GỬI GIÓ NỖI BUỒN
Gió gửi chi qua miền tối sáng
Một chút mờ...
Một chút nhạt...
Một chút yêu!
Gió gửi trong lặng lẽ bao điều
Một chút nhói...
Một chút miên man
Một nỗi buồn...khôn tả
Gió ơi!
Sao ta còn xa lạ?
Còn vấn vương trong kiếp bạc nghê thường
Khi lòng người...dột nát...man lương
Khi số phận cứ phũ phàng nhân thế
Ta gửi gió linh hồn ta kể lể
Về tình duyên về mộng ước không thành
Về nhân tình..về thế thái gian manh
Về ta...về bạn...về những gì khó nói!
Gió ơi!
Đã bao lần ta cô đơn tự hỏi
Gió đã đi đã qua những nơi nào
Gió có buồn, có hạnh phúc,...chiêm bao
Và gió có nhớ người...như ta nhớ
Rồi khi ấy gió có trong lo sợ
Sợ buồn đau hay lãnh cảm nhạt nhòa
Khi mộng hồn đã nát hoàng hoa
Khi khờ dại đã làm người thay đổi
Gió ơi!
Ta nhắn gió xin đừng đi vội
Để lòng ta gửi những nỗi buồn
Đi theo cùng với gió lạnh buông
Nhen hạnh phúc trong ta nguồn nhung nhớ!