***Đông buồn viễn xứ***
Thu tàn đông đến tuyết đương rơi.
Ngoài sân hoa lá đang rụng rời.
Vùi trong tuyết trắng theo ngàn gió.
Tựa nấm mồ hoang một kiếp người
Đông sang giá lạnh cảnh tuyết trời.
Khiến lòng hiu quạnh chốn đơn côi
Tha phương viễn xứ tình vương luỵ
Như lá thu tàn đang rụng rơi
Tuyết lạnh cảnh buồn khắp nơi nơi
Gió thì gào thét thổi từng hồi
Như ru hồn ta vào cõi mộng
Để tim băng giá lạnh cả đời
Mùa Đông giá lạnh thiếu bóng người
Nên hồn thơ thẫn mãi không nguôi
Để lệ hoà chung cùng tuyết trắng
Khóc cảnh nhân gian khéo vẽ vời