Chào các bạn 
     Ngồi chơi xơi nước    
  (Ngồi chơi sơi nước, Seat Play Eat Water )    
  Hôm  nay TS hân hạnh được nghe loạt chữ mới do anh NX dùng . (Ngồi chơi sơi  nước, Seat Play Eat Water ) . Tui tìm trong google chỉ thấy họ đăng một  cái bàn có kẹp theo mấy cái ghế cho các cậu trẻ con chừng hơn 1 tuổi  ngồi , nghịch và ăn uống . 
  Ngoài ra , còn tìm được chữ Seat play and  eat watermelon . Việt Nam ta , nước thường để uống , nhưng để cho vần  điệu nên sau chữ Ngồi chơi thì có vần xơi thì mới hạp âm vần .    
  Ngày xưa tui có nghe vài câu dịch ra tiếng Anh cho vui :    
  - No star where ( không sao đâu )    
  Câu chuyện này làm tui nhớ đến trong 1 trang lưới nọ có đăng cho vui :    
  "Có một câu ca dao... không có liên quan gì đến chuyện ăn uống nhưng lại bị hiểu lầm rất nhiều:    
  "Gió đưa cành trúc la đà 
  Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương"    
  Một  anh hướng dẫn viên du lịch giới thiệu với ông khách người Mỹ câu ca dao  trên, dịch "canh gà" tức là ... súp gà (chicken soup), Thọ Xương là mắc  xương, hay la Long Live Bone ,Thiên Mụ là mụ trời! Ông Mỹ về viết lại  một quyển hồi ký dịch nguyên câu này ra tiếng Anh. Một dịch giả Việt Nam  khác đọc được cuốn sách Mỹ, bèn "mắc dịch" như vầy:    
  "Mụ Trời đánh mấy hồi chuông 
  Cháo gà húp vội, mắc xương mấy lần" (!!!)    
  Hay là :    
  Một  anh chàng người Nhật bản có cảm tình với Việt nam, anh ta quyết tâm học  Tiếng Việt. Chẳng những thích biết tiếng Việt mà mục tiêu của anh ta là  học tiếng Việt để dịch thơ tiếng Việt sang tiếng Nhật bản. 
  Với lòng quyết tâm cao, sau một thời gian anh ta đã có được tác phẩm đầu tay. Đó là bản dịch hai câu thơ: 
  “Gió đưa cành trúc la đà, 
  Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương..."          
  Anh  ta vô cùng phấn khởi, liền đem ngay tác phẩm mới hoàn chỉnh nhờ một  người bạn thân(người Việt Nam) đã ở Nhật rất lâu và nói chung là rất  rành tiếng Nhật bản nhận xét. Để có lời bình luận chính xác cho tác phẩm  đầu tay của bạn, người bạn Việt Nam đem bản dịch của bạn dịch lại thành  tiếng Việt thì được kết quả không phải hai câu mà là ... bốn câu thơ  như sau:    
  “Cuồng phong lay ngọn trúc, 
  Đổ xuống tà vẹt đường. 
  Vợ Trời đánh một hồi chuông, 
  Cháo gà húp vội, hóc xương mấy lần...”          
  Người  bạn còn miệng ăn, hết miệng nói... Hóa ra anh bạn Nhật này cũng rất là  chăm chỉ học tiếng Việt. Anh ta đã tra cứu từ điển Tiếng Việt và tìm ra  được nghĩa của một số từ, đại loại như: 
  Gió = Cuồng phong ; Đưa = lay(lung lay) ; La = Đổ xuống ; Đà = Tà vẹt ; Thiên = Trời ; Mụ = Vợ ; Canh = Cháo ; Thọ = Hưởng, hóc. 
  Thành ra anh ta mới có một bản dịch “Tuyệt vời” như trên. 
  Đúng  là “Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam” phải không các bạn?!  Học Tiếng Việt không phải chuyện đùa, chưa nói gì đến chuyện dịch thơ  T. Việt, phải không nào?!!!...         
http://phocuongonline.com...3273%3B%26%237865%3Bp!    
  Mong chúng ta không như các dịch giả trên chuyển ngữ chuyện trên trời thành dưới đất .     
  Hôm qua tui vô hãng hỏi thử vài người bạn Mỹ làm chung. Đầu tiên mình đưa ra một ví dụ :    
  -  Hây , man. Tui có một thắc mắc là , người Mỹ ít khi nói thành ngữ. You  biết Maxim là gì không? Hông biết hả , thế còn chữ Proverb , Old  sayings?    
  Ông bạn Mỹ cười toe toét gật đầu.    
  Tôi tiếp lời : 
  - You có biết người ta nói rằng : " Một con chim trong tay bằng hai con trong đám cây.    
  Hắn vừa nghe xong lắc đầu : 
  - You nói sai rồi. Hai con trong bụi rậm. A bird in your hand is worth two in the bush. 
  -  Bụi cây hay bụi rậm giống nhau mà. Thế còn như câu thành ngữ Idiom ,  Trâu tìm trâu , ngựa tìm ngựa. You hổng hiểu hả? Ví dụ you trong băng  đảng , tui cũng ở đó nên tìm nhau.    
  Hắn ta ngẫm nghĩ một lát : 
  -  Ồ ! Người Mỹ tụi tao có câu : " Birds same the feather flocked  together. " Chim cùng màu lông cánh thì tụ họp thành đàn với nhau.    
  Tôi lái câu chuyện về vần đề chính. 
  -  Bây giờ có người hỏi tui , Sit Play Eat Water. Hổng hiểu hả ? Cái đó  nguyên nghĩa là một người làm việc tà tà mà lãnh lương nhiều , làm ít mà  ăn nhiều đó.    
  Hắn đưa ngón tay ra suỵt suỵt làm hiệu : 
  - You nói nhỏ một chút , xếp tao nghe được thì hổng khá. Kìa ! Mới nhắc mà hắn sắp mò tới.    
  Về nhà hỏi đứa con gái út đang học lớp 8. Nó nghe xong lắc đầu : 
  -  Mỹ hình như không có câu này. Nhưng mà hồi nãy bố nói thí dụ như các  bác sĩ làm ít lãnh lương nhiều. Hổng đúng đâu bố , họ từ bé học nhiều  lắm. Work hard play hard.    
  - Là nghĩa gì hả con? 
  - Thì làm nhiều ăn nhiều đó bố.    
  Tôi  mò vô trong trang Google tìm được vài thành ngữ. Trong đó có một đoạn  Work a little earn a lot of money. Làm ít ăn nhiều , làm đâu ngủ đó , nó  lấy mất cưa lấy gì mà kéo . Tôi tưởng nói về các ông thợ cưa cây , nào  dè bấm vô nó hiện ra những hàng chữ nói về các ông realtor , bán nhà bán  cửa .    
  Khi tôi viết những dòng này là lúc tôi sắp sửa bán nhà .  Sau khi đi ở mướn chừng vài năm , năm 1994 vợ chồng tôi quyết định mua  một căn nhà mới ở vùng đông bắc thành phố Fort Worth , nhà này xây năm  1959 tức là nhà đã cũ 35 năm . Chừng mười mấy năm sau khi đi một chuyến  về Việt Nam bà nhà tôi chê nhà này trần thấp quá mặc dầu bà nhà tôi có  với tay hay rán sức nhảy cũng không chạm tay tới trần nhà . Trần nhà chỉ  có 8 feet tức là khoảng 2,43 mét . Tôi biết chắc như vậy bởi vì tôi là  dân chơi bóng chuyền tài tử , khi nhảy lên để chắn để cản banh chỉ chạm  tay tới đầu lưới mà thôi .    
  Nhà mới này thuộc thành phố Haltom ,  phía bắc thành phố Fort Worth xây năm 1999 . Trần nhà khá cao đến 10  feet hơn 3 thước . Nhà cũ mỗi lần thay bóng đèn chỉ cần kê một cái ghế  là có thể thay được ngay , bây giờ phải dùng đến một cái thang dài .  Nhìn bề ngoài coi cũng được , nhưng mảnh đất thì lại méo . Đầu bé đít to  , theo các nhà phong thủy thì nhà này thuộc loại nở hậu , vận mệnh sau  này làm ăn khấm khá . Nhìn từ góc chính diện hay trực diện gì đó (bird  view ) nhà này có dạng hình thang , mà sau này khách tới mua chê bai đủ  điều . Khi mua nhà này tôi nhỏ nhẹ nhắc chừng , bà nhà tôi bĩu môi : "  Giời ơi ! Ông cứ tin vớ tin vẩn . Ông xem nhà bà bác của ông ở Ngả Ba  Cây Quéo . Nhà mặt tiền thì to đít thì bé mà bác ông làm ăn khấm khá quá  chừng .     
  Nhà này ở đường Blanco nằm ở một vị trí trong một cung  hình tròn . Khi ông chuyên viên địa ốc dẫn tới coi nhà , bà nhà tôi nhìn  qua là thích thú quá . Trần thì cao bếp thì rộng , vườn sau thừa thãi  tha hồ trồng cây trồng rau dù rằng nó có méo mó lệch lạc đôi chút . Nhà  này nghe nói của hai vợ chồng cảnh sát Mỹ . Họ ly dị nhau và vì thế ông  chồng không đủ khả năng trả tiền nhà , nên bị nhà băng rồi quăng hết đồ  đạc trong nhà ra ngoài đường . Nhà nói chung coi cũng được , chỉ cần sơn  lại trong ngoài căn nhà . Thảm phải thay , Sàn nhà lót gỗ chủ cũ làm  còn dở dang . Ông địa ốc cho lời khuyên : " Chú thím bỏ chừng vài ngàn  là có cái nhà đẹp như mới . " Đến khi đặt cọc làm giấy tờ nhà băng đòi  hỏi nhà phải sơn sửa , thay thảm bằng thợ chuyên môn . Công là 6500 đô  la . 
  Bà nhà tôi ậm ừ , thôi cũng được chẳng đáng là bao . Sau đó kêu  ông thanh tra thanh tre Mỹ gọi là inspector . Người này do ông T. địa ốc  giới thiệu tới kiểm tra nhà chừng hơn một giờ đồng hồ , lấy tôi 300 đô .  Báo cáo nhà vẫn rất tốt , chỉ cần thay thảm , sơn bên trong nhà , chỉnh  lại cửa tự động ga ra và thay một cánh quạt của hệ thồng máy lạnh 2 tấn  . Cánh quạt này thay chừng vài chục đô thôi . Thế là tôi về bẩm với bà  nhà tôi .     
  Thế là tôi phải bỏ ra 6500 đô để thay thảm , sơn lại  bên trong nhà và sửa lặt vặt vài thứ trong ngoài . Lại thêm 1000 đô đổi  loại thảm tốt ở phòng khách , theo hợp đồng họ dùng thảm 6 đô một square  yard (gần một thước vuông ) , bà nhà tôi muốn loại 35 đô một square  yard . Khi kêu thợ điện lạnh tới thay cánh quạt của máy lạnh nhỏ , ông  này là người Việt sau khi xem xét xong nói : " Anh An à , nhà này cái  coil (ống dẫn làm lạnh ) của máy 5 tấn bị thủng rồi . " 
  Tôi cũng học  về điện lạnh đến 6 tháng trời nhưng vì học mà không làm thì quên hết lời  thầy dạy , thắc mắc hỏi lại : " Làm sao anh biết ? " Anh V. trợn mắt  nhìn tôi : " Hôm bữa anh nói anh cũng là dân điện lạnh mà ? " Tôi cười  cười không nói .  
  - Này nhé ! Anh có thấy những vết đen đen ở các lỗ thông hơi trên kia không ? 
  Tôi  ngước nhìn lên trên trần nhà cao , qua các cánh có những vết thâm đen  như màu khói xe mà tôi cứ tưởng là tại bụi bậm dính vào , chỉ cần dùng  máy hút bụi quẹt quẹt mất cái là sạch bong . 
  - Vậy nếu thay cái coil đó bao nhiêu hả anh ? 
  - Loại đó thuộc máy Trane 5 tấn . Anh biết mà máy Trane mắc lắm ... à thôi tôi lấy anh hai ngàn đô chẵn .    
  Lòng  tôi cảm thấy như có ai xát muối , bà nhà tôi biết được thế nào cũng  mắng mỏ cho tôi một trận : " Tôi đã bảo ông gọi thơ inspector Mỹ xuống  coi , ông lại kêu thợ Việt tới , cái gì cũng tốt cái gì cũng ô - kê ,  bây giờ  thì ... 
  Khi trả tiền xong tôi xin cái hóa đơn , ông V. điện  lạnh qua điện thoại cứ khất lần : " Em bận việc quá anh à ! " Qua vài  ngày sau , thợ sơn sửa thay thảm xong , trả tiền đầy đủ . Hai ông thợ Mễ  cười cám ơn rối rít và không quên trao cho tôi một tờ hóa đơn bằng giấy  học trò viết nguệch ngoạc bằng vài dòng chữ tiếng Anh .    
  Tôi đi  quanh xung quanh nhà , lòng tự nhủ : " Nhìn qua thì nó cũng giống như  nhà mới , lần này chắc hẵn là an cư lạc nghiệp . Bà nhà mình đi Đức chơi  vài tuần về chắc sẽ thích lắm . Thôi mình vô bên trong xem lại cái cánh  cửa ga ra , lúc trước nó hơi méo . Mấy ông thợ Mễ này khéo thật ! Không  biết làm cách nào họ sửa mà cho cánh cửa lên xuống thẳng băng ."     
  Tôi bấm cái control , cửa ga ra lên xuống được vài lần rồi tự nhiên méo , lệch nghiêng qua một bên .  
  - Chết cha !    
  Cái  ga ra đôi co' một cái tấm bảng nhôm hay sắt gì đó to tổ chảng , nếu như  nó hoạt động tốt , bạn chỉ cần giựt cái chốt gần động cơ trục kéo thì  có thể nhắc lên nhắc xuống dễ dàng .Còn như nó lệch méo qua một bên thì  vô phương . Tôi vốn là dân Hướng đạo có bằng hạng nhì bèn nghĩ cách tháo  ra từng miếng . Thoạt tiên gỡ miếng dưới cùng rồi từ từ đến tấm gần  cuối cùng mà cửa vẫn còn méo . Lúc đó gần 10 giờ tối khu nhà này không  một bóng người qua lại để tôi xin giúp đỡ (help help ! ) . Đến công đoạn  cuối cùng tôi mới nhìn qua hai bên cánh cửa ga ra , thì ra một bên bị  sút dây cáp mà tôi không nhìn thấy . Đến bây giờ nhìn ba cái mảnh cửa đã  được tháo ra và vì nó to và cồng kềnh khi tháo gỡ ra nó nhìn có vẻ hơi  móp méo . Giờ này biết gọi ai , thợ chuyên môn sửa cửa ga ra đâu có làm  việc . Thế là tôi gọi cho cậu con trai tới ráp lại . Hai cha con hì hục  vài tiếng , dĩ nhiên cửa ga ra vẫn méo qua một bên như từ lúc vợ chồng  tôi đi coi nhà và cánh cửa còn lõm ra lõm vào . 
  Qua ngày hôm sau gọi thợ đến . Ông này là người Mễ , nói tiếng Mỹ lưu loát : 
  _ Amigo ! Cánh cửa này phải thay , tiền công tiền đô tám trăm đô .    
  Tôi tái mặt , lần này chắc chết .  
  - Thế nếu thay luôn cả bộ vừa máy vừa cửa hết bao nhiêu ? 
  - Một ngàn đô cả thuế .    
  Tôi  đành bấm bụng gật đầu . Dân thợ chuyên môn có khác . Một mình ông ta  vừa tháo vất bỏ cánh cửa ga ra cũ , máy kéo cửa ga ra vừa thay cái mới  chưa đầy bốn tiếng đồng hồ . Hắn không dùng thước đo , hay cục chì  plummet để đo độ thẳng góc . Cứ nhắm nhắm rồi xiết ốc , chỉnh chỉnh vài  cái lại xiết bù lon . Cánh cửa mới có khác , lên xuống chạy êm ru không  giống như cái cánh cửa ga ra lúc trước chạy ầm ầm như xe tăng .     
  Thế là toi hết chục ngàn . Cái nhà bây giờ lên đến 140 ngàn mà nó vẫn là nhà cũ .