Nghiệt Ngã Mới ngày nào cởi áo thư sinh
Hăng hái lên đường làm bổn phận người trai thời loạn
Khí hùng anh ngày đêm xông pha lửa đạn
Giữa quê hương khói lửa ngút trời
Từ tuyến đầu vùng 1
Sóng cả ngập trùng khơi
Gian nan chẳng quản
Ngày đêm tuần dương ngăn địch vượt lằn ranh giới
. . . . . . . . . .
Đạn pháo đì đùng
Hoả châu sáng rọi
Trai hiên ngang vẫn chẳng chút sờn lòng
Mộng hải hồ bát ngát biển đông
Chí hồ thỉ ngày đêm vun đắp
Hải đảo xa xôi
Giang đầu tuyến địch
Luôn nhếch môi coi nhẹ đạn thù
Dù Hoàng Sa hay sông lạch âm u
Vẫn kiên quyết tô rạng ngời Hải sử
Đạn giặc như mưa
Vũng Rô ngày đó
Hay ngoài khơi nơi vùng cửa Gành Hào
Tầu xâm lăng đã nhục nhã chìm sâu
Trước họng súng của đoàn quân áo trắng
Trong sông lạch hay rừng hoang, đồng vắng . . .
Quân Bắc phương luôn rình rập trên bờ
Ta hiên ngang chẳng một chút âu lo
Đoàn thủy đĩnh luôn sẵn sàng nhả đạn
Tuần Thám Trung Ương
Xung Phong, Ngăn Chặn
Luôn hiên ngang cùng Thủy Bộ hào hùng
Một thuở nào danh vang dội trời đông
Bao dũng khí . . . trai tang bồng hồ thỉ
. . . . . . . .
Bỗng vận nước . . .
dạt trôi vào ngã rẽ
Kẻ hùng anh phải cúi mặt, xuôi tay
Bao nhiêu năm chiến đấu bỗng một ngày
Không trận cuối . . . . . phải mang danh bại trận !
Lòng ngổn ngang giữa trăm ngàn tủi hận
Nhìn quê hương , gạt nước mắt ra đi
Đau đớn nào hơn ?
Nhục nhã ê chề !
Niềm chua xót
Ôi dòng đời nghiệt ngã ! ! !
***
NguyễnTâmHàn