Anh và em lại liên lạc nhiều hơn anh kể chuyện cho em nghe và em cũng vậy, anh bảo mình đã nói sẽ làm ban thân của nhau mà, em vẫn biết chúng ta không thể nào quay lại từ đầu nhưng lòng vẫn cứ thấy buồn buồn. Em ngạc nhiên khi tối qua anh gọi cho em thật khuya, đánh thức em dậy, chắc lúc đó anh cảm thấy cô đơn lắm phải không, chắc anh đang lạc lõng dù giữa đam đông, em biết. Em thấy mình vui đến lạ khi biết anh vẫn nghĩ đến em thật nhiều, đã gọi cho em dù đã 3h sáng rồi. Anh à, em sẽ luôn là người bạn đồng hành lặng thầm của anh, cứ gọi em khi anh buồn, em sẵn sàng chia sẽ đừng ngại ngùng anh nhé. Hãy luôn mỉm cười và đừng bao giờ nói với em lời xin lỗi vì bất kì điều gì.
Trong bóng đêm và nỗi lòng phiền muộn
Anh gọi em và chia sẽ nỗi buồn
Biết gì đâu em an ủi vào điều
Cho anh cười sao nước mắt anh tuôn...........
Anh biết không như một điều tuyệt diệu
Trong cơn mơ em vẫn nói thật nhiều
Rằng anh ơi xin vơi bớt muộn phiền
Rằng cuộc sống vẫn còn có ngày mai.....