Một ngàn năm biển hát ....
Biển Pha Lê 12.06.2007 14:24:08 (permalink)
0
Ru Ta - Ru những nợ nần



Ru một đời mòn gót mỏi mê
Nhiều giấc mơ hoang ,lắm ê chề
Ta bước đi trên dòng vô định
Ngoảnh mặt trông , đâu thấy đường về !

Tim bật khóc vì những dối lừa
Chua chát môi cười xót thân ta
Chợt nghe vang hồi kinh sám hối
Là lúc nghe lòng tiếc xa xưa

Ôi ngày xưa thắm sắc yêu thương
Ngày nay bạc màu với phong sương
Ngày xưa êm đềm thay - tiếng mẹ
Nay đời xuôi ta bạc bẽo lòng

Ru một ngày ... mây ơi cứ bay !
Lá khô rụng xuống cội xưa gầy
Và ta thân xác chôn vào đất
Mà nợ cuộc đời cứ oằn vai !

Mẹ ơi con nợ tiếng ru hời
Nợ cha mặn đắng giọt mồ hôi
Gòng lưng gánh nặng nuôi con lớn
Trả sao cho sạch món nợ đời !

Ta lại nợ người những ân tình
Nợ lời thệ hải với sơn minh
Nợ những sầu đau muôn vạn kiếp
Ru lời ão não kiếp nhân sinh


Ta cất lời ru giữa lặng thinh
Hình như bóng tối cũng rung mình
Chợt nghe lòng ngực - tim rời rã
Hồn lạnh muôn trùng khúc chênh vênh ...


#1
    Biển Pha Lê 12.06.2007 14:32:51 (permalink)
    0
    Biển & Em & Những hẹn thề ...



    Một ngàn năm biển hát tình ca
    Bãi dài cát trắng nối trời xa
    Sóng nhẹ nhàng hôn lên bờ cát
    Lời tình vang vọng thật thiết tha !

    Chiều nay gió gọi sóng trùng khơi
    Có nổi buồn giữa nước chia trôi
    Khúc ca nay dường như lỗi nhịp
    Vươn mắc nỗi buồn , nhuốm chia phôi

    Những ngày gió lặng , nước biển xanh
    Em tìm nhưng chẳng thấy bóng anh
    Ngày níu vầng dương , mây níu gió
    Ngón tay em gầy níu mong manh !

    Biển vô tình quên mất tên em
    Quên chuyện tình ta , những êm đềm
    Lời biển hát nay thành vô nghĩa
    Đỏ ráng chiều hay mảnh vỡ tim ?

    Chiều rơi vội xuống khoảng bao la
    Sóng xanh lấp loáng ánh dương tà
    Mặt trời chết sau cơn hấp hối
    Xác đã trôi về đáy biển xa

    Ngày qua , em quên mất lối về
    Hồn đau quặn, chân lạc u mê
    Như biển ngập vào trong vũng tối
    Tình chết theo tim , lỗi hẹn thề ...


    #2
      Biển Pha Lê 12.06.2007 14:37:47 (permalink)
      0
      Một ngày chợt hóa hư không ...

      Một ngày ngoảnh mặt lại
      Ôi ! Đã hết trăm năm
      Một ngày không còn thấy
      Nắng mới về bên song

      Góc vườn cũ rêu phong
      Ta nằm nghe gió hát
      Biết rồi sẽ nguôi quên
      Hận lượng đời quá chật ?

      Bùi ngùi ta cúi mặt
      Nhớ những ngày tháng qua
      Biết còn ai nhớ đến
      Sau vài năm cách xa

      Ôi ! Chỉ vài năm qua
      Thì cái tên , nét mặt
      Nhòa nhạt trong trí người
      Nhịp thời gian vun vút !

      Biết sẽ còn hay mất
      Những yêu thương , hẹn thề
      Một ngày ta - Hạt cát
      Lắng xuống dòng thời gian ...
      #3
        Biển Pha Lê 13.06.2007 17:57:36 (permalink)
        0
        Ru mưa ... ru ta một thời


        Nắng nhạt dần , mây kéo phía chân trời
        Mưa lại về cho xanh um tán lá
        Cơn mưa ngày xưa ru em một thời
        Bên cửa lớp xưa ,bên nhành phượng vĩ

        Buồn lên mắt và buồn trong ý nghĩ
        Bỏ lại sân trường , bỏ lại nhành hoa
        Em cất bước đi , xưa thành hoài niệm
        Mưa lại về ngập cổ tích đôi ta

        Dấu chân ngày xưa giờ cũng phong ba
        Có không anh ? Mưa làm nhòa kỷ niệm
        Mưa xối mòn yêu dấu của ngày xưa
        Để lại trong nhau khoảng không gian màu tím

        Màu mây buồn bã - Niềm tin vụt mất
        Ta quay lưng , đánh rơi hết nổi niềm
        Trong gặp gỡ đã sẵn mầm ly biệt
        Hạnh ngộ rồi có phải sẽ chia xa ?

        Từng giọt lệ trời chở nổi buồn xa
        Em nghe buồn nhưng lòng nay đã cũ
        Như dòng thơ xưa nét chữ nhạt nhòa
        Khi nhìn lại chút buồn ươm trang giấy


        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9