Nhớ
Tại em !...
Thì cũng tại em thật vậy anh!?
Tại em đã hiểu cả ngọn ngành
Mênh mông như thế mông lung thế
Sao thể một mình tìm thấy anh!
Có gi đâu...em đi theo tiếng gió mong manh
Chớm một xíu đã bồi hồi con tim nhỏ
Đêm chịu lắng một lần con sóng thở
Đủ để lòng mình trôi trượt với mênh mông!
Có gì đâu...êm dịu nắng ban mai
Em mở sóng đón sóng anh hòa nhập
Tiếng píp gọi khắp tầng cao thấp
Tương thích một lần con số hiện vào em !
Có gì đâu...Đâu phải chỉ mình em
Từng đắm đuối với nhành hoa mới nở
Gió Xuân lắng trong từng nhịp thở
Em đã bâng khuâng với chính lòng ta!
Không gian với em chẵng thấy bao la
Chỉ như vậy gói tròn trong anh cả
Một giọt sương đậu trên cánh là
Cũng sáng bừng với tia nắng mai Xuân
Thì cũng tại em ...dù đến trăm lần
Và vẫn vậy...yêu anh là mãnh liệt
Không đợi chờ đâu nhé anh ơi!
Vì với em, anh đã của em rồi !
Thì tại em...Em đâu nói gì thêm
Ôm con sóng bạc đầu đi trong miền biển nhớ !
12/02/2008!
Nhớ chiều Đông !
Thế là nhớ đi theo cảm xúc
Thật hư buồn nỗi nhớ vẫn còn nguyên
Nỗi nhớ này anh cũng đã đặt tên
Em vãn gọi chính là miền thuơng nhớ
Xuân đã đến cho bao lần cửa gõ
Heo may buồn chiu chắt mỗi vần thơ
Một ngày nào không có tiếng lại qua
Thêm một chút dỗi hơn em vẫn có
Lắng nỗi nhớ em như lắng từng nhịp thở
Sợ tiếng động giật mình em buồn mãi không thôi
Neo đậu chi em...năm tháng bồi hồi
Se sắt mãi mối tình mong mảnh
Đêm Xuân về sao mà rất lạnh
Hoàng hôn buồn kéo năm tháng buồn theo
Anh cũng đang đi trong cảnh đơn nghèo
Hạnh phúc đựng chỉ trong tà áo mỏng
Vật vờ đi trong một chiều gió lộng...
Nỗi nhớ vật vờ...nỗi nhớ vẫn đặt tên !
13/02/2008!
Tìm em nơi đâu...
Biết đến nơi nào để tặng hoa cho em
Thỏi sô cô la sợ lại chảy ướt mèm
Sóng sánh niềm vui với chút buồn đan chéo
Hoa ước gì không héo cảnh tàn Xuân...
Sao không gọi cho anh chỉ nơi em đang khóc
Chỉ cách bấm chuông khi điểm bốn giờ
Nói cho anh ý của một tứ thơ
Mà nung nấu của bao ngày dĩ vãng
Chuông reo rồi mà đèn phòng em không sáng
Thút thít buồn vì mỗi ngày valentine
Hãy ngước nhìn lên...Em hãy nhìn lên...
Hoa sáng rực má hồng lên chút ít...
Mọi ngày khác em đà rất biết
Chế ngự lòng mình khỏi khóc trên vai anh
Sao hôm nay em buồn khi gặp anh
Vì chỉ sợ mình không có bạn sao em...
Thì vẫn vậy...Bên anh vẫn vậy...
Nhưng sau ngày này trang khác mà em !...
14/02/2008!
Thế là trọn một chữ đồng Tâm ai đang sáng cho dòng thơ xanh Từ giờ em chỉ nhớ anh Chỉ vì giọt nắng lanh canh mạn thuyền Tương phùng sao lại vô duyên Ngược dòng chấp chới cánh buồm liêu xiêu Dòng trôi tính được bao nhiêu Khoảng âm vang những buổi chiều sắt son Đáy dòng soi bóng những non Lộc bình mãi miết đang còn cuốn trôi Gởi lại bến những bồi hồi Dòng về với biển muôn đời con sông Bến đừng buồn nhé được không? Biển xa xa lắm mênh mông không bờ Thôi đừng đắng đót câu thơ Thế là cũng đã trọn chờ bến ơi! Chiều xuân đừng nói chơi vơi Mỉm cười xuân nhé ... xuân cười đi xuân ! 16/02/2008!
Xuân lại làm hồng đôi má của em
E thẹn một ngày nắng ấm
Anh cũng chỉ cười nhìn em say đắm
Em e lệ rồi: Rét một chút đó anh !
Hồ xuân tơ liễu buông mành
Sắc xuân lại gọi trong anh rộn ràng
Nước xuân xanh đến miên man
Gió xuân lại hát vô vàn tiếng ru
Trời xuân vắng những câu thơ
Mênh mông tình khúc xô bờ Xuân ơi !
16/02/2008!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2008 08:05:42 bởi BichPhuong >
Gửi cho anh
Gửi lại cho anh những dòng thơ
Đã viết cho em qua bao ngày tháng cũ
Em chẳng dám nhận về mình quá nhiều như thế
Nỗi nhớ anh vô bờ chẳng cập đến bến em
Nhớ đến anh, nhớ câu thơ đầu tiên
Gửi cho em qua nỗi lòng đồng điệu
"Thơ viết cho mình" em mà sao anh hiểu
Em sẽ chẳng một mình vì "Nhớ" đã có đôi
Nghẹn lòng em khi anh nói xa xôi
Yêu thương trong thơ bấy nhiêu là rất thật
Em biết phận em còn gì đâu mà mất
Em muốn khóc thật nhiều cho vợi bớt niềm đau...
Em và anh ta còn gì cho nhau
Là cảm xúc trong thơ nghe còn nồng ấm
Em viết nhớ nhung để nghe tim còn đập
Em im lặng giả vờ để biết có người mong
Gửi lại thơ cho anh, em lại một mình em
Thơ viết một mình em tự ru em ngủ
Gửi lại cho anh thơ cho ngày tháng cũ....
26/02/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2008 18:35:49 bởi phuongphuong_HN >
..."Anh nhẹ nhàng đi qua đời em
Như tiếng thở của thời gian rất khẽ
Nhẹ như thế nên mỏng manh đến thế
Em một mình câm lặng bước chiều buông
Nhớ anh nhiều và em khóc nhiều hơn
Nhưng anh đã vô tình lặng lẽ
Bỏ em lại một khoảng trời nhỏ bé
Để đi theo tiếng gọi trái tim mình
Đến khi nào khi ánh bình minh
Chợt nhuồm màu tình em vẫy gọi
Hãy một lần bứơc qua chờ đợi
Để vô tình em nhìn thấy hình anh .
Anh đã vô tình ngang đời em
Anh để lại trong em niềm thổn thức
Trái tim vỡ bởi một lần đánh mất
Bóng hình anh in đậm mãi tim rồi ."
Ghi lại !
Em mang theo biệt hiệu nhóc buồn
Vì cuộc sống chưa một lần nở nụ
Liệu có phải cuộc đời trầm mặc
Nụ cười hiền cũng pha lẫn trầm tư !
Anh biết không khi biển say là biển vẫn còn đang hát
Đang nồng nàn nghiêng ngã với chiều nay
Sóng tha thẩn vẩn vơ đùa với đùa cùng biển
Còn anh và em ngơ ngẩn ngóng sao trời
Biển không bờ biển nói gì với những phút chơi vơi !?
Anh của ai chênh vênh bước thế
Lọ lem buồn nậm rượu bước chênh vênh
Nỗi buồn nhỏ giọt sương xuân xanh thế
Đạp lên nỗi buồn ngạo ngễ với trăng suông !?
Chuyển mùa xuân những nặng sương
Đông qua dễ cùng lẽ thường vô tri...
Chuyển giao mùa nói những gì...
Để cơn gió thổi...xuân thì lại xuân !
Có cả một mùa Xuân để chuyển
Chuyển mùa Đông thành nắng vàng xuân
Còn nhiều nhiều cánh lá rãi trước sân
Để vàng úa chứng minh mùa xưa hết
Gió vẫn lùa qua phên không mỏi mệt
Ngã ngớn lòng chao đảo cánh hoa Xuân...
Bên thềm...
Tạm biệt mùa Đông em về cuối chân trời
Mang theo cả chiều mưa giá buốt
Mang theo cả kỷ niệm xưa thổn thức...
Chờ thời gian bằng lồng ngực tuổi Xuân !
02/2008!
NƠI ẤY...
Em đừng buồn em nhé , em ơi!
Buồn như thế anh lại buồn thêm nữa
Chỉ mong manh sợi nắng chiều không đổ lửa
Để bùng lên cháy cả khỏang mênh mông
Em có biết rằng anh cũng buồn thế không
Sao ngọn gió thổi vê tê tái vậy
Cành lá mùa xuân vẫn còn run rẩy
Bình minh rồi còn đọng giọt sương đêm
Long lanh đi em, đừng có yếu mềm
Chấp chới mây bay giỡn đùa con Én liệng
Tiếng của thời gian qua cành trìu mến
Đong đưa một chút giao mùa...
Con thuyền mùa Xuân nắng chói mãi giấc trưa
Xô mãi mạn thuyền con sóng bạc
Biển vẫn vô tư ầm òa ca hát
Nỗi lòng ai con sóng ngầm sâu...
Sóng về đâu...Sóng bạc sẽ về đâu
Để biển lặng cũng cồn cào thương nhớ
Phương trời xa tiếng sấm rền tan vỡ
Hoàng hôn buồn...mây tím lặng lờ trôi...
Anh biết em buồn buồn mãi trong chơi vơi
Những không thể gởi gì thêm sao nữa
Chân trời xa và biển đời đã hứa
Thương nhau nhiều ...nơi ấy tận phương xa !
Nơi ấy chân trời với biển đã hôn nhau !
27/02/2008!
Đi qua miền Nhớ !...
Anh đi qua nơi em...nơi có nỗi buồn rất lạ
Mọi âm thanh dồn lại từ nhiều ngã...
Tiếng ầm ào câm lặng những chiều buông
Lòng nhủ lòng hãy mãi vui hơn
Và em hỡi biển chiều chưa bao giờ tắt nắng
Sóng vẫn cồn cào dù biển tưởng chừng êm lặng
Sóng vẫn khôn cùng sóng ở đáy biển ơi!
Bờ nối bờ đừng nhé...Sợ chơi vơi
Gởi ngọn gió dịu êm về đi biển
Anh đi qua nơi em...anh qua bao kỷ niệm...
Qua với lòng mình...Sao lại vô tình em!?..
Kỷ niệm đan xen...Nắng đâu đậm bên thềm
Gió vãn thổi mang hương về khắp chốn
Để lòng ai đi trong chiều bộn rộn
Giữa mênh mông...anh lạc chốn khôn cùng
Em có hiểu rằng : Nơi ấy quá mông mênh
Anh khẽ khàng lặng bước phút chiều buông !
Đêm 05/3/2008 !
Nao nao em nhớ tiếng anh cười
Âm thanh ngày cũ vọng xa xôi
Anh đi mắt phố buồn đến khóc
Lá vàng xao xác, lệ phố rơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2008 19:42:31 bởi phuongphuong_HN >
Nẻo đường tắt lối bởi cô đơn
Khẽ trách nhau và một chút giận hờn
Bâng khuâng dành chút cho tê tái
Tưởng gần nhau mà vẫn còn xa ngái
Ước gì không gian mọt chút vỡ oà
Để động đất nghiêng trời dồn anh về phương ấy...
11/3/2008!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33184/D5C15E3F218541C49B92F7DEE6009649.jpg[/image]
Hà Nội thu rồi anh biết không?
Em nghe thấy nắng đã ngập ngừng
Em nghe thấy gió ngày Thu trước
Đang gọi hương mùa Thu rất trong
Hà Nội thu rồi, nghe sáng nay
Heo may như khẽ chạm vai đầy
Hoàng lan góc phố nhòa mưa ướt
Hương thật dịu dàng, hương rất say
Hà Nội thu rồi anh biết không?
Nghe trong hương cốm tiếng gọi thầm
Gọi nắng cho đậm màu bông cúc
Gọi mùa cho vội cả Thu mong.
HN - 10/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2008 18:27:21 bởi phuongphuong_HN >
Nao nao em nhớ tiếng anh cười Âm thanh ngày cũ vọng xa xôi Anh đi mắt phố buồn đến khóc Lá vàng xao xác, lệ phố rơi... ...2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: