NỖI NHỚ QUÊ NHÀ của HUYDUNG
NỖI NHỚ QUÊ NHÀ của HUYDUNG XANH XANH MÀU NHỚ
Đáy hồn tôi
xanh màu em xa xôi
xanh xanh màu nhớ tết
Thiếu em - bạc phếch xuân xanh rồi
Mơ cùng em hái lộc
xanh Giao thừa Thủ đô
guốc gõ cầu Thê Húc
chân xanh chen chúc dạo quanh hồ
Thiếu em - xanh nhợt cả duyên tơ !
HUY DUNG
TIẾNG GỌI SAPA
Ôi đẹp quá hút hồn, tâm thoáng đãng:
Sa Pa cười rạng gió vờn mây
Hoàng Liên Sơn chuyển vần râm nắng
đỉnh Phắng-xi-păng đang lướt bay?
Trên cao vỡ lẽ: đời đa sự
(thương kiếp con người mỗi bước đi)
ảo vọng, phù du, lo đủ thứ!
Thực ra bao chuyện chẳng can gì…
Như giọng họa mi ca vắt vẻo
Tả Phìn cô gái hát tan sương
Chào mào Dao đỏ hồn trong trẻo
Thác Bạc Hàm Rồng nặng mến thương.
Xe lên, lên mãi mái Đông Dương…
thượng du biên cương gió lả lơi
đẹp quá hút hồn, Sa Pa ơi!…
Hun hút đường chiều lên xán lạn
phóng xa tầm mắt, tít cheo leo.
Thấy trăng! nêu tấm gương thanh thản
khéo chọn Cổng Trời lơ lửng treo!
Huy Dung
(Nhạc sĩ Văn Lương đã chọn và đã phổ nhạc bài thơ này)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2007 11:41:51 bởi huydungpro >
ÁO DÀI TRĂNG
Đò ta say đắm rẽ sương mù
trôi giữa dòng yêu lạc cõi mơ
Giao cảm nhìn nhau vầng thánh thiện
mắt em - thuyền trăng len lén chờ.
Chèo khuấy màn sao se se lạnh
nhắc người xa xứ thuở chơ vơ
Lượn theo tà áo (tim sóng sánh)
tới cõi trang nghiêm yêu mặn mà?
Mỏng manh ‘trăng áo’ kiểu xưa xa
ngực rét lung linh ánh nhạt nhoà
đủ gợi quê nhà, gom nỗi nhớ
bùng lên rung chuyển tấm thân ngà!
Sen vàng loáng thoáng cảnh nguyên sơ
áo uống hương trăng đẹp sững sờ
tha thướt cao sang tòa nguyệt rọi
áo dài bay, bay cả cõi trăng thơ…
HUY DUNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2007 09:00:51 bởi huydungpro >
Chào thi sĩ Huy Dung. Theo dõi 3 topic lớn đã rất nhiều bài của HD ("Viễn Xứ", "Tự răn thơ mình", "Những bài thơ ngắn") Sophie thấy thích phong cách rất riêng ít ai giống được và Sophie đã tự ghi cho mình một số bài. Nhưng đến topic mới toanh mà HD vừa đăng "NỖI NHỚ QUÊ NHÀ" thì Sophie thích tất cả:
Nào là "Xanh xanh nỗi nhớ" mở đầu quá dễ thương:
Đáy hồn tôi
xanh màu em xa xôi
xanh xanh màu nhớ tết
Thiếu em - bạc phếch xuân xanh rồi
Nào là "Tiếng gọi SaPa" mở đầu đã đưa Sophie vào ngay giữa thắng cảnh mê hồn:
Ôi đẹp quá hút hồn, tâm thoáng đãng:
Sa Pa cười rạng gió vờn mây
rồi những khái quát triết lý thật thuyết phục:
Trên cao vỡ lẽ: đời đa sự
(thương kiếp con người mỗi bước đi)
ảo vọng, phù du, lo đủ thứ!
Thực ra bao chuyện chẳng can gì…
hoặc:
Thấy trăng! nêu tấm gương thanh thản
khéo chọn Cổng Trời lơ lửng treo!
Nào là "Áo dài trăng" 5 khổ mà khổ cuối Sophie thấy tuyệt không thể đổi bất cứ một chữ nào:
Sen vàng loáng thoáng cảnh nguyên sơ
áo uống hương trăng đẹp sững sờ
tha thướt cao sang tòa nguyệt rọi
áo dài bay, bay cả cõi trăng thơ
Mong được đọc những bài mới nữa của HD ở topic này. Thân ái. Sophie
Xin Chào Huy Dung,
Những bài thơ đậm đà hương vị của quê hương từng chữ từng câu thật là đặt sắc, Từ lúc nào cũng nhớ về quê hương về những mùi thơm của cây cỏ, mùi thơm của nắng giữa những buổi chiều thật nhẹ, sống ở đất khách ai cũng có những kỷ niệm, những khoảng khắc khó mà quên cho riêng mình. Từ nghĩ là những bài thơ này Huy Dung đã làm rất lâu lắm rồi thì phải... tại vì những cảm xúc mà Từ cảm nhận được thì như là chỉ mới hôm qua.
Đăng Từ
Thân Mến
TB: Từ xin góp vui vào topic này bằng một bài thơ nhỏ nhỏ về một cảm xúc cũng rất nhỏ
Hò Ơi! Hò ơi!
Trèo mau về với bến đời
Kẻo trăng tan mất giữa tôi với mình
Đêm nay sông tựa hồn tranh
Không ru thật nhẹ cho lành giấc thôi
Hò ơi!
Vội vàng con nước đương trôi
Ngược xuôi cơn gió mang lời đắm say
Thương yêu đắm đuối sông này
Tháng ngày có biết tháng ngày thờ ơ
Mái đầu mượt mộng mượt mơ
Ngắm trăng tôi ngắm đến thơ đầy thuyền
Cái duyên quái lạ cái duyên
Nghìn đêm ấp ủ muộn phiền nghìn đêm
Xa xa thôn xóm lên đèn
Kìa ai như đã ngủ quên giữa trời
Hò ơi!
Trèo mau về bến đi thôi
Để sông còn mộng một đời với trăng
Đăng Từ
Chào Sophie
Trong thơ, ai thích cho mình một câu, một tứ thơ đã là quý lắm rồi. S lại thích cho tôi đến cả loạt 3 bài topic này, lại còn trích dẫn và bình luận cho tức là có sự đồng cảm hồn thơ tôi nên tôi rất cảm động khi nói lời cảm ơn này với S. Quý mến HD
Chào Đăng Từ
Thế là HD được gặp lại ĐT trên mục thơ sáng tác vnthuquan như mấy bữa nay HD mong.
Bài 'Hò ơi' của Từ gửi cho HD rất dễ thương, và quả thực nó sống động như đang diễn ra. đó là ưu thế nổi bật của Từ so với HD. Hẹn gặp lại. Thấn mến HD
HOANG LIÊU
Ngày tiễn nhau, một nụ hôn
ngay vòm xanh biếc cửa vườn thơm hoa.
Nay về, ôi thật bất ngờ
cảnh vườn lìm lịm, cảnh nhà đìu hiu
cửa cài im ỉm buồn thiu
rào xiêu hoa héo, khẳng khiu thân cành.
Lá khô ngập mấy khúc quanh
em ơi có thấu nỗi anh bàng hoàng
bàn chân giẫm cỏ lối hoang
trách mình hối muộn, nghĩ càng thương em.
Cay cay khóe mắt hằng đêm
hoang liêu trăng rọi càng thêm nao lòng.
Huy Dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 16:33:18 bởi huydungpro >
THẢNG THỐT TỚI CHÂN NHƯ
Trăng khuya man mác hương thiền
Chứng cho đôi lứa lời nguyền bay xa
Gặp nhau thảng thốt giao hòa:
Lạc nhau từ thuở kiếp xa xưa hồn?
Mình hai bỗng một bồn chồn
Tâm thân cảm khái, cõi lòng xốn xang
Kỳ duyên hai trái tim vàng
Lời đêm thánh thót ngỡ ngàng thinh không
Phút xuất thần, càn khôn trong vực mắt –
Tim chìm vực, nghiêng chao chất ngất rơi
Chặt vòng ôm, còn hẫng hụt, chơi vơi
Vách vực thẳm, vọng vang lời lạnh buốt
Vực mắt trăng truyền hạnh phúc ngời ngời
Tầng tâm sự mặn mòi tầm sở đắc
Thoả tâm tình trong vắt thoáng chân như
HUY DUNG
THƠ & TIM HỌC
Dốc núi cheo leo đến sững sờ
lối tim hun hút, trọn đời mơ
Gió sương vương đỉnh tim trầm mặc
tim học lên cao nhập cõi thơ!
Soi kim cổ, Y cùng Thơ “nối mạng”
Xúc cảm đầy, Tim học chẳng nghèo thơ
Gieo tưởng tượng trời tim bừng sáng tạo
“Can thiệp tim” căng thẳng rất cần thơ!
Thơ giúp “nhân y” cứu rỗi người
xua buồn, sưởi ấm phận tim côi
Tim học - Thơ rọi góc tim che khuất
xua bệnh tật, đau thương, sáng nụ cười.
HUY DUNG
NGÀY GIỖ
Khói hương ngày giỗ toả miền xa?
tới cõi nhắc ta, ta chính là
dấu ấn Mẹ Cha yêu đã khuất
dư âm trong trẻo nghiệp ông cha.
Mấy năm rày, nước mắt không cầm nổi
khi giỗ chạp, gặp cha trong giấc mơ
Cuộc đời cha đã khổ đau nhiều nỗi
con muộn hiểu tâm hồn lớn của cha.
Nghe giọng Mẹ? sấm xa vọng lại sao?
mẹ dặn dò, lo lắng biết dường nào
mắt băn khoăn: “ngộ nhỡ con sai phạm”
Thương Mẹ quá, chân đau bước thấp cao
HUY DUNG
SÓNG ĐANG LÊN
Bảng lảng chiều thu bon Mũi Né
Biếc xanh, trời biển rộng cao thêm
Hệt như TIM học sóng đang lên
Đồng bộ nâng tầm nhìn đáng nể
HUY DUNG
(nhân hội thảo tim mạch học tại Phan Thiết 2007)
NHỮNG SÂN GA ĐỜI
Tầu leo Hải Vân “chiều bảng lảng”
biển vắng, chân trời trốn tận xa
Bỗng nhớ nhiều sân ga đèn sáng
giữa Pa ri, Muy ních, Vác saw:
Ga ngủ vùi, tầu hét vút qua
len khe gạch, nhựa sống ra hoa.
Tàu đến, biến ngay vào tĩnh lặng
bỏ ai chơ chỏng sân ga vắng!
Phần đời quá khứ tình rong ruổi
nhỡ chuyến vài phen hiểu phận ma
Nghe mãi suốt đời giai điệu trội:
còi tàu qua ‘ngái-ngủ-sân-ga’.
Cõi trần, trái đất hệt sân ga
người đến kẻ đi luôn nóng vội
bỏ quên khoảng trống lòng trơ trọi
dư âm tình ái thoáng mờ nhòa… !
Tội lỗi kíp ăn năn hối ngộ
tuổi xuân hình dáng chưa nhìn rõ
thì nó đã lùi - gió cuốn xa
dòng muôn sự – đoàn tàu, ga chẳng đỗ!
buông tiếng còi, vèo ‘ngái-ngủ-sân-ga’
Ơi sân ga! Sân ga!
Sân ga dọc xuân thì mỗi chúng ta.
HUY DUNG
Kính Chào Huy Dung,
Từ thật không ngờ, một bác sĩ như Huy Dung lại có hồn thơ như vậy. Cứ ngỡ là một nhà văn nhà thơ, chứ có ai đoán được là như thế. Huy Dung đã đem hết tất cả quê hương vào đây rồi, những người đa cảm mà đọc... thì khó tránh nỗi nhớ nhung quê nhà. Đã là tha hương... buồn lắm
! Vậy mà còn gặp những bài thơ trên... kể cũng hơi ác đấy nhé!
Đăng Từ
Kính Mến
Thân chào Đăng Từ quý mến, Theo dõi trang thơ của ĐT, thấy nhiều bạn thơ ghé thăm và tặng thơ nữa, thật vui, chúc mừng ĐT . Vừa post bài “những sân ga đời”, dăm giờ sau quay lại đã có ‘Re’ của ĐT, Huy Dung cảm động vội đáp lễ ngay tuy HD thì giờ cũng eo hẹp ĐT ạ. Thú thật với ĐT, HD thường rơi nước mắt khi làm những bài thơ mà Từ đã quá khen, vì cũng như Từ, những người thơ chúng ta Từ & Dung đều là đa cảm, và ‘nỗi tha hương nhớ nhung quê nhà’ trong thơ của Từ rất buồn nên rất đẹp (như Dung cảm nhận sâu sắc vì đồng thanh tương ứng) thì không hề “kể cũng hơi ác” đâu nhé mà ngược lại Từ nhỉ. Tạm biệt. Thân mến, Huy Dung
NGÀY VỀ QUÊ MẸ
Hồn luôn mơ mòng hương làng quê
Nhớ cội - dù trăng không hẹn thề
Quê mẹ lâu rồi chưa thăm lại
Chứa chan âu yếm bước quay về.
Huy Dung
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: