Trích đoạn: SuongAnh
Có Phải Quá Ngây Ngô...??!
Có phải là ta quá ngây ngô
Hay mộng mơ
nên để thơ rơi ngoài ngỏ
Người ta nhặt được...gửi lòng bày tỏ
Ta lại hết hồn bỏ chạy tránh xa...
Tại ta ??
Hay người??
Chẳng biết nên hồn cứ vẩn va
Chao động mãi vào ra ngớ ngẩn
Ôi...
quả là cô bé ngu xuẩn
Nên khiến người
theo ghẹo...mắt lệ sa
Thật là buồn cười...ta tự cười ta...
Người đuà giỡn sao mà tin như thiệt
Ta cuả ta ơi...đừng hoài day diết
Khiến lòng buồn, hồn thơ biết làm sao
Câu chữ vương theo tình ý sẽ nghẹn ngào
Khiến người sợ...chẳng vào thì buồn lắm!
Người ta ơi...
xin hiểu dùm tình nồng thắm!
Là thơ lời đậm sắc nét thi ca
Chút tình em gửi theo ánh trăng ngà
Thoả niềm riêng...chẳng phải là trêu ghẹo
Tha lỗi nhé, hồn em đang xiêu vẹo
Một thoáng buồn theo ngõ vắng thu xưa
Trời đang lạnh gợi nhớ...một đêm mưa...
Paris...cùng ai đường khuya chung bóng
Có phải cái lạnh làm cho lóng ngóng
Hồn đang run lạnh cóng...nghĩ về ai
Đã hết rồi tay đan tay đêm dài
Theo đại lộ Champs - Élysée thả bộ
Ai cũng bảo...
em là con nhỏ ngố
Đã là thơ sao lại quá ngây ngô
Sao lại lo người ta sẽ đợi chờ
Rồi mang tội...có chi mà...rắc rối!
Đã biết rồi, thôi xin đừng bắt lỗi
Hãy nhìn xem môi đã nở nụ cười
Xin hưá rằng tứ nay sẽ thật vui
Kẻo không
sẽ làm hư tình thơ mất
Sương Anh
chứ cứ khóc nhè thì...