Trích đoạn: Viet duong nhan
Cảm ơn Sương Anh đã "tán dương" SàiGòn_Paris thay cô. Vì Paris đối với cô như vầy :
Ta yêu Paris cuối mùa Xuân
Sau 30 năm hồn bâng khuâng
Chẳng biết yêu Em hay hờn giận
Vì nơi đây gặp lắm phong trần.
!!!
Bao nhiêu đau khổ nhục nhằn !
Để ta gánh hết thăng trầm xuống lên !
Bây giờ mọi việc lắng yên
Nhờ Em ta được leo lên "đỉnh đời" !
việt dương nhân
Hoặc 30 trước :
Paris phai nhạt bờ phờ
Dật dờ đêm lủi, ngày chờ tương lai
Chuyện gì sẽ đến ngày mai ?
Mà sao ta vẫn còn cay đắng lòng.
***
Dĩ vãng buồn
gởi lại đất Sài Gòn !
Dĩ vãng sầu
cất dấu giữa Paris !
...........
.....
Hai dĩ vãng
đau thương một kiếp người !
........
(những vần thơ cũ)
Thơ_văn đã Giải Thoát đời cô 7 đó SA. Dù sao đi nữa, cô 7 luôn mãi tạ ơn SàiGòn và mang ơn Paris. Chúc SA an vui và hồn thơ bay bổng bốn phương trời.
Thương mến
Cô_7
Cô 7 ơi... cháu cảm nhận và rất xúc động, vì hình như Má cháu có mảnh đời riêng gần như vậy đó...có điều không biết văn - thơ để gửi vào, chỉ thỉnh thoảng...bâng quơ buồn nhắc lại...nay tâm trạng cuả Cô làm cho cháu như nhập hồn vào...Kính chúc Cô luôn mãi vui và đầy tin yêu với EM Paris Cô nhé!
** TA Và EM **
TA và EM - là hai mảnh đời xa lạ
Nhưng lại chung một cuộc sống với nhau
Trong cuộc đời vui sướng hay cơ cầu
Muốn mãi bên nhau...nhưng TA không thể!
Đành phải xa EM, bởi đời hoang phế
Không thể cùng EM đem đến niềm tin
TA mất hết rồi, chỉ còn trái tim
Làm gì nhỉ...một con tim mệt mỏi
Chia tay EM, TA bước đường dong ruỗi
Giữ dùm TA, dĩ vãng cuả một thời
Quay lưng đi mà nước mắt đầy vơi
Ôi! Não nuột...Này Sài Gòn! EM hỡi...
Dòng đời đưa đẩy đến chân trời mới
Lại gặp EM - diễm lệ và kiêu sa
Làm sao nói hết thầm kín sâu xa
Lòng TA đã hình như là vướng mắc
EM sức sống mảnh liệt và rắn chắc
Đã làm cho TA điên đảo cuồng si
Cùng với EM bao kỷ niệm khắc ghi
Nhưng sầu lắm, Paris nhiều buồn bã
Ở trong TA đang có hai dĩ vãng
EM Sài Gòn xưa cũ, Paris nay
Cả hai EM và dĩ vãng sầu đầy
Theo TA mãi...giờ đây ngồi ôn lại.
Sương Anh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 05:35:39 bởi Viet duong nhan >