Phỏng Dịch Đường Thi - SongNguyễn HànTú
Trích đoạn: hannguyen
Dạ Biệt Vi Tư Sĩ
***
Cao quán trương đăng tửu phục thanh
Hiễu chung tàn nguyệt nhạn quy thanh
Chỉ ngôn đề điểu kham cầu lữ
Vô ná xuân phong dục tống hành
Hoàng Hà khúc lý sa vi ngạn
Bạch Mã tân biên liễu hướng thành
Mạc oán tha hương tạm ly biệt
Tri quân đáo xứ hữu phùng nhân
*
Cao Thích
Dich nghĩa
(đêm từ biệt quan tư sĩ họ Vi)
(nhà hàng đã trương đèn, rượu vẫn mềm môi)
(trăng đã tàn, có tiếng chuông sớm và nhạn bay về)
(chỉ nói là chim kêu có thể cầu bạn được)
(thì không nhẽ gió xuân đến mà lại tiễn người đi)
(sông Hoàng Hà ở khúc này có cát ở hai bờ)
(liễu ở bến Bạch Mã đây gió bay hướng về thành đô)
(đừng có buồn cho buổi tạm biệt đền xứ người)
(biết ông đến đấy là đã có người nghênh đón ông rồi)
*******
Tiễn Quan Tư Sĩ Họ Vi
***
Đèn đã thắp
Rượu lại nồng hương vị
Ánh trăng tàn...
Tiêng nhạn quyện chuông mai
Nghe tiếng chim, ý cầu bạn hợp rồi
Xuân gió đến … lại cùng người tống biệt
Ven Hoàng giang khúc này bờ phủ cát
Liễu cũng ngả theo gió hướng thành đô
Chả nên buồn nơi ông tới bây giờ
Bao người đã sẵn sàng chờ nghinh tiếp
***
SongNguyễn HànTú
Đêm Tiễn Quan Tư Sĩ Họ Vi
Quán đóng, rượu chưa thôi thấm dạ
Trăng tan, chuông sớm nhạn bay qua
Chim mừng bao vui khi bạn tới
Xuân tủi bấy sầu lúc người xa
Hoàng Hà chia đôi hai bờ cát
Bạch Mã một phương liễu hướng đô
Nào quẳng luyến lưu xin tiễn biệt
Kẻo buồn kẻ ngóng mỏi lời ca
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2007 17:06:46 bởi hobac >
Trích đoạn: hannguyen
Chiêu Quân Từ
***
Hán sứ khước hồi bằng ký ngữ
Hoàng kim hà nhật thục nga mi
Quân vương nhược vần thiếp nhan sắc
Mạc đạo bất như cung lý thời.
***
Bạch Cư Dị
Dich nghĩa:
(Chiêu Quân nhắn lời)
(Sứ giả [nhà Hán} có về nước, xin cho nhắn lời)
(đến ngày nào mới đem vàng tới chuộc thiếp [mày ngài] về)
(nếu Đức Vua có hỏi tới nhan sắc của thiếp)
(xin đừng nói là thiếp không được như hồi ở trong cung)
***
Ghi chú: Chiêu Quân là tự của Vương Tường, người đương thời với Hán Nguyên Đế (thế kỷ thứ 1 trước công nguyên). Là người có sắc nước hương trời,
được tuyển vào cung, nhưng con nhà nghèo, không có tiền đút lót
thái giám, nên không được vua biết đến. Khi Hung Nô đòi mỹ nữ,
nàng lại bị chọn làm “vật hi sinh”. Lúc vua triệu vào để từ biệt
mới biết đến nàng thì đã trễ. Nàng chết trên đất Hung Nô,
mộ tọa lạc tại huyện Tuy Quy, tỉnh Tuy Viễn ngày nay.
Nàng để lại nhạc khúc cho đàn tì bà, gửi vào đó tất cả nỗi niềm bi ai của minh.
