
Ngơ ngác đàn chim....đâu tổ ngụ
Lạc loài cánh nhạn...chốn nào sang
Bâng khuâng tâm dạ hoàng hôn đến
Tiếng sáo buồn bay gửi gió ngàn
Sương Anh
CHIỀU THU 8 Sắc thu khoác áo lụa màu vàng Tay dạo cung đàn bản nhạc hoang Ngắm cảnh lá rơi phơi vạn nỗi Trông sầu gió cuốn trải hoang tàn Hằng Nga tha thướt tìm đâu nữa Cung Nguyệt ngả nghiêng chẳng thấy sang Nỗi nhớ sầu mây còn xếp ngõ Niềm thương trăng tủi gửi mơ ngàn. MINH TUẤN Chúc muội cung mọi người vui nhé.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: