PARIS_Tình Yêu & Đam Mê
Anh Thuyền ơi...cho SA xin hai bài thơ này nha...anh nói tặng có nghiã là...cuả SA rồi đó, bi giờ đem về nhà cất kẻo...bị mất thì hổng biết làm sao... Là món quà kỷ niệm tinh thần rất qúy mà.... ngay anh cũng không thể đền lại được nưã, phải hôn? SA xin trân trọng giữ lấy và cám ơn anh nhiều....nhiều.... quote:
Trích đoạn: con thuyền không bến
Rất vui khi được SA ghé thăm nhà Thuyền tôi nha! Thơ SA rất hay và đôi lúc da diết quá, làm Thuyền tôi muốn rã rời tay chèo và cập bến nhưng...hihihi, đã trót mang nợ kiếp hải hồ nên đành nhổ neo thôi...Chúc SA dồi dào sức khỏe và ngày càng có thêm những sáng tác thật hay. Xin tặng cho SA một bài thơ viết vội nhé! Thân.
Biển
Đêm nghe sóng biển rì rào
Buồn thương con nước khi cao khi ròng
Làm sao ai hiểu được lòng
Khoan dung biển cả mênh mông vô cùng
Tưởng chừng như biển thung dung
Nào hay sóng vỗ nghìn trùng ưu tư
Mây về tận bến vô dư
Thuyền côi một chiếc vô tư xuôi dòng
Miệt mài thương biển chiều giông
Đau lòng con nước đục trong hai màu
Sóng trào mặt biển xôn xao
Thuyền đi không tới làm sao hiểu nhiều
Tấm lòng biển có bao nhiêu
Chắt chiu ngày tháng nâng niu theo thuyền
Khi nào biển sóng bình yên
Thầm thì cát trắng đưa thuyền nhẹ trôi
Mênh mông trời đất xa vời
Nắng mưa sương trắng một đời biển thương
Thuyền về tìm chổ náu nương
Thênh thang biển mãi là quê hương thuyền
TÌNH BIỂN
Tình biển sâu, rộng ai ơi
Một lòng chung thủy ngàn đời không thôi
Đẩy đưa thuyền nhẹ vượt khơi
Miên man sóng vỗ hát lời yêu thương
Biển thì một dạ vấn vương
Còn thuyền cứ mãi tìm đường vui chơi
Đêm đêm sóng vỗ chuyển lời
Rằng đây nhớ đó...thuyền ơi có tường?
Thuyền đi khuất bóng cuối đường
Dạt dào tình biển hong sương đợi hoài
Mong câu xum họp cùng ai
Biển bao la thế...tầm tay chẳng gần
Khô khan một trái tim cằn
Kêu la gào thét...ai cần mình đâu
Nhớ thương con sóng bạc đầu
Vỗ hôn bờ cát dịu câu ưu phiền
Xuôi dòng thuyền mãi du miên
Vô tư đi tới...nỗi niềm biển mang...
Sương Anh
Cám ơn Vô Thường nha... thật là dễ thương mà cũng thật là dễ...ghét Ai biểu tặng thơ cho SA mà anh hổng chịu đem qua nhà...nên đâu hay biết gì đâu...vô tình sang thăm SA mới đọc thấy nè. Chúc anh vui và thêm nhiều sáng tác mới để tặng.....nưã ha....hihihihi....
_______ o0o ________
quote:
Trích đoạn: con thuyền không bến
Bến xưa 2
Hàng phượng vỉ bên cầu soi bóng nước
Đường Cổ Ngư thả bước giữa chiều say
Sóng Tây Hồ thương vuốt sợi mưa bay
Trôi trên áo ngất ngây mùi hoa sữa
Đò quê Mẹ-gió về ru trước cửa
Bến nước trong còn gợi dáng yêu kiều
Anh đến đây chưa kịp gọi hồn tiêu
Em đã sớm quên thu mờ sương cát
Cây xào xạc buồn khuya trăng Lãng Bạc
Tháng năm qua trĩu nặng chén quan hà
Núi gần xa nẻo lội mãi xông pha
Ngày đi có-ngày về không trở lại
Lòng thương nhớ càng trông mà chẳng thấy
Thấy ngàn dâu nhạn liệng sóng thuyền câu
Giọt ba tiêu thánh thót quyện thơ sầu
Sân đào lý mây lồng lay cảnh bích
Nghe sương hót giấc mai khuya tĩnh mịch
Nghĩ nguồn cơn se thắt mấy mùa thương
Tìm dấu xưa, hồn đá khóc vô thường
Gío đông ghẹo én chi đùa rộn rả ?