***
Chiêu Quân Nhắn Lời
***
Này Hán sứ người về cho thiếp nhắn
Xin vua đem vàng bạc chuộc tôi về
Nếu Ngài truy nhan sắc có như xưa
Xin đừng nói không bằng trong cung nhé
***
SongNguyễn HànTú
Lời Nhắn Của Chiêu Quân
Hán sứ có về cho thiếp nhắn
Xin Vua gửi ngọc đón em thôi
Nếu Người ý hỏi thăm nhan sắc
Chớ đừng nhắc nhé kém trong cung
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2007 10:26:35 bởi hobac >
Dạ Thướng Thụ Hàng Thành Văn Địch *** Hồi Nhạc phong tiền sa tự tuyết Thụ Hàng thành ngoại nguyệt như sương Bất tri hà xứ xuy lô địch Nhất dạ chinh nhân tận vọng hương Lý Ích Dich nghĩa: (đêm lên thành Thụ Hàng nghe tiếng sáo) (cát ở trước ngọn Hồi Nhạc trông như tuyết) (ánh trăng ngoài thành Thụ Hàng như sương) (không biết ai thổi sáo xậy từ đâu) (làm cho lữ khách cả đêm nhớ nhà) ****** Tiếng Sáo Thành Thụ Hàng *** Núi Hồi mặt trước Cát trắng giăng giăng Tưởng như giải tuyết giá băng Thụ Thành mờ ảo ánh trăng diệu huyền Đâu đây giữa cảnh trời đêm Sáo ai giục khách du miền quê xưa *** SongNguyễn HànTú
Dạ Tống Triệu Túng *** Triệu thị liên thành bích Do lai thiên hạ truyền Tống quân hoàn cựu phủ Minh nguyệt mãn tiền xuyên Dương Quýnh Dich nghia: (đêm đưa tiễn Triệu Túng) (viên ngọc của họ Triệu đáng giá nhiều thành liền) (người ta đồn đãi [từ thời Chiến Quốc] tới nay) (tiễn ông trở về nhà cũ) (phía trước dòng sông, trăng sáng vằng vặc) *** Ghi chú: Từ thời Chiến Quốc (cách tác giả Dương Quýnh...1 ngàn năm) nước Triệu có viên ngọc bích rất quý, vua nước Tần đề nghị đổi 15 thành liền nhau, mà không được. ****** Đêm Tiễn Triệu Túng *** Triệu gia có ngọc liên thành Ai người không biết đến danh ngọc này Tiễn người về phủ đêm nay Ánh trăng vằng vặc giãi đầy bến sông *** SongNguyễn HànTú
Dã vọng * Tây sơn bạch tuyết tam thành thú Nam phố thanh giang vạn lý kiều Hải nội phong trần chư đệ cách Thiên nhai thế lệ nhất thân diêu Duy tương trì mộ cung đa bệnh Vị hữu quyên ai đáp thánh triều Khóa mã xuất giao đồ cực mục Bất kham nhân sự nhật tiêu điều Đỗ Phủ ****** Dich nghia: (ngắm cảnh đồng quê) (núi phía tây tuyết trắng có 3 đồn lính) (bến phía nam nước trong veo có cầu Vạn Lý) (trong cơn gió bụi, các em đều xa cách) (một mình ta xa nhà, ứa lệ nơi góc trời này) (một mình ta xa nhà, ứa lệ nơi góc trời này) (càng vè già càng thêm bệnh) (chưa đền đáp được điều gì cho ơn vua) (lên ngựa ra ngoại ô nhìn xa xăm) (ngao ngán cho tình đời ngày một tiêu điều) Ngắm Cảnh Đồng Ruộng *** Tây Sơn tuyết phủ Rải rác đồn lính thú im lìm Kìa cầu Vạn trên vùng Nam Phố Nước trong xanh ngắm cảnh dạ buồn thêm ------ Giữa đời gió bụi Buồn nào hơn xa cách anh em Góc trời một bóng Đã bao đêm lệ đẫm ưu phiền Tuổi ngày chồng chất Thân rã rời đau ốm triềm miên -------- Ơn vua chưa đáp Lưng ngựa ngoài thành vơ vẩn trông vời Dòng đời nghiệt ngã Ngao ngán cho mình một kiếp nổi trôi ! *** SongNguyễn HànTú
Trích đoạn: hannguyen
Dạ Thướng Thụ Hàng Thành Văn Địch
***
Hồi Nhạc phong tiền sa tự tuyết
Thụ Hàng thành ngoại nguyệt như sương
Bất tri hà xứ xuy lô địch
Nhất dạ chinh nhân tận vọng hương
Lý Ích
Dich nghĩa:
(đêm lên thành Thụ Hàng nghe tiếng sáo)
(cát ở trước ngọn Hồi Nhạc trông như tuyết)
(ánh trăng ngoài thành Thụ Hàng như sương)
(không biết ai thổi sáo xậy từ đâu)
