CẢM KHUYA!
Người đi khắp đó cùng đây
Ngắm sương giăng phủ tuyết dày mộng mơ
Để tôi ở lại mong chờ
Vần thơ cũng lặng ơ hờ tình ai
Quán khuya thức đợi ngày mai
Trăng khuya thức đợi hình hài người thương
Đã qua xa vắng đêm trường
Người về có nhớ...vấn vương kẻ khờ
Xin đừng hờ hững, thờ ơ
Để tôi vẫn mộng vẫn mơ...về người!
HuongTuyet274
CHÚC VUI VẺ NHA!
ÁNG THƠ RƠI
Một áng thơ rơi bên đời
Vô tình tôi nhặt chơi vơi tâm hồn
Tưạ như làn gió man mơn
Êm đềm mát mẻ, tủi hờn bay trôi
Ngàn vì tinh tú trên trời
Cũng không lấp lánh rạng ngời tình anh
Lời thơ ngọt như suối lành
Mát mẻ hiền dịu trong xanh tuyệt vời
Như nụ hoa nở thật tươi
Hồn em ngây ngất nụ cười khẽ trao
Tình anh ấm cúng ngọt ngào
Lòng dâng một nỗi khát khao...lạ thường
Tim em đánh rớt bên đường
Người ơi, có nhặt đừng vương vấn lòng
Hồn đang xao xuyến...biết không?
Áng thơ rơi rớt...sao lòng si mê...?!
Sương Anh
Cám ơn lời thăm hỏi cuả HT nha, SA cũng chúc HT thật vui nè và hồn thơ ngày thêm lai láng, ướt át...nhưng vưà thôi nha, hông thôi mắt SA bị...lụt là bắt đền đó, biết hôn?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 17:01:36 bởi SuongAnh >