Dấu Kỷ Niệm
*** Ngậm ngùi * Cảnh xưa nhìn luống ngậm ngùi Mắt hoen mờ, dạ tơi bời xuyến xao Chốn đây ... thuở ấy ... tuổi nào Ấm hơi lòng mẹ, dạt dào tình quê Nhớ nhung mơ một nẻo về Ngại chân xa lạ .... tỉnh... mê... bẽ bàng ! * NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 04:16:12 bởi hannguyen >
Nếu Anh Về
Nếu anh về thêm hơi sức mạnh
Ta góp thành gió cuốn Rồng bay
Cho quê hương tỏa sắc hoan đầy
Rạng danh trí ta đây con Việt
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 04:23:11 bởi hobac >
Ngàn năm hồ dễ * Bâng khuâng hồn đắm trong mơ Cây soi bóng nước, lững lờ khói sương Ô hay ! phải giữa miên trường Bước chân Từ Thức lạc đường ĐàoNguyên Quê hương ơi chốn thần tiên Ngàn năm hồ dễ đã quên đường về * NguyễnTâmHàn r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 14:39:05 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: hannguyen
Đàn Trăng
*
Nửa khuya trăng chiếu mơ màng
Đàn ai réo rắt mênh mang xa vời
Thương gì nức nở đàn ơi
Hẳn sầu lữ thứ một trời bơ vơ
Sương đêm giăng mắc mơ hồ
Điệu buồn mang mác tương tư quê nhà
*
NguyễnTâmHàn
NMMT xin chào hannguyen khỏe và bình an:
Dạ, Thu rất hân hạnh đã được anh dừng chân ghé vào thăm góc nhỏ của trang thơ Thu và đã lưu lại hai đoạn thơ mến tặng, đoạn thơ mộc mạc trên này, Thu xin phúc đáp lại anh để xin phép thay thế cho lòng cảm kích của riêng mình, và Thu xin mến chúc anh một đêm bình an, ngủ ngon và hồn thơ luôn đầy và đẹp mãi và luôn tìm được niềm vui, trong những ngày dạo phố thơ thẩn nơi thư quán này, Thu xin cám ơn anh lần nữa, và xin mến chào
Thân ái
NuocMatMuaThu
Cám ơn NMMT đã ghé thăm .
Tranh thơ của NMMT đẹp quá
Chúc thi hữu vui manh.
HanNguyen
****************************************
Ngẩn Ngơ
( Riêng tặng Nguyễn Kim Tiền )
*
Đường đời đã hết thênh thang
Còn đâu ngày cũ chói vàng tuổi hoa
Thanh xuân giờ đã bay xa
Nuối tìm dĩ vãng ngọc ngà ngày xưa
Tiếc thương biết mấy cho vừa
Một con chim nhỏ ngẩn ngơ đầu cành
Vườn xưa, cảnh cũ buồn tênh
Nghe như tiếng gọi đời mình về xuôi
*
Nguyễn Tâm Hàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 00:33:47 bởi hannguyen >
Ngắn Quá Rồi
*
Tuổi đời giờ tính bằng tuần
Cho dài thêm cảnh phù vân ở đời
Tính năm thấy ngắn quá rồi
Ngón tay đếm tới đếm lui chắc thừa
*
NguyễnTâmHàn r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 14:40:25 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: hannguyen
Mộ Khúc
*
Dịu dàng má thoảng sương hôn
Gió ru mộ khúc
giọt buồn
vỡ toang
Gom mây dệt áng thơ hoang
Hồn vương theo ánh trăng loang giữa trời
Bơ vơ mắt vọng xa vời
Dấu xưa nhen nhúm
chợt tơi tả buồn
*
NguyễnTâmHàn
Hoang Miền
Khe vàng mộng phủ miên man
Suối đưa câu hát
nhòa tan
ánh chiều
Thông ngàn nhặt gió phiêu diêu
Rừng trăng bóng đổ cô liêu nhạn về
Bần thần lạc tỉnh, hồn mê
Mộng rơi
mộng rụng
tái tê
hoang miền
Hobac
Tiếc Trở về chốn ấy vườn xưa Vọng đâu tiếng mẹ võng đưa ru hời Chạnh lòng nhặt cánh hoa rơi Miên man nhớ lại một thời ấm êm r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 14:34:31 bởi Huyền Băng >
Cám ơn Onlyyou đã ghé thăm.
Chúc thi hữu luôn nhiều cảm hứng làm thơ
NTH
*****************
Ngày Em Mười Sáu
*
Cành mềm trước gió đong đưa
Chiều rơi lành lạnh …tình xưa bỗng về
Nhớ thời . . .
vạt áo vân vê
Ngày em mười sáu tóc thề chớm vai
Ngõ khuya …
Đan ngón tay cài
Tim rung nhịp loạn …
Niềm vui thật hiền
Ánh trăng lồng bóng nghiêng nghiêng
Bước chân cuống quít . . .lỡ quên giờ về
Qua rồi. . .
nghĩ lại. . . .
thương ghê
!
*
NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2007 00:48:35 bởi hannguyen >
Chào
hannguyen, ONLYYOU chưa xin phép chủ vườn mà đã trồng hoa, mong xá tội.
Mười sáu ngày xưa đã xa rồi Nhưng bao kỷ niệm chẳng phai phôi Hỡi người của cái ngày thơ dại Giờ ở nơi nào, có nhớ tôi?
Ngây Ngô Ngày em bước nhẹ vào đời Anh ngây ngô quá đánh rơi mất tình Để rồi trọn kiếp lênh đênh Vẫn làm thơ nhớ người mình yêu xưa NguyễnTâmHàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 13:45:51 bởi hannguyen >
Duyên Tình Trót sinh là phận má hồng Yêu thương giấu kín trong lòng nào phai Chờ người mang liễng trầu cay Thưa cùng cha mẹ chọn ngày nên duyên
Ngày Tháng Cũ *** Một lần tách bến ra khơi Một lần ray rứt lòng tôi nhớ nhà Mênh mông trời nước bao la Biển bao nhiêu nước nhớ nhà bấy nhiêu Nhớ con ngõ nhỏ thân yêu Nhớ cây me đứng cuối chiều nắng nghiêng
Qua rồi vẫn một niềm riêng Ngẩn ngơ về tận cuối miền trời xa *** NguyễnTâmHàn
Phận Ai đưa thuyền ấy sang ngang Ai gây duyên nợ dở dang úa màu Người đi để có sang giàu Thương người ở lại lệ sầu từng đêm ____________ ONLY
Nghênh Ngang *** Vẳng nghe lời buồn sám hối Cuộc đời lắm cảnh biển dâu Chìm trong mênh mông bể khổ Tháng ngày hằn nét thương đau * Thét lên phá tan màn tối Vùng lên đập nát muộn phiền Trừng lên ngăn dòng nước mắt Tiếng cười vọng cõi vô biên * Gạt đi nỗi buồn vô thức Đưa người vào cõi mông lung Đường đời . . . vòng tay nắm chặt Nghênh ngang về chốn không cùng *** NguyễnTâmHàn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: