Thơ tình...tình thơ ! Gởi người yêu dấu !
Trích đoạn: BichPhuong
"...Đến khi nào khi ánh bình minh
Chợt nhuồm màu tình em vẫy gọi
Hãy một lần bứơc qua chờ đợi
Để vô tình em nhìn thấy hình anh .
Anh đã vô tình ngang đời em
Anh để lại trong em niềm thổn thức
Trái tim vỡ bởi một lần đánh mất
Bóng hình anh in đậm mãi tim rồi...".
BP-06/07
Cuốn trôi một kiếp đã tàn phai
Trách để làm chi tỏ với ai
Kẻ ở lòng buồn tan tác vắng
Người đi nao luyến đắng men cay
Thương yêu không trọn đành thôi nhé
Hận ghét yêu thương cũng vậy thôi Thế lên ai đó đừng than thở
Để rồi chấp nhận lời chia tay...... hihihi cho mình vào bon chen với nhe BP...... mà nè BP ơi....sương anh là mỹ nữ chứ hẻm phải lãng tử đẹp dzai đâu.....
Thế lại một ngày chênh vênh trong mắt bão
Thoáng ở nơi xa Hải đăng đã chói loà
Nơi sóng dữ lùi xa vào dĩ vãng
Nơi cơn giông khuất phục bởi tim mình
Nơi có một ngày rọi sáng tựa bình minh
Nơi một bóng em tôi để cho mình hò hẹn
Nơi biển xa đâu nao núng lòng anh
Anh viết cho mình hay anh viết cho Em
Và anh ước ! Ước gì em có thật !!!...
BP 10/06/07
Có một mùa hè như thế với em tôi
Chợt một cơn mưa từ đấy chẵng thể rời
Kỷ niệm ập về da diết quá
Tiếng ve hàng sấu hóa lung linh
Như mái xuân che hai đứa chúng mình
Gói kỷ niệm đi về trong nắng sớm
Anh với em... Một ngày vui không gợn
Nét ưu tư của một thuở học trò !
BP-06/07
Tuổi thơ em
có vết chân tròn trên cát,
Mặt trời bé thơ
khi con Ve vào Hạ
Em đau đáu nhìn phượng đỏ ven đê
Sóng nước rì rào
khi nắng chiều rãi xuống
Ngọn dừa xanh lấp lánh ánh chiều hôm
Em nhớ thầy da diết
Vì thầy đi xa tính đã bốn năm rồi.
Trường làng vẫn thế...
Ngọn cây xưa cao vượt mái đầu em...
Thầy vẫn chưa về... con nước đắng...
Em chờ....sau rặng phượng ven đê!
-Cuối làng !
BP-006 !
Một thóang qua rồi cho em tôi
Bâng khuâng trong gió thóang môi cười
Nắng chiều dần tím trong mây tím
Một thoáng bồi hồi trong chơi vơi
Thuyền đã ra xa xa thật rồi
Mong đợi một lần cho biển rộng
Sóng vỗ dạt dào căng lộng cánh buồm nâu
Thuyền lại về đâu em ở đâu?
Biển biếc xanh xanh chỉ một màu
Ước lệ cho nhau ngày gặp lại
Cánh buồm thấp thóang bóng nông sâu
Chỉ tiếc biển xưa chẵng có cầu
Để ngày với tháng còn mong ước
Đi lại thăm nhau…giải tiêu sầu !
Em ở nơi nào. em ở đâu?
Biển biếc ngàn năm vẫn một màu !
BP-11/06/07
MONG MANH
Có thể nào phố vắng chỉ vì anh
Lá xào xạc nghe buồn lên khoe mắt
Anh ra đi yêu thương còn nhỏ nhặt
Những dại khờ nông nổi tuột qua môi.
Hạnh phúc mà non trẻ có vậy thôi
Em chợt hiểu mình chỉ là cô bé
Lời yêu kia dịu dàng và rất nhẹ
Cũng chỉ là vô nghĩa trước hồn anh.
Trái tim kia đỏ thắm những mong manh
Anh thay đổi cùng cái nhìn thay đổi
Ngày kia bước chân em yếu đuối
Anh vẫn về thanh thản bước thời gian...
Thôi vậy nhé! Gói chặt những dối gian
Em giữ lại những gì là kỷ niệm
Anh hãy bước điềm nhiên như anh đến
Đâu có gì vương víu phía sau anh!
BP-06/06
Mưa !
Cơn mưa bất chợt chiều nay
Con đường sao lại nồng cay gió lùa
Sao mà gió vẫn bơ vơ
Để cho cánh cửa dại khờ hớ hênh
Hạt mưa vẫn thế bồng bềnh
Dạt theo, theo cả một dòng sông trôi !
BP12.06/07
Em buồn. em gởi anh luôn
Anh ơi, anh nhé đừng buồn hỡi anh !
Giọt lòng đang gõ lanh canh
Bên thềm tung rối tơ mành liễu thưa
Bài thơ gởi lại đêm mưa
Để anh thổn thức trăng thưa lá cài
Hồn anh ,anh gởi cho ai
Để em bóng đổ chạy dài ven đê
Bến này một thuở đi về...
Gởi ngàn dâu với tằm quê muộn màng
Anh ơi...Em lại xốn xang !
BP-007 !
_____*yeu*_*yeu*________*yeu*_*yeu*_____ ___*yeu*______*yeu*_*yeu*_______*yeu*___ __*yeu*__________*yeu*__________*yeu*___ __*yeu*________________________*yeu*___ ___*yeu*________*MISS_U*_____*yeu*_____ ____*yeu*____________________*yeu*______ ______*yeu*________________*yeu*________ ________*yeu*____________*yeu*__________ __________*yeu*________*yeu*____________ ____________*yeu*____*yeu*______________ ______________*yeu**yeu*________________ Chung ta song tren doi nay khong phai de tim thay 1 nguoi yeu thuong ma hay luon yeu thuong .
Mưa đêm buồn Suốt đêm dài trời rả rích mưa Tiếng mưa rơi như tiếng khóc than tê tái Phải chăng trời buồn để cho mưa khóc mãi Còn em buồn gửi thương nhớ trong mưa. Cả một trời mưa ngăn cách giữa đôi ta Em bên này, anh bên kia nỗi nhớ. Em ước mình hoá thành hạt mưa nhỏ Long lanh nỗi buồn đến đậu trên môi anh... Em cũng chẳng dám ước gì nhiều đâu Chỉ cần có anh bên em là đủ Nhưng mưa vẫn rơi ta vẫn còn cách trở Những hạt mưa vô tình đẩy khoảng cách xa thêm.. Đến bao giờ mưa mới thôi rơi? Đến bao giờ trời thôi sầu tê tái? Đến bao giờ khoảng cách kia gần lại? Đến bao giờ ta mãi mãi bên nhau???
Đã đi rồi…Cánh buồm của Em !
Cánh buồm nâu bấy lâu mãi đi xa
Sao bỗng thấy chiều nay không về bến
Ngọn gió xưa hôm nay vẫn đến
Sao chẵng đưa thuyền ngày ấy về thăm
Con sông một chiều cũng thấy băn khoăn
Buồn thi thỏang chơi vơi con nước
Sao chiều nay mây vàng không có được
Chiều tím dần không một cánh chim qua
Không gian xưa nén quá chực vỡ òa
Để chùng xuống một miền hai con nước !?
Một bến chờ và một bến đợi mong
Còn con sông vẫn chảy mãi : Một dòng !
Và cánh buồm không thấy… Giữa dòng trôi !
Cánh buồm nâu đâu đó của... em tôi !?
BP- 14/06/07 !
Bên dòng sông !
Cũng đã mười năm đau đáu nhìn xa
Con nước cũng đã bao lần đổi sắc
Một dòng trôi dưới ánh trăng vằng vặc
Không biết bao lần tròn khuyết dưới sương đêm !?
Và cũng bao lần lời nguyền đó trong em
Thổn thức dậy lên giữa hai miền tối sáng
Dù đã giật mình trong tiếng rền con sấm
Giữa bến bơ phờ của tuần nước đôi ta !
Cánh buồm tình yêu chấp chới nơi xa
Vẫn thủ thỉ nhắn lời nguyền trong gió
Mãi tận trong tim ngấm vào từng hơi thở...
Em đợi anh về ! Em đợi mãi lời thơ
Em trông ngóng anh về tính tính từng giờ
Chờ khỏanh khắc câu nguyền trở lại...
Anh ơi anh, sao còn đi mãi
Để lời nguyền khô cứng đứng.. bến sông !?
BP-14/06/07 !
Vĩnh viễn ánh nhìn sao thuỷ chung
Tặng ai ,ai tặng đến khôn cùng
Hương nhẹ cuộc đời sao khéo thế
Như nhớ về nhau giữa mông lung
Em ơi, Vẫn thế và như thế!
Vẫn gọi tên em chốn không trung
Xa nhau khắc khoải tình cô độc
Vẫn nhớ về nhau tận khôn cùng !
Mùa hạ về rồi trong tiếng mưa rơi
Trong cả cái nắng chiều vàng úa
Một thoảng mây bay dải mềm như lụa
Chiều tím dần, cuốc lại gọi thiết tha !
BP-06/07
Gởi sang cho anh !
Một trang thơ của tình mình nóng bỏng
Gợi những đọan sầu lóng ngóng tuổi đôi mươi
Một thuở với em, anh chỉ nở nụ cười
Thời trai trẻ trong anh còn lại
Với mắt nhìn đăm đắm mãi nơi xa
Có những ngày mây gió vẫn lại qua
Trong cái tỉnh cái mê của một thời còn đâu nữa
Cái băn khoăn cái buồn trong lời hứa
Một câu nguyền cháy bỏng cả dòng sông
Làm tím đi cả một đám mây hồng
Rồi vàng cả một cánh đồng hoa cải nở
Rồi tất cả gói vào bao nhung nhớ...
Nhờ gió mang về nơi đó anh ơi !
Em chỉ cầm một khối bồi hồi...
Để khắc khoải mơ ngày gặp lại...
Và đợi anh...Em còn đợi mãi
Chờ lời nguyền bên đó lại sang sông !
BP-18/06/07 !
Cho ai?
Anh viết thơ tình cho chính anh
Sao anh lại xót nỗi đau anh !?
Bâng khuâng nắng dội buồn cô quạnh
Anh đi tìm anh trong thơ... anh !
BP-18/6/07 !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: