xuân đông viễn xứ
ngocminh_jp 10.06.2007 09:52:37 (permalink)
0
***Đông buồn viễn xứ***


Thu tàn đông đến tuyết đương rơi.
Ngoài sân hoa lá đang rụng rời.
Vùi trong tuyết trắng theo ngàn gió.
Tựa nấm mồ hoang một kiếp người

Đông sang giá lạnh cảnh tuyết trời.
Khiến lòng hiu quạnh chốn đơn côi
Tha phương viễn xứ tình vương luỵ
Như lá thu tàn đang rụng rơi

Tuyết lạnh cảnh buồn khắp nơi nơi
Gió thì gào thét thổi từng hồi
Như ru hồn ta vào cõi mộng
Để tim băng giá lạnh cả đời

Mùa Đông giá lạnh thiếu bóng người
Nên hồn thơ thẫn mãi không nguôi
Để lệ hoà chung cùng tuyết trắng
Khóc cảnh nhân gian khéo vẽ vời
#1
    ngocminh_jp 10.06.2007 10:47:30 (permalink)
    0
    Hương đồng gió thoảng vụt bay
    Đồng còn say nắng chiều mây hững hờ ...
    Gió lay cành trúc la đà
    Thoảng hương thơm phức nhớ về quê hương ...

    Bay đi vào khắp nẻo đường
    Vào trong hồi ức tiếng thương năm nào
    Nỗi lòng chợt rối xôn xao
    Nhớ về chuyện cũ lao đao kiếp người

    Chiều về lặng lẽ nhìn đời
    Trên con phố vắng một thời có nhau
    Phố xưa người cũ nay đâu
    Vắng đi bóng dáng...tình sầu thiên thu

    Một mình ngồi nghĩ suy tư 
    Mính sao giống chiếc lá thu rụng rời
    Lẻ loi cánh nhạn lạc bầy
    Loi choi xứ lạ không ngày yên vui......
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 10:49:10 bởi ngocminh_jp >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9