Duyên sông núi nguyện thề đem chí cả
Chử chung tình đâu dể há chia ly
Chốn Nhị Nùng ai tiễn bước nhau đi ?
Chừ xa vắng-còn ghi bao kỷ niệm !
(tặng cho SA đó, SA làm thơ hay và nhí nhảnh quá, Thuyền tôi theo ko kịp. Hhihihi.....)
Đâu Rồi Thuyền Xưa...??! Kiếp con thuyền rày đây mai đó
Để bến chờ...lời hẹn ước tàn phai
Mấy thu rồi...thuyền-bến vẫn chia hai
Nước cuốn trôi...đã bay rồi lời hẹn Ngơ ngác chờ bóng thuyền về đỗ bến
Nào thấy đâu, thề nguyện nay lãng quên
Thuyền chẳng chòng chềnh, biển sóng vẫn êm
Cớ sao không thể nào thuyền về bến nhỉ?! Bên dòng dông...bến một mình thủ thỉ
Tìm về bến xưa...ai nghĩ ai mong?
Thuyền cứ mãi đi và bến vẫn một lòng
Ngàn thu ngóng đợi...như giòng nước trôi Đã mấy muà...bao nhiêu nhỉ...lá rơi
Vẫn cứ mơ hồ...bầu trời yên ả
Một ngày kia thuyền rời xa bến lạ
Để trở về tìm bến cũ ngày xưa... Nhớ ngày nào kẻ đón người đưa
Bao thuyền cặp bến sớm trưa đón khách
Đến rồi đi...se lòng tình chia cách
Đâu rồi thuyền xưa...bến vắng nhớ mong Thuyền mãi bộn bề chí cả, tang bồng
Nợ hồ thỉ...vơí non sông đất nước
Nên để bến muôn đời ôm sướt mướt
Với heo may, rét buốt cả muà thương... Sương Anh Anh Thuyền ơi...hôm nay SA mới rảnh đi thăm anh nè... dẫu muộn còn hơn không, phải hôn?...Chúc anh Thuyền bình an và nhanh nhanh về ha, đừng để bến chờ lâu quá... ________ o0o ________
Công Nương Xạo
Nếu anh là Xạo Vương em là Công Nương Xạo
Ta sẽ cùng đồng đạo chuyện vương cung
Nơi có một ông Hoàng lãng mạn vô cùng
Đã vô số...vợ, vẫn muốn đi lùng người đẹp
Nhưng xui cho anh...Eiffel lòng sắt thép
Nên nói gì vẫn tuế nguyệt trơ gan
Vòng tay Seine bao năm quấn quít nồng nàn
Vẫn không lay động làm Eiffel nghiêng ngã
Nếu anh muốn câu cá...thì mồi cứ thả
Nhưng... Paris! Trời ơi, lạnh quanh năm
Tội thân mồi lạnh cóng chìm đáy nằm
Sao lại nỡ...ai đành lòng...thôi nhé!
Đại lộ thật to, vấp hạt sỏi cũng té
Số đào hoa ở ngõ hẹp cũng người tìm
Đâu cần thả mồi để câu cá, nhử chim
Một đã còng lưng...thêm vợ hai...đời chìm lĩm...
Sương Anh
Chỉ mới câu đầu...
Anh đã hiểu…
Mình muốn về với nhau
để Xạo Vương cùng Công nương lên duyên mới
Tháp Eiffel dù có cao vời vợi
Nhưng vẫn trong tay thần gió Xạo là anh
Ai dại gì , làm nghiêng ngả chòng chành
giữ yên thế
và chỉ chợt nhắm đôi mắt lại…
Việc gì anh phải thả
khi gió tình của anh... chẳng có gì ngăn được mãi
quấn quit bên em
bất kể nắng hay mưa
dù có tuyết băng
Gío có bao giờ đông lạnh chưa ?
Mà cần thả,
để mồi đông trên bến lạnh
Có thấy không em, ở Bắc Băng Dương muôn đời bất hạnh
Nhưng gió vẫn vờn trên mái tóc người yêu
“Sương Sương lắm” những nụ hôn thật yêu kiều
nhẹ nhàng lắm lướt qua bờ môi mỏng
Nói vậy thôi, để tim còn hâm nóng
Tình yêu ơi
Mi hãy dậy có người chờ…
Lại Xạo nữa, vì có chút việc hẹn gặp Công nương sau nhé. Xin cảm ơn SA nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2007 11:03:07 bởi hoangnguyen6889 >
Nói cùng Em... Thương lắm chứ... người con xa đất mẹ Sớm gồng mình sống giữa những lạ xa Dù bình an, hạnh phúc với mẹ cha Vẫn chạnh lòng nhớ quê hương cố quốc. Có đôi lúc bồi hồi trong tâm tưởng Lục tìm về một dĩ vãng nhạt nhòa Thấy đâu đây ruộng lúa với vườn cà Và bóng ngoại lưng còng chờ mong cháu. Nhớ quê hương với nỗi niềm đau đáu Dải đất hình chữ S chịu thương đau Bao đạn bom cày xéo... đất thẫm màu Màu của máu... một màu mang chất thép. Oán hờn không... những loạn quân xâm lược Mang đau thương tang tóc đến bao nhà Hết thực dân đến đế quốc gian tà Biến Việt Nam thành nồi da nấu thịt. Để anh em, mẹ cha đành cách biệt Để em thơ mất tiếng nói cội nguồn Biết tìm đâu những ấm áp yêu thương Bằng mảnh đất nơi chôn nhau cắt rốn. Em đã hiểu bởi em lớn nhiều rồi Có khi nào lòng thổn thức lệ rơi Có ấp ủ một ngày về thăm ngoại Bởi quê hương vẫn dang tay đón đợi Trao yêu thương xua cô quạnh xứ người. ___________________ ONLY Sương Anh nàng ơi, ONLYYOU đang yêu người ở nơi xa lắm, cũng giống như nàng vậy, đọc "Nói cùng Anh.." của nàng khiến ONLYYOU thương người ta quá... thương mến ấy là thật... vài dòng gửi ở đây... Sương Anh có giận ONLYYOU không? Nếu giận thì cứ nói... ONLYYOU sẽ chuyển nó đi. Thân!
Nỗi Lòng Lỡ sinh ra làm kiếp người xa xứ
Có nhiều khi gặp chữ khó không tường
Còn hoa sưã? cây bần? bờ...mương?...
Tra tự điển mới biết đường mà hiểu Tiếng Việt cuả em thật quá thiếu
Chỉ ngôn từ thông dụng mà dùng thôi
Có nhũng lúc cắn bút mãi trên môi
Để kịp hiểu những câu thơ ẩn ý... Người xa vạn dặm, tình thì vạn lý
Gặp nơi đây tìm thấy được niềm vui
Mỗi một ngày em tập đánh vần cười
Viết từ nhớ, ghi chữ chờ, câu đợi Nơi Thư Quán, học được nhiều điều mới
Tình cao, nghiã đẹp, tâm thật thảnh thơi
Lời thơ hay, tao nhã, khác ngoài đời
Giưã già trẻ...không phân chia ranh giới Cám ơn người, cám ơn nơi cho em tới
Nhờ vần thơ ta kết nối tình thân
Thật hạnh phúc...những săn sóc ân cần
Qua những vần thơ...tâm tình trao gửi Sương Anh SA thật cảm động với bài thơ chia xẻ cuả anh ONLY lắm,..." thương " hổng hết...sao bảo " giận " nè... anh nói dzị làm SA ngại lắm đó, cho xin đi ha...
Thu Dịu Dàng...
Paris đẫm trong thu
Dày đặc hơi sương mù
Hàng cây đang nằm ngủ
Chờ vạt nắng ghé sang
Muà thu lá lang thang
Khoe sắc màu rực vàng
Trên khắp cùng phố thị
Thu hát khúc ca vang
Gió hát trên mây ngàn
Bao say đắm nồng nàn
Nắng hồng màu rực rỡ
Cớ sao bảo thu tàn
Nhũng tình khúc miên man
Những vần thơ lãng mạn
Những bức tranh thủy mặc
Cảm thu...nét dịu dàng...
Sương Anh
Nhờ vần thơ ta kết nối tình thân Hiểu nhiều lắm những gì trong câu chữ Càng thêm thương những ước vọng lặng thầm Biết người mơ sự chăm sóc ân cần Và cảm thông, và sẻ chia khát vọng. Mong có thể gửi cho người nồng ấm Gửi lời ru thắm tình đất, tình thân Tặng cho người những xao xuyến, bâng khuâng Để sống trọn một đời vui, hạnh phúc. Tình thơ được dệt lên từ cảm xúc Rất chân thành, người có đón nhận không...! Nhờ vần thơ ta kết nối tình thân Mãi mãi nhé, yêu thương như tri kỷ! __________________ ONLY Sương Anh à, thực sự là ONLYYOU đã nghĩ rằng có thể ta sẽ khiến nàng buồn. Nhưng khi đó những câu chữ cứ tuôn trào theo cảm xúc... nếu nàng có giận thì cứ giận... ONLYYOU rất hiểu mà. Mong nàng vui nhé!
Trích đoạn: hoangnguyen6889
Chỉ mới câu đầu...
Anh đã hiểu…
Mình muốn về với nhau
để Xạo Vương cùng Công nương lên duyên mới
Tháp Eiffel dù có cao vời vợi
Nhưng vẫn trong tay thần gió Xạo là anh
Ai dại gì , làm nghiêng ngả chòng chành
giữ yên thế
và chỉ chợt nhắm đôi mắt lại…
Việc gì anh phải thả
khi gió tình của anh... chẳng có gì ngăn được mãi
quấn quit bên em
bất kể nắng hay mưa
dù có tuyết băng
Gío có bao giờ đông lạnh chưa ?
Mà cần thả,
để mồi đông trên bến lạnh
Có thấy không em, ở Bắc Băng Dương muôn đời bất hạnh
Nhưng gió vẫn vờn trên mái tóc người yêu
“Sương Sương lắm” những nụ hôn thật yêu kiều
nhẹ nhàng lắm lướt qua bờ môi mỏng
Nói vậy thôi, để tim còn hâm nóng
Tình yêu ơi
Mi hãy dậy có người chờ…
Lại Xạo nữa, vì có chút việc hẹn gặp Công nương sau nhé. Xin cảm ơn SA nhé.
Anh Hiểu Gì Cơ... Anh hiểu gì cơ...
Em chỉ vưà mới nói
Không nhẽ...
anh lại thêm nghề thầy bói nưã sao
Này anh ơi... dù Thần Gió ở trên cao
Cũng hổng ngán...
bởi
em đây là Cô Mây đó
Mây lúc nào cũng bao quanh gió
Lúc nổi lỳ, xô đẩy mấy cũng không bay
Anh chàng Gió dù cứ mãi loay hoay
Vẫn đứng nhìn
bất giác cười... rơi tuyết lạnh
Nghe em nói, thân gió một đời...bất hạnh
Vì mấy ai thích gió mạnh đâu
Hễ bão giông là đem gió ra...mắng nhầu
Ôi, tội quá...!
kiếp Gió một đời mang tai tiếng...
Khi cần mong đến
hổng thích thì hô: BIẾN!
Như em Mây lơ lững nhẹ nhàng trôi
Đem những dịu êm, bóng mát cho đời
Có bao giờ
anh nghe người ta bảo: Ghét Mây đâu nhé... Sương Anh Tiếp tục...XẠO theo anh Hoàng Nguyên đó...hihihihìhi...coi chừng trở thành thiên trường thi Xạo đó nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 05:04:07 bởi SuongAnh >
Trích đoạn: SuongAnh
Thu Dịu Dàng...
Paris đẫm trong thu
Dày đặc hơi sương mù
Hàng cây đang nằm ngủ
Chờ vạt nắng ghé sang
Muà thu lá lang thang
Khoe sắc màu rực vàng
Trên khắp cùng phố thị
Thu hát khúc ca vang
Gió hát trên mây ngàn
Bao say đắm nồng nàn
Nắng hồng màu rực rỡ
Cớ sao bảo thu tàn
Nhũng tình khúc miên man
Những vần thơ lãng mạn
Những bức tranh thủy mặc
Cảm thu...nét dịu dàng...
Sương Anh
Muội ơi! Paris nhiều sương vậy hả muội, cho huynh một chút huynh về làm Sương Anh nhé...
Độc Thu
Đánh cắp một thu, ta lấy sương
Pha ly hoà độc dâng ta uống
Ly vỡ, mắt cười, hơi thở ngắt
Mới hay thu ngọt lịm môi thương
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2007 22:23:09 bởi hobac >
Trích đoạn: onlyyou
Nhờ vần thơ ta kết nối tình thân
Hiểu nhiều lắm những gì trong câu chữ
Càng thêm thương những ước vọng lặng thầm
Biết người mơ sự chăm sóc ân cần
Và cảm thông, và sẻ chia khát vọng.
Mong có thể gửi cho người nồng ấm
Gửi lời ru thắm tình đất, tình thân
Tặng cho người những xao xuyến, bâng khuâng
Để sống trọn một đời vui, hạnh phúc.
Tình thơ được dệt lên từ cảm xúc
Rất chân thành, người có đón nhận không...!
Nhờ vần thơ ta kết nối tình thân
Mãi mãi nhé, yêu thương như tri kỷ!
__________________
ONLY
Sương Anh à, thực sự là ONLYYOU đã nghĩ rằng có thể ta sẽ khiến nàng buồn. Nhưng khi đó những câu chữ cứ tuôn trào theo cảm xúc... nếu nàng có giận thì cứ giận... ONLYYOU rất hiểu mà. Mong nàng vui nhé!
Cảm Xúc.... Nhũng vần thơ làm cho hồn ấm áp
Câu ngọt êm như tiếng suối reo
Ý nhẹ như làn khóí trên mái nghèo
Niềm xúc động, cảm thông, chia xẻ... Paris rộng, người đông nhưng quạnh quẽ
Không như Cali, Hà Nội, Sài Gòn
Đâu cũng thấy người quen hỏi thăm dồn
Ngoài con đưòng D'Ivry, không đâu nưã... Ngày bao nỗi bộn bề, về đến cưả
Chỉ có niềm vui...vào đọc thơ thôi
Giải khát bằng dòng suối thơ mát đời
Ấm no lòng bởi tình người tri kỷ! Sương Anh ONLY ơi....SA đã nói rồi mà, hổng có buồn đâu...nói nưã hả...coi chùng giận thiệt là ráng chịu à ...
Café Buổi Sáng
Mờ sáng một mình bên ly café
Khi ngày còn đang trong cơn mê ngủ
Đêm vẫn trắng bởi màn sương vây phủ
Nghe nhạc, đọc thơ ai thoáng rũ chút buồn
Nhìn từng giọt café đen rơi tuôn
Càng thấy nỗi buồn thêm đậm sánh
Khuấy café
như khuấy nỗi lòng đang canh cánh
khuấy cho đêm tan...chờ ngày sáng hiện về
Muốn gọi ai
nhưng...gió như đang đam mê
Không nghe, để mây che bóng nắng
Giưã không gian yên ắng
Cảm thấy lòng...xa vắng mênh mang
Theo giọt café em lang thang...
Nhìn những chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống
Hồn chợt mơ màng và ước muốn...
Thèm
một vòng tay
một nụ hôn môi
Ôi....
ngày đâu sao không mau tới?
Trời vẫn còn khuất trong màn đêm
Em, một mình
thấy nhớ bóng thân quen...
Nâng tách café
cạn nỗi sầu...uống đêm đen...
bình minh đang vươn lên: Chào ngày mới!
Sương Anh
Chiếc Bóng
Em chỉ là chiếc bóng
Bên khung cưả chiều thơ
Gửi vào đời giấc mơ
Quên muộn phiền chất ngất
Những cuộc tình chân thật
Theo định mệnh xoay chiều
Dẫu nồng cháy thương yêu
Vẫn chiều nghiêng đổ bóng
Mưa nhiều nên mong ngóng
Mong tia nắng hiện về
Sưởi hồn lạnh hoang mê
Kẻo bóng tình lạnh buốt
Đêm dài nghe não nuột
Một màu tối bao quanh
Bóng em vẫn hiền lành
Trầm mình trong thầm lặng
Dòng Seine vẫn yên vắng
Êm ả dưới trời Thu
Mái tóc phủ sương mù
Ẩn trong chiều bóng hiện
Bóng vẫn hoài hiện diện
Bên đời cùng với anh
Cho vần thơ ngát xanh
Tình trăm năm còn mãi...
Sương Anh
Ngỏ
Paris nơi ấy sương giăng mờ
Bước chân em ngập ngừng bến thơ.
Mải miết đi tìm cỏ ba lá
Mong gặp đuợc tình lang trong mơ. Ơ có một ngày một ngày ấy
Câu thơ tình chung niềm hứng khởi
Cho em gặp anh trong miền hư ảo
Để trái tim bộn rộn lao đao. Ở phương ấy em ơi có biết
Xóm núi nghèo mải miết gọi tên em.
Ấm trà thơm khói ngút ngàn
Anh pha nhé chờ môi em ghé lại. Về đi em, ta sẽ cùng nhau
Ngắm trăng khuya và xây mộng đẹp
Sơn hà đã vội quên bóng lẻ
Anh giờ đây chỉ còn có tình em. Về đi em làm dâu Bắc kỳ
Mẹ hiền lắm và cha thì cũng thế
Chú em anh thì khỏi phải chê
Về nhé em, làm dâu Bắc kỳ! ( Lời con gái ngỏ cùng con gái) ****Dgh****
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2007 11:01:42 bởi dengying >
Lá hát Lỡ chân rớt xuống cõi đời Tôi làm chiếc lá hát lời của cây Ừ thôi yêu hết kiếp này Mặc tình dâu bể đổi thay phận ngưòi Khi buồn lá hát khẽ thôi Khi vui thì hát hết lời trái tim Mai sau về với cõi mình Hóa thành đất hát lời tình cùng cây [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/3D1D8D0A66BC4DA2850C9BA11C87C0C6.gif[/image]
Xin em đừng giận... Đừng giận nhé... tôi xin em đừng giận Kẻo trên đời có thêm một kẻ khờ Tôi và em, tình ý thắm vào thơ Có khát vọng, có đợi chờ, mơ mộng. Tình thơ cuốn như trăm ngàn con sóng Rửa trôi đi những quạnh quẽ, bộn bề Lời thơ... hay... tiếng vọng phía trời quê Gửi ấm áp cho em quên cơn khát. Thì em hỡi, xin em đừng bắt lỗi Trái tim yêu muôn thuở vẫn dại khờ Em mà giận... trời ơi... tội cho thơ Từng câu chữ đã nhuộm tình tri kỷ. ____________________ ONLY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: