thư gửi chị!
gachuxauxi 06.06.2007 12:17:28 (permalink)
em kô biết làm thế nào nữa chị ạ. em đã cố gắng lắm rồi đó, cố gắng để luôn có thể tươi cười, để đi làm đều đặn, cố gắng để bước đi mỗi khi gặp anh ấy.
chị đã yêu, đã đau khổ, và bây giờ, khi chị đang có được hạnh phúc bên cạnh người chị yêu thương, chị hãy nói cho em biết, em phải làm sao đây? tình yêu là gì hả chị? tình yêu có phải là như thế kô? em đang cảm tưởng mình càng ngày càng chết dần chết mòn, chẳng còn thiết tha gì đến cuộc sống này nữa, em muốn vứt bỏ tất cả mọi thứ chị ơi, em mệt mỏi lắm rồi, em kô thể nào làm gì hơn được nữa, em cứ như một người bị đánh mất hết mọi cảm giác. em đã yêu anh ấy từ lúc nào em kô biết nữa, dù em chẳng biết gì về anh ấy cả, trong em chỉ có một cảm giác an lành, dễ chịu và hạnh phúc. cứ thế, em yêu trong sự si mê, u muội, những bối rối, rộn ràng, hạnh phúc khi được đi chơi cùng anh, được ngồi bên anh ấy cứ mãi ám ảnh tâm hồn em, em khao khát được gần anh ấy, được chia sẻ cùng anh ấy, mỗi khi nghĩ đến anh ấy em cảm thấy tâm hồn mình ngập tràn hi vọng, cảm tưởng đến những điều ngọt ngào và chứa chan hạnh phúc. Tình yêu, nó cũng làm cho em cô đơn đến tột cùng, đau khổ đến tột cùng, và dường như phát điên lên vì thương nhớ, vì vô vọng... Em cứ sống trong sự dằn vặt và tự hỏi, liệu đó có phải là tình yêu đích thực của mình kô?  khi anh ấy lại hoàn toàn khác? anh ấy gặp gỡ và lựa chọn.  thật buồn quá phải kô? những điều em biết thêm về anh ấy làm cho em thực sự rất buồn, em kô thể nghĩ được những điều như thế, vậy tình yêu có ý nghĩa gì ở đây kô hở chị?  em kô muốn tin. Vì tình yêu của em, em kô muốn mình cũng bị đối xử như thế, em đáng được đối xử tốt hơn mà. Em biết, tình yêu kô thể cố gắng được, anh ấy kô thể cố gắng yêu em còn em thì kô thể cố gắng vờ như kô yêu anh ấy được, nhưng tại sao em lại kô thể vượt qua được tình cảm của chính mình hả chị? Em giận bản thân em, tại sao lại dành tình cảm cho một người chẳng biết quý trọng tình yêu, coi tình yêu như là một sự tuyển chọn... em cũng kô hiểu nổi nữa.
Chị ơi, em cảm thấy mình như kiệt sức rồi. em muốn bỏ đi một nơi nào đó thật xa để kô nhìn thấy anh ấy vì mỗi khi nhìn thấy anh ấy, dường như em đứng kô vững nữa, em dốc hết can đảm để tỏ ra bình thường để rồi cảm thấy lòng mình chết lặng, nghẹn đắng. cô đơn và hụt hẫng, mọi thứ trở nên vô nghĩa và nhàm chán, để mấy ngày sau em mới bình thường trở lại được. em nói kô muốn gặp, kô muốn liên lạc nhưng em nhớ anh ấy như phát điên lên được, nhiều khi em chỉ muốn chạy ù đến bên anh ấy, muốn làm mọi thứ để có thể nghe anh ấy nói với em, nhìn thấy anh ấy nhìn em? cho em biết phải làm gì để có được tình yêu của anh ấy dành cho em. Thật buồn cười quá phải kô chị, em yêu anh ấy trong nỗi giày vò của em, vì em kô thể được anh yêu, vì em kô thể giám làm điều j để tình cảm của mình thêm bị xúc phạm. Chị hiểu nhiều về anh ấy, chị hãy nói cho em biết làm thế nào để em vượt qua được nỗi đau này hả chị? cho em đứng vững hơn hả chị? em kô muốn trở thành như thế này đâu. chị hãy nói cho em biết đi!
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9