tinh thơ noname
NỢ TÌNH
ai bảo em cười
cho làng anh phơi phới
ánh mắt vui tươi
để giờ anh nhớ mong
đã không có người ta ở trong lòng
xin đừng gieo một trời hi vọng
**
nợ thi nhân, ai cần ai biết
câu thơ buồn, chẳng biết viết làm chi
chén đơn côi, ta vẫn gọi là ly
vẫn nằm đó, ôm một trời u uất
**
ngày xưa nếu em nói sự thật
đâu phải đau như ngày nay
để giờ tôi lấy cơn say
mong xóa đi bóng hình ai đó
**
tưởng rượu vô buồn sẽ theo gió
nhất túy phá thiên sầu
nào đâu nỗi nhớ càng sâu
chén kia càng cạn, sầu càng sầu thêm
**
trách cho cái phận hẩm hiu
ai kêu vướng phải chữ yêu làm gì
mi yêu thì mặc xác mi
cớ sao lại kéo tao theo mi sầu
nốc rượu suông
buồn càng buồn
chẳng thể cạn./.
6/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 11:19:41 bởi noname >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: