VU VƠ
Nợ người ta nợ câu thơ
Trả hoài chẳng hết để ngơ cả lòng
Nợ người một buổi trời trong
Trả hoài chẳng hết để lòng ngẩn ngơ
Gặp người một buổi chiều mơ
Mình ta đang bước thẩn thơ giữa trời
Mắt nhìn thăm thẳm xa vời
Giật mình đứng lại bởi lời êm êm
Giật mình thu mắt lại xem
Bóng dáng ai đó bên thềm thướt tha
Không là nguyệt, chẳng là hoa
Mà sao dáng ấy làm ta nao lòng
Để rồi những buổi trời trong
Một mình ta bước lòng vòng quanh đây
Quanh ta chỉ có án mây
Cơn gió thờ thẩn, bóng ai đâu rồi
Thời gian vẫn cứ mãi trôi
Tôi lại thơ thẫn như là ngày xưa
Chiều nay chợt đổ cơn mưa
Trong mưa thỏ thẻ tiếng ai thì thào
………….lòng ta nao nao………
25/6/7