(làm cho lữ khách cả đêm nhớ nhà)
******
Tiếng Sáo Thành Thụ Hàng
***
Núi Hồi mặt trước
Cát trắng giăng giăng
Tưởng như giải tuyết giá băng
Thụ Thành mờ ảo ánh trăng diệu huyền
Đâu đây giữa cảnh trời đêm
Sáo ai giục khách du miền quê xưa
***
SongNguyễn HànTú
Tiếng Sáo Thành Thụ Hàng
Trước Hồi Nhạn cát trông như tuyết
Xa Thụ Hàng trăng dãi tưởng sương
Kìa tiếng sáo ai du đêm trường
Cho cô khách nhớ nhà không ngủ
Hobac
Trích đoạn: hannguyen
Dã vọng
*
Tây sơn bạch tuyết tam thành thú
Nam phố thanh giang vạn lý kiều
Hải nội phong trần chư đệ cách
Thiên nhai thế lệ nhất thân diêu
Duy tương trì mộ cung đa bệnh
Vị hữu quyên ai đáp thánh triều
Khóa mã xuất giao đồ cực mục
Bất kham nhân sự nhật tiêu điều
Đỗ Phủ
******
Dich nghia:
(ngắm cảnh đồng quê)
(núi phía tây tuyết trắng có 3 đồn lính)
(bến phía nam nước trong veo có cầu Vạn Lý)
(trong cơn gió bụi, các em đều xa cách)
(một mình ta xa nhà, ứa lệ nơi góc trời này)
(một mình ta xa nhà, ứa lệ nơi góc trời này)
(càng vè già càng thêm bệnh)
(chưa đền đáp được điều gì cho ơn vua)
(lên ngựa ra ngoại ô nhìn xa xăm)
(ngao ngán cho tình đời ngày một tiêu điều)
Ngắm Cảnh Đồng Ruộng
***
Tây Sơn tuyết phủ
Rải rác đồn lính thú im lìm
Kìa cầu Vạn trên vùng Nam Phố
Nước trong xanh ngắm cảnh dạ buồn thêm
------
Giữa đời gió bụi
Buồn nào hơn xa cách anh em
Góc trời một bóng
Đã bao đêm lệ đẫm ưu phiền
Tuổi ngày chồng chất
Thân rã rời đau ốm triềm miên
--------
Ơn vua chưa đáp
Lưng ngựa ngoài thành vơ vẩn trông vời
Dòng đời nghiệt ngã
Ngao ngán cho mình một kiếp nổi trôi !
***
SongNguyễn HànTú
Ngắm Cảnh Đồng Ruộng
Im tây núi tuyết ba đồn lính
Lẻ bóng nam sông vạn lý kiều
Gió bụi xoay vần em cách biệt
Tha phương lệ ứa mình cô liêu
Tuổi thêm thân xác bệnh chứa chất
Nặng nỗi ơn vua chửa đáp nhiều
Ruổi ngựa nhìn về nơi khắc khoải
Tình đời ngao ngán cảnh tiêu điều
Hobac
Dã Vọng * Đông cao bạc mộ vọng Tỷ ỷ dục hà y Thụ thụ giai thu sắc Sơn sơn duy lạc huy Mục đồng khu độc phản Lạp mã đới cầm quy Tương cố vô tương thức Trường ca hoài “thái vi” * Vương Tích Dich nghĩa: (ngắm cảnh đồng nội) (lên dốc cao ở phía đông ngắm cảnh xế chiều) (đi lang thang không mục đích) (cây cối đều mang vẻ thu) (núi non chìm trong hoàng hôn) (trẻ mục đồng lùa trâu bò về chuồng) (ngựa của bác thợ săn đeo đầy chim [chết] trở về) (nhìn nhau nhưng không quen nhau) (hát theo trí nhớ bài ca dài “món rau vi”) ******* Ngắm Cảnh Đồng Quê *** Dốc đông vãn cảnh chiều tàn Lang thang muốn hưởng cảnh nhàn nghỉ ngơi Hàng cây nhuộm vẻ thu rồi Núi non bảng lảng chiều rơi nắng tà Lưng trâu mục tử lại nhà Thợ săn vó ngựa đường xa trở về Chả ai quen nhỉ...lạ ghê! Nghêu ngao hát khúc “rau vi” đỡ buồn *** SongNguyễn HànTú
Dạ Vũ Ký Bắc * Quân vấn quy kỳ vị hữu kỳ Ba sơn dạ vũ trướng thu trì Hà đang cộng tiễn tây song chúc Khước thuyết Ba sơn dạ vũ thì * Lý Thương Ẩn * Dich nghia: (lviết lúc đêm mưa gửi về bắc) (bạn hỏi ngày nào về, chưa thể hẹm được) (mưa đêm ở núi Ba làm nước ao thu dâng cao) (ngày nào cùng bên song cửa tây xén bấc nến) (chuyện trò về lúc mưa đêm ở núi Ba ?) ***** Làm Lúc Mưa Đêm Gửi Về Bắc *** Bao giờ về, chẳng biết đây Vùng Ba mưa lớn ngập đầy ao thu Khi nào xén bấc song khuya Nhắc ngày nước đổ dầm dề núi Ba *** SongNguyễn HànTú
Đăng Quán Tước Lâu * Quán Tước lầu tây bách xích tường Đinh Châu vân thụ cộng mang mang Hán gia tiêu cổ không lưu thủy Ngụy quốc sơn hà bán tịch dương Sự khứ thiên niên do hận tốc Sầu lai nhất nhật chính vi trường Phong yên tính thị tư quy vọng Viễn mục phi xuân diệc tự thương Lý Ích (lên lầu thành Quán Tước) (về phía tây lầu Quán Tước thấy cột buồm cao trăm thước) (mây và cây cối ở bãi sông Đinh hòa thành cảnh bao la) (tiếng sáo và tiếng trống đời Hán như vẳng trong tiếng nước chảy) (non sông nước Ngụy chìm nửa trong nắng chiều) (việc đã qua cả ngàn năm vẫn tức là sao mau thế) (nỗi buồn tới có một ngày lại thấy dài lê thê) (gió thổi sương khói bay làm trạnh nhớ nhà) (nhìn ra xa xa chảng còn xuân sắc, lòng càng quặn đau) Lên Lầu Quán Tước * Lầu tây Quán Tước cột buồm ai Bát ngát cây, mây bãi trải dài Sáo, trống Hán triều còn quyện nước Non sông Ngụy quốc nắng chiều phai Ngàn năm mối hận mau tan biến Giận mãi, ngày thôi, cũng quá dài Sương gió gợi thương về chốn cũ Nhìn xuân tàn tạ luống bi ai * SongNguyễn HànTú
Đăng Quán Tước Lâu * Bạch nhật y sơn tận Hoàng Hà nhập hải lưu Dục cùng thiên ký mục Cánh thưóng nhất tằng lâu Vương Chi Hoán * (lên lầu Quán Tước) (mặt trời chiếu sáng rõ ràng triền núi) (sông Hoàng Hà chảy ra biển) (thì nên lên thêm 1 tầng lầu nữa) * Ghi chú: Thành Quán Tước có nhiều lầu cao, nay còn di tích ở huyện Vĩnh Tế, tỉnh Sơn Tây ***** Lên Lầu Quán Tước * Sườn non nắng toả rạng ngời Hoàng giang hòa nhập biển khơi mịt mùng Muốn nhìn xa tận muôn trùng Bước thêm lầu nữa, mắt trông cuối trời * SongNguyễn HànTú
Đăng Sơn Chung nhật hôn hôn túy mộng gian Hốt văn xuân tận cưỡng đăng sơn Nhân qua trúc viện phùng tăng thoại Hựu đắc phù sinh bán nhật gian Lý Thiệp (lên núi) (cả ngày mơ màng trong cơn say) (chợt nghe người ta nói xuân tàn, ta gượng lên núi) (nhân lúc đi ngang chùa tre, gặp sư đứng lại chuyện trò) (thế là ta lại được nửa ngày an nhàn trong kiếp ngắn ngủi này) Lên Núi Suốt ngày nửa tỉnh nửa say Cố leo núi kẻo mai đây xuân tàn Ngang qua điện trúc giữa đàng Gặp sư trò truyện cũng xong nửa ngày SongNguyễn HànTú
Trích đoạn: hannguyen
Đăng Quán Tước Lâu
*
Quán Tước lầu tây bách xích tường
Đinh Châu vân thụ cộng mang mang
Hán gia tiêu cổ không lưu thủy
Ngụy quốc sơn hà bán tịch dương
Sự khứ thiên niên do hận tốc
Sầu lai nhất nhật chính vi trường
Phong yên tính thị tư quy vọng
Viễn mục phi xuân diệc tự thương
Lý Ích
(lên lầu thành Quán Tước)
(về phía tây lầu Quán Tước thấy cột buồm cao trăm thước)
(mây và cây cối ở bãi sông Đinh hòa thành cảnh bao la)
(tiếng sáo và tiếng trống đời Hán như vẳng trong tiếng nước chảy)
(non sông nước Ngụy chìm nửa trong nắng chiều)
(việc đã qua cả ngàn năm vẫn tức là sao mau thế)
(nỗi buồn tới có một ngày lại thấy dài lê thê)
(gió thổi sương khói bay làm trạnh nhớ nhà)
(nhìn ra xa xa chảng còn xuân sắc, lòng càng quặn đau)
Lên Lầu Quán Tước
*
Lầu tây Quán Tước cột buồm ai
Bát ngát cây, mây bãi trải dài
Sáo, trống Hán triều còn quyện nước
Non sông Ngụy quốc nắng chiều phai
Ngàn năm mối hận mau tan biến
Giận mãi, ngày thôi, cũng quá dài
Sương gió gợi thương về chốn cũ
Nhìn xuân tàn tạ luống bi ai
*
SongNguyễn HànTú
Bài này huynh dịch thơ hay quá, đệ cũng muốn dịch theo thể đó nhưng nghĩ không thể tròn nghĩa hơn được. chúc huynh vui vẻ!
Lên Lầu Quán Tước
Lầu tây Quán Tước xa trông
Buồm ai sừng sững giữa vòng trời cao
Sông Đinh vườn bãi nhà nào
Theo mây hoà cảnh dạt dào mênh mông Nước trôi tưởng tiếng sáo trong
Tưởng nghìn nhịp trống Hán cung vọng về
Nắng chiều gợn nỗi tái tê
Sơn Hà Nguỵ quốc lời thề nửa vơi
Ngửa mặt muốn hỏi ông Trời
Ngàn năm việc cũ sao khơi dạ này
Ngẩn trong một khắc một giây Hóa đâu thành cả ngây ngây tháng ngày
Sương buông quyện khói gió bay Trạnh lòng tủi kiếp ai hay nhớ nhà
Rầu rầu ngó chảng xa xa
Xuân tươi còn đó tình ta càng rầu
Hobac
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 02:50:18 bởi hobac >
Đằng Vương Các Kỳ nhất Đằng Vương cao các lâm giang trữ Bội ngọc minh loan bãi ca vũ Họa đống triêu phi Nam Phố vân Châu liêm mộ quyển Tây Sơn vũ Giải nghĩa (gác Đằng Vương) (gác cao Đằng Vương cất trên bãi sông) (không còn cảnh người đeo ngọc, xe loan có chuông đến ca múa nữa) (nhìn qua những cột vẽ hoa, thấy mây buổi sáng bay trên Nam Phố) (buổi chiều nhìn qua rèm ngọc, thấy mưa trên núi Tây Sơn) Kỳ nhị Nhàn vân đàm ảnh nhật du du Vật hoán tinh di kỷ độ thu Các trung đế tữ kim hà tại Hạm ngoại Trường Giang không tự lưu Vương Bột (những đám mây lang thang vẫn ngày ngày in bóng trên mặt đầm) (vật đổi sao dời đã được vài năm rồi) (thế người con của Hoàng đế bây giờ đâu rồi?) (ngoài hiên, sông Trường Giang vẫn cứ chảy hoài) Ghi chú: Đằng Vương Các, do Lý Nguyên Anh là con của Đường Cao Tổ (Lý Uyên), tước Đằng Vương xây khi làm thứ sử Hồng Châu nay là huyện Tân Kiến, tỉnh Giang Tây. Khi Vương Bột ghé thăm năm 675 thì Đăng Vương Các mới bỏ phế có vài năm. Gác Đằng Vương kỳ nhất Bên sông ấy, xưa Đằng Vưong in bóng Giờ còn đâu tiếng ngọc chạm, chuông va Giải mây Nam nét trên cột chưa mờ Rèm ngọc cuốn núi Tây Sơn còn đó kỳ nhị Bóng mây vẫn lững lờ trên đầm cũ Cảnh đổi thay qua đã biết bao thu Người xưa đâu? Đây chốn cũ bây giờ Trường Giang vẫn tháng ngày trôi hờ hững! SongNguyễn HànTú
Đăng U Châu Đài Ca Tiền bất kiến cổ nhân Hậu bất kiến lai giả Niệm thiên địa chi du du Độc sảng nhiên nhi thế hạ Trần Tử Ngang Ghi chú: U Châu lúc Trần Tử Ngang đến chơi, là cố đô của nước Yên thời Chiến Quốc đã bị Tần Thủy Hoàng thôn tính. Ngày nay là thủ đô Bắc Kinh của Trung Quốc. Giai nghĩa: (bài thơ làm khi lên đài cao thành U Châu) (nhìn trước, không thấy người xưa) (trông sau, cũng chẳng thấy ai sắp đến) (cảm nhận được trời đất bao la) (buồn vì nỗi cô đơn mà rơi lệ) ***** Lên Đài U Châu * Người xưa khuất nẻo xa vời Nhìn quanh chỉ thấy giữa đời mình ta Thế gian trời đất bao la Phận người bé nhỏ xót xa lệ mờ SongNguyễn HànTú
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: