Về xứ ngàn thông
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 26 trên tổng số 26 bài trong đề mục
Tung Son 07.07.2007 22:01:19 (permalink)
Chào các bạn
 
Qua đến một quảng trường thiên hạ ngồi nghỉ chân trên các bục đá , chim bồ câu bay lượn , bạo dạn mon men tới chân du khách kiếm thức ăn vụn dưới nền đá tảng .  Du khách đi dạo chơi hay ngắm các mẫu quần áo bầy bán trong các cửa tiệm . So ở Mỹ mắc hơn một chút , đều made in China hay vài nước Á châu . Những con đường phụ sẽ đóng vào lúc 6 giờ chiều . Tôi hỏi thử một bà bán hàng và được biết có lẽ không được an ninh lắm , có thể bị giựt bóp , giựt đồ vân vân . Riêng con đường phố chính vẫn được mở đến 12 giờ đêm .

Đi bộ lòng vòng chừng hai tiếng , coi bộ thấy mọi người mỏi chân , tôi ngó sang bên kia đường và bước sang ghé một bến cảng có khoảng chừng chục chiếc đang đậu  . Tôi biết đa số người dân Hòa Lan đều biết tiếng Anh , không chút ngại ngùng tôi lên tiếng chào một ông đứng gác trong y phục thuyền trưởng :

- Hi Sir , I would like to ask you ... (Chào ông , tôi muốn hỏi ông ... )
 
Mặt nghiêm nghị nhìn thẳng tôi , ông ta không trả lời ngay câu hỏi tôi , chậm rãi nói lại :
- Good afternoon .
Tôi chưa kịp hiểu ý ông ta , định nói tiếp thì ông ta cướp lời :
- Good afternoon .
Lần này tôi hiểu , và tôi nói thật rõ to :
- Good afternoon , sir .
 
Ông ta mỉm cười , mặt hài lòng vì có lẽ dạy được một bài học cho một tên Á châu nói tiếng Anh ấm ớ như tôi . Tôi muốn hỏi chuyến " boat tour" đi hết bao lâu , ghé qua những chỗ nào , những thắng cảnh nào . Tiếng Anh  của ông ta khá chững chạc , chậm rãi cũng dễ nghe hơn dân Mỹ đen , hay dân Texas giọng kéo dài ra .
 
Chúng tôi sáu người thấy chỗ nào trống trên ghe thì ngồi vào . Du thuyền thấp , sơn màu xanh trắng xinh đẹp , chung quanh có cửa sổ bằng plastic trong . Ghe chạy từ từ qua các kênh đào chằng chịt xuyên qua thành phố cổ  kính . Những dãy nhà sáu bảy tầng nằm san sát nhau ,  tầng chệt với các cửa hàng , quán cà phê . Cuộc sống có vẻ hiền hòa ấm cúng và êm đềm như dòng nước chảy xuôi về biển .
Khoảng một giờ ghe đi hết một thành phố Armterdam trở về bến . Trước khi rời bến cảng tôi không quên nói câu giã từ với ông gác dan bến cảng : " Tôi nhớ nhìn mặt ông quen quen "

- Ở đâu vậy ?
- Ờ ờ ... ngay sở bưu điện thành phố tui ở , trong bảng thông cáo "Wanted " và "The missing people " . Good night !
 
Chú thích :
Wanted : Người bị truy nã
Missing people : người đi lạc , mất tích
 

 
Những con phố chính của thành phố
 

 

 

 

 
Một sạp bày bán hạt giống các loại bông , trong đó có loại hoa Uất Kim Hương đen , nhưng tôi ngại không mua vì về đến đất Mỹ sẽ bị quan thuế Mỹ vất bỏ , và có thể bị đóng tiền phạt .
 

 
Con thuyền trên bến cảng
 

 
Bến cảng Boat tour vòng thành phố .
 

 
Ông gác bến tàu tươi cười với câu chào Good afternoon .
 
TS 29.9.06
 
#16
    Tung Son 07.07.2007 22:05:00 (permalink)
    Chào các bạn
     
    Mời xem vài hình ảnh nhà cửa dọc theo các kênh rạch quanh thành phố Amsterdam .
     

     

     

     

     

     

     

    #17
      Tung Son 07.07.2007 22:09:45 (permalink)

      Chào các bạn
       
      Chợ trời và cá herring
       
      Chúng tôi nghỉ đêm ở nhà một người quen . Sáng hôm sau trước khi lên đường trở về Đức chúng tôi ghé qua chợ trời  . Chợ trời này họp một tuần hai ngày thứ Ba và thứ Bảy . Mới 8 giờ sáng chợ họp chưa đông người . Rau trái , hoa quả bày bán trên các sạp . Táo lê nho mận giá cả tương đối rẻ hơn bên Mỹ , nhứt là các loại bông hoa .  Hoa hồng một Euro hai ba bông . Tôi nhớ bên Phần Lan con cháu hôm đám cưới nó phải mua đến 4 Euro một bông .  Họ còn bày bán cả rau muống . Bên Hoà Lan người Thổ sống cũng nhiều  , họ buôn bán ngoài chợ , nhìn họ cũng na ná như dân Mễ . Cạnh đó có gi sạp bán đồ biển tôm cá . Ngó thấy đám ốc biển  hình như là ốc hương  , to bằng ba ngón tay . Tôi định mua thì cậu em cản lại :

      - Anh đừng mua , ở nhà em còn mấy bịch ốc , về nhà em nấu cho anh ăn .
      Bà chủ sạp toe toét cuời :
      - Chào ông , mở hàng  chớ . Mua tôm hay mua cá cho bà xã ông ăn , hay là ông ăn thử loại cá này , cá herring còn tươi nguyên .
      Tôi từng nghe dân Hòa Lan ăn cá sống . Tò mò tôi mua thử mấy con và nửa kí cá chiên . Cá mới nên ăn dòn  và thơm phức  .  Tôi hỏi cậu em tôi :
      - Cá này ăn làm sao ? , có cần lá mơ  , mẻ giềng gì không ?
       
      Cậu em tôi cười tươi , tay cầm ngay đuôi con cá herring , dài độ gang tay ngữa cổ lên và tọng nguyên con cá mòi vào họng .   Người ta ăn được thì mình ăn được , sợ gì , tôi cũng cầm  y chang như cậu . Cá hơi mềm  , trơn , không tanh . Mùi vị nhàn nhạt  chỉ ngửi toàn mùi hành tây xắt nhuyễn hăng hắc . . Tôi mời bà nhà tôi và mấy đứa con  . Họ lắc đầu, tỏ vẻ không muốn ăn . Thấy vậy tôi với cậu em làm nốt hai con  còn lại . Tôi nghĩ mình phải chỉ cho dân Hòa Lan biết ăn lá mơ , mẻ thì thưởng thức món cá mòi herring mới tăng phần hương vị . Biết đâu trong thực dơn của Hòa Lan thêm một món ăn mới đầy hương vị đậm đà của dân Việt , có rau thơm cỏ lạ : Gỏi cá herring  .
       
      TS  8.10.06
       
      Chú thích : Mời bấm vào đây xem hình cá mòi herring
       
      http://en.wikipedia.org/wiki/Herring
       

       
      Một ngôi thánh đường ngay trung tâm thành phố
       

       
      Bông hoa tươi bày bán ngoài chợ trời
       

       
      Hoa tươi với đủ màu sắc đỏ vàng tím xanh
       

       

       
      Trái cây táo lê mận cam (không có hồng xoài mảng cầu , chôm chôm ...)
       

       

       
      Sạp bán bánh mì đủ loại , săng quích , ổ tròn , ổ dài (bagget) , bầu dục  v.v....
       

       
      Bán cả ốc hương , không có nghêu sò ngao hến .
       
       
      #18
        Tung Son 07.07.2007 22:12:44 (permalink)

         
        Cá herring với hành tây xắt nhuyễn
         

         
        Cứ thế cho vào miệng .... nhai .
        #19
          Tung Son 07.07.2007 22:19:31 (permalink)
          Thủ đô Bá Linh
           
          - Cậu chở tui ra nghĩa trang thăm anh M. một chút . Bao nhiêu năm không gặp lại , giờ nghe tin ảnh đã nằm xuống mà không qua gặp mặt ảnh lần chót .
           
          Từ nhà vòng qua thành phố Munster , đến nghĩa trang thành phố không xa lắm , chừng hai mươi phút lái xe . Lúc đó khoảng 8 giờ  sáng nghĩa trang  vắng bóng người qua lại . Tôi ghé vào tiệm hoa ngay đầu cổng , mua một chục hoa hồng vàng . Xong xuôi tôi biểu cậu em :
          - Cậu còn nhớ mộ anh M. nằm đâu  không ?
          - Nhớ mà anh , ảnh nằm trong góc nghĩa trang , dễ tìm lắm . Anh cứ đứng đây chờ , em tìm được sẽ gọi anh .
           
          Tôi đứng quanh quẩn , ngó dáo dác .  Nghĩa trang thanh phố Munster với những cây thông cao , xen lẫn những mộ bia là những bông hoa đủ loại , hồng , huệ tây , cúc  v.v...  với đầy màu sắc rực rỡ dưới  ánh nắng ban mai .  Cảnh vật có  vẻ yên bình , nơi nằm nghỉ nghìn thu  . Được khoảng nửa tiếng tôi thấy cậu em lò dò trở lại với vẻ mặt đăm chiêu  .
           
          - Ủa , cậu tìm không thấy hả  ?  Cậu tới đây mấy  lần rồi ?
          - Dạ , năm ngoái với nhà em với mấy chị .
          - Hèn gì , thôi cậu gọi phôn về nhà hỏi xem mộ ảnh nằm đâu  ?
          - Không sao đâu anh , để em ra văn phòng nghĩa trang đằng kia hỏi thăm họ là biết ngay .
           
          Tôi loay hoay chụp vài tấm ảnh , chụp hoa chụp lá  vẫn chưa thấy bóng dáng cậu em trở lại . Tôi cũng từng nghe mấy người bạn quen ở Âu châu nói rằng dân Đức dân Pháp họ không thích nói chuyện với người ngoại quốc bằng tiếng Anh  , nên ngại ngùng không dám bắt chuyện với họ . Cách đó không xa tôi  chợt thấy hai bóng dáng cha con người Đức đang kéo vòi tưới cỏ trên nấm mộ  .  Có mộ họ tưới có cái không . Tôi bước tới chào và hỏi họ có biết một nấm mộ người Á châu nằm ở đâu không . Ông bố trạc hơn ba mươi tươi cười , dẫn tôi tới một nấm mộ gần đấy và bỏ đi  . Tôi định bỏ bó hoa hồng vàng trên mộ bia , chợt trông thấy bia mộ không phải ông anh mình . Tấm mộ bia khắc tên một người họ Phan nào đó  .  Tôi thử đi tìm xem gần đấy có mộ ông anh tôi không , À ! Ông Miller , bà Hegel , cô Urling những tên họ thiệt lạ hoắc với tôi  .
           
          - Anh Áng ơi ! Đây nè  .
           
          Tôi ngó từng đàng xa câu em tôi đang vẫy tay gọi . Mộ anh M. nằm gần chỗ ban đầu cậu em tìm kiếm ban đầu . Cậu em tôi gãi đầu :
          - Đúng lý  ra em phải ngó trước mặt mộ bia , cứ đi lòng vòng tìm đằng sau làm sao mà thấy . Cái nào cũng na ná như nhau .
           
          Chúng tôi đặt bó hoa trên nấm mộ , đọc vài kinh tưởng niệm và cầu chúc anh mau được rỗi linh hồn . Đường về nghĩa trang mênh mông , hai bên những hàng cây sồi , thông , lá nghiêng theo một buổi sáng gió lộng  .
           
          TS 21.10.06
           

           

           

           

          #20
            Tung Son 07.07.2007 22:51:52 (permalink)
            Bá Linh
             
            Về đến nhà chị M. gần mười giờ sáng , gia đình chúng tôi chuẩn bị hành lý lên xe van , một loại xe du lịch nhỏ 7 chỗ ngồi,  đi tham quan thành phố Bá linh . Người hướng dẫn , Cư là người cháu lấy con gái bà chị M tôi , qua Đức định cư lúc mười tuổi , nói tiếng Việt khá sành sõi .

            - Chú  dì có cần thêm nước không ?
            - Đủ rồi cháu , trên đường có thiếu ghé cây xăng mua .
             
            Từ thành phố Munster chúng tôi theo xa lộ 43 đi về hướng thành phố Hannover . Dọc hai bên đường thỉnh thoảng có  vài cánh đồng lúa mì chín vàng rực , bên cạnh những ngôi nhà mái đỏ ẩn núp dưới rặng cây xanh . Cảnh đẹp như tranh vẽ như những hộp jig saw puzzle , với những mảnh vụn phải ráp lại để thành bức tranh phong cảnh .  Đường đôi lúc chạy chậm lại vì sửa đường , còn không thì xe cứ phóng một trăm sáu đến một trăm tám chục cây số một giờ . Mới đầu chưa quen nhìn có vẻ chóng mặt , sau đó quen dần nên cảm giác say say biến đi .  Xa lộ Đức không có nhiều cây xăng như bên Mỹ .  Để khỏi buồn ngủ tôi quay sang bắt chuyện với cháu Cư :
            - Cháu có biết ông Các Mác ở đâu không ?
             
            Có lẽ cháu Cư đang tập trung lái xe , không để ý lắm hoặc nghe không rõ , trả lời gọn gàng :
            - Không chú , bên này không có ai cắt mắt .
             
            Tôi muốn cười cũng không được , cháu Cư qua Đức lúc còn bé . Tiếng Việt nói và nghe như vậy là khá hơn mấy đứa con tôi nhiều . Nước Đức là quê hương của ông Các Mác , điều này các sinh viên ở Việt Nam đều rành , bọn trẻ bên này hầu như không biết .
             
             
            Thông thường ở Mỹ nếu bạn lái xe băng qua một thành phố nào đó , bạn sẽ có dịp thấy bóng dáng xa xa của thành phố đó  vì xe sẽ vào vòng đai thành phố  và chạy xuyên qua . Nhưng ở Đức hầu hết các thành phố  đều không nằm trên hệ thống xa lộ Autobahn . Chúng tôi băng qua thành phố Hannover lúc nào không hay và ghé dừng tại một cây xăng dọc xa lộ để nghỉ chân và đi vệ sinh .
             
            Cây xăng có lẽ mới xây nên nhìn cái gì cũng có vẻ mới , sạch sẽ . Trong tiệm có bán thức ăn tươi , bày trong lồng kiếng trông rất hấp dẫn  . Dưới cầu thang là nhà vệ sinh chia hai bên nam nữ . Trước cửa  có một bà người Đức tươi cười ngôi bên với một khay tiền cắc . Cháu Cư khều tôi :
            - Chú  ủng hộ bao nhiêu cũng được . Tiền đó cho công nhân làm vệ sinh thôi . Cách đây mấy năm cháu chưa lấy vợ , cháu qua Mỹ chơi , ghé một thành phố cháu quên tên rồi . Chú biết mấy cái phòng vệ sinh thường đều có bảng hiệu vẽ một người đàn ông hay một bà có mặc váy . Cháu đi du lịch nhiều , thỉnh thoảng vào mấy cái quán ăn . Có tiệm phăng ta xi (fantacy) đề chữ Buoys & Gulls hay là Laddies và Lassies , mình mà vào lộn phòng thì phiền lắm .
             
            Tôi cười thông cảm :
            - Chú cũng vậy thôi . Có lần chú lần mò tìm restroom ở một nhà ăn , và chú bối rối nhìn hai bảng hiệu , cái thì Alamo cái kia Pato , nhìn mãi mà không biết cái nào là đàn ông đàn bà . May quá gặp cô hầu bàn : "Cô ơi , làm ơn chỉ cho tui nhà vệ sinh  nam được không ? Cái này phải cho đàn ông không ? Cô ta cười mỉm : " Thật ra ông dùng phòng nào cũng được , vì đó chỉ là tên của phòng ăn riêng mà thôi ! (Actually , you would prefer to go there , because Alamo and Pato are private dining rooms . )
             
            Phòng vê sinh rất sạch sẽ , không có mùi khai hôi thối , có thể sạch như phòng vệ sinh hãng tôi làm việc . Nơi nào có người dọn dẹp lau chùi hàng ngày dĩ nhiên nó phải thơm tho rồi . Ngay ở bên Mỹ các phòng vệ sinh công cộng bên xa lộ cũng không sạch sẽ và đẹp như vậy , các restroom chỉ được một cái là rất rộng đậu được rất nhiều xe , cả xe vận tải 18 bánh .
             
            Đường vào thành phố Bá linh có  bốn tuyến , xe trở nên đông hơn . Đa số các xe hơi , ô tô đều nhỏ nhắn và hầu hết đều mang nhãn hiệu Đức Mercedes , BMW . Loại xe Porsche cũng thấy ít . Xe Nhật hầu như không thấy trên các tuyến đường này .

            Chú thích :

            Karl Marx : Các Mác sinh 5.5.1818 tại Trier, Đức quốc . Chết : 14.3.1883 tại Anh quốc .
             
            TS  28.10.06
             

             

             

             
            Vài món thức ăn liền (fast food )trên các kệ trong một tiệm cây xăng dọc xa lộ Đức .
             
            #21
              Tung Son 07.07.2007 23:05:10 (permalink)
              Bá Linh (tiếp theo)
               
              Cư cho xe chạy từ vào một khách sạn nhỏ , kiểu một chung cư bình thường . Chúng tôi đợi chừng mươi phút dưới tầng trệt , và có ông quản lý người Đức tươi cười bước ra trao đổi với Cư bằng tiếng Đức . Sau đó ông giao cho Cư hai chùm chìa khóa , chào chúng tôi và biến đi .
               
              Tôi và vợ con  tôi lên tìm phòng ở lầu 14 , phòng có hai giường , không có máy lạnh . Ngoài trời tháng 7  ở Bá linh vào khoảng 84 độ F (30 độ C), phòng hơi nóng có vẻ ngợp , không thoáng khí . Tôi vội mở cửa cho thông hơi , nhìn ra ngoài . Từ đây nhìn một phần cảnh quan thành phố Bá Linh , dưới các rặng cây xanh đậm . Vươn lên cao là một trụ đài hình thiên thần Gabriel có hai cánh , xa xa vài dãy nhà bin đinh chừng vài chục tầng .
               

               

               

               
              Từ  đây chúng tôi đi bộ qua đường đến nhà ga xe điện để về trung tâm thành phố . Ngay nhà ga , một thương xá được xây dựng với nhiều cửa hàng , tiệm bán quần áo , vật dụng linh tinh . Thương xá có hai ba tầng , chúng tôi theo cháu Cư lên cầu thang lên tầng trên cùng . Bên cạnh một quán ăn Á châu trông có vẻ sạch sẽ , đa số là người da trắng ngồi nhâm nhi uống cà phê hay ăn trưa gì đó . Tôi bước vào  gặp ngay mấy khuôn mặt có vẻ người Á châu đang đứng phục vụ khách , nghe họ xì xào mấy câu biết ngay là người miền Bắc qua lập nghiệp . Một anh thanh niên cao ráo tươi cười hỏi chúng tôi bằng tiếng Đức , tôi nhe răng lắc đầu tỏ vẻ không hiểu  . Cậu hỏi tiếp bằng tiếng Pháp , tôi cũng lắc đầu . Tiếng Quảng Đông , tiếng Quan Thoại tôi cũng lắc . Một bà giúp việc ở đó nghe bà nhà tôi nói với mấy con tôi , bật cười khanh khách :
              - Nói mẹ nó ra tiếng Việt cho rồi .
               
              Cậu thanh niên cười toét miệng , nói giọng Bắc rất chuẩn :
              - Thế ông cần chi ?
              - Tui muốn chụp vài tấm hình quảng cáo mấy món thức ăn , à có món Thái Tom Yum , món Tàu cũng nhiều món nha , thức ăn Nhật cơm gà xào , chu chao còn nhiều món ăn thuần túy Việt Nam nữa .
               
              Cậu thanh niên suy nghĩ chốc lát , bảo :
              - Ông đợi một chút , tôi vô trong đây hỏi bà chủ .
               
              Chừng đâu vài phút cậu thanh niên trở ra , tươi cười hỏi :
              - Ông có phải là nhà báo ?
              - Vâng , báo đời .
              - Vậy được ông cứ tự nhiên mà chớp , mà nhớ chớp cho chị này một tấm .
              - Chi vậy ?
              - Để chị ấy còn đăng báo đi tìm chồng .
               
              Tôi thường nói chụp hình , lần đầu nghe chữ chớp hình , cũng lạ tai hay hay .
              - Thế cậu người miền nào vậy ?
              - Hải Phòng . Thế còn ông ?
              - Tui cũng sinh ở Hải Phòng .
              - Nhưng sao nghe giọng nói của ông có vẻ khang khác .
               
              Tôi cười , dí dỏm nói lại :
              - Có lẽ uống nhiều nước mía , nước dừa nên dzậy đó . Bây giờ đói bụng rồi để tui hỏi mấy đứa con tui ăn gì . Cho nó một tô phở Hà Nội , một tô bún bò Huế , một tô hủ tiếu , một đĩa cơm sườn nướng .
              - Còn ông ?
              - Tui thì cho một phần cơm gà xào Nhật Teriyaki , ăn thử cho biết xem ngon như thế nào .
               
              Hạt cơm Nhật tròn vo , ăn không dẻo như gạo Thái Lan . Gà ướp với gia vị Teriyaki cũng không đặc biệt lắm . Giá cả không đắt lắm so với giá bên Mỹ , tô phở Hà Nội hay phần cơm Nhật 5,5 Euro .
               

               

               

               

               

               

               

               

               
              TS  4.11.06

              #22
                Tung Son 07.07.2007 23:21:43 (permalink)
                Chào các bạn
                 

                 
                Toà nhà Quốc Hội Đức
                 

                 
                Một thiếu nữ đang nghỉ chân trên nóc nhà Quốc Hội Đức
                 

                 
                Những nấm mộ giả tượng trưng cho triệu dân Do Thái bị giết chết trong thời Đức Quốc Xã
                 

                 
                Cảnh bên các con đường chính ở Bá Linh
                 

                 

                 
                Chúng tôi dọc theo đại lộ  Unter den Linden . Những hàng cây Linden (Basswood ) này vào những năm thế chiến thứ 2 đã trơ trọi vì cư dân Bá Linh đốn xuống làm củi đốt .
                 

                 
                Nhạc viện với những nốt nhạc Đồ Rề Mi
                 

                 
                Cổng Brandenburg tại Bá Linh
                 

                 
                Một con đường phố Bá Linh về đêm
                 
                #23
                  Tung Son 07.07.2007 23:29:55 (permalink)
                  Bá Linh
                   
                  Từ đây Cư dẫn chúng tôi qua ngắm dinh Thủ Tướng Đức , chung quanh không có bóng dáng du khách , có lẽ nó chỉ là một dinh thự tầm thường cũng không có lính canh gác . Chúng tôi đi dạo qua Toà nhà Quốc Hội  Bundestag xếp hàng chờ vào xem . Trên nóc nhìn xuống thành phố Bá Linh chập chùng nhà cửa , cái cao cái thấp . Coi tới coi lui cũng chỉ vậy thôi . Qua nhà thờ Đức Bà lại không được vào bên trong  , gần đó một kiến trúc có vẻ  như kiểu dinh thự xây theo lối Roman  , gần trên đỉnh dinh thự là một hàng chữ bằng tiếng La tinh . Tôi cười và hỏi thử hai cô lớn nhà tôi :
                  - Con xem chữ đó viết nghĩa là gì .
                   
                  Thy con gái thứ nhì chăm chú nhìn đọc một hồi , rồi nói :
                  - Con không hiểu hết , chữ Imperatur thì con biết .
                  - Vậy cần gì con đọc , bố nhìn chữ đó cũng đoán là gì mà .

                   
                  Con gái nhà tôi học chữ Latin từ năm lớp 6 , năm nay học lớp 12 . Sáu năm tiếng Latin chỉ biết chút chút , thì ra tiếng Latin khó học đến thế  (?) , biết vậy tôi khuyên nó học tiếng Đức còn có chỗ dùng .
                   
                  Gần cuối tháng 7 trời Bá linh hơi nóng , đi bộ dưới ánh nắng chiều mấy đứa con tôi khát nước đòi vào ăn kem . Chúng tôi vào tiệm kem Australia Ice Cream , kem thơm và ngọt lịm . Có loại kem dâu , kem xoài , kem sô cô lát , chỉ thiếu kem nước dừa , kem sầu riêng . Nếu mà thất nghiệp qua bên Bá Linh mở tiệm bán kem sầu riêng thế nào cũng thành chủ (nợ ! )
                   
                  Buổi chiều tối chúng tôi đi dạo không bằng chân nữa mà bằng xe van . Chúng tôi ghé xem một trung tâm du lịch do hãng Sony xây dựng . Trên vòm là những ánh đèn cứ vài giây lại thay đổi màu , lúc hồng lúc tím lúc xanh . Khách du lịch ngồi uống cà phê trò chuyện trong cảnh trí lờ mờ .
                   

                   

                   

                   
                  Ngôi thánh đường Kaiser Wilhelm Memorial xây năm 1891-1895 một phần nào nóc  chuông bị phá hủy vì bom dội thời Thế Chiến thứ hai . Nhà thờ giữ trong tình trạng hư hỏng , không sửa chữa có lẽ  họ muốn giữ lại một di tích lịch sử của thời thua trận .

                  Thành phố Berlin chín giờ trở nên vắng vẻ , xe cộ khách bộ hành cũng ít đi . Chúng tôi quay trở về nhà trọ và dùng bữa tối ngay tiệm ăn Giraff trước nhà trọ . Buổi tối trời mát mẻ , thiên hạ ra ăn ngoài khá đông . Mỗi bàn ăn được thắp sáng bằng hai ngọn nến sáng lung linh . Chúng tôi gọi vài phần ăn , gà chiên với khoai tây , mì spaghetti và hamburger cho con Linda  . Món hamburger ở Đức có thêm một trái trứng gà chiên ốp la (easy egg) và lúc nào cũng được phục vụ với nước lạnh có gas nếu  bạn không dùng bia .
                   
                  Từ khải hoàn môn chúng tôi men theo dãy bin đinh dọc theo con đường lá Laden . Đây có lẽ là trung tâm các sứ quán ngoại quốc nên không có hàng quán . Bên kia đường tòa đại sứ Nga , bên đây toà đại sứ Anh , tôi nhìn thoáng bên trong có vài nhân viên bảo vệ . Trông thấy nhóm chúng tôi họ mỉm cười và vẫy tay chào . Gần đó là một khu đất trên có dựng cả ngàn nấm mộ xi măng hình chữ nhật , tượng trưng cho những người dân Do Thái bị giết thời Đức Quốc xã .
                   

                   
                  Nhà thờ Đức Bà
                   

                   
                  Bên dòng sông Spree
                   

                   

                   
                  Người nghệ sĩ bên đường với những bản nhạc luân vũ buồn Les flots du Danube
                   
                  HH 27.11.06
                   
                  Sóng Nước Biếc (Les Flots Du Danube)

                  Tác giả: Ivanovici, Joseph

                  Lời Việt: Phạm Đình Chương
                   
                  Một giòng sông sâu cuồn cuộn sóng trôi về nơi đâu
                  Gió đưa buồm nâu mang tâm hồn vào cõi u-sầu
                  Một vầng trăng nhô rung mình dưới muôn đợt sóng vỗ
                  Lá hai hàng cây khô đang gieo mình vào cõi mơ-hồ
                  Sóng lớp lớp, sóng lớp lớp, sóng đem nguồn vui
                  Đang chơi-vơi, đang chơi vơi, sóng lan mọi nơi
                  Khi đau thương, khi yêu đương, thiết tha vô-vàn
                  Sóng dâng trong lòng ta mơ màng
                  Sóng lớp lớp, sóng lớp lớp, sóng đem nguồn vui
                  Đang chơi vơi, đang chơi vơi, sóng lan mọi nơi
                  Khi đau thương, khi yêu đương, thiết tha vô vàn
                  Sóng dâng trong lòng ta mơ màng
                  Yêu nàng thiếu nữ ven sông chèo đò
                  Yêu vì đôi mắt em không hoen mờ
                  Cho lòng du khách bâng khuâng mong chờ
                  Cho giòng sông xanh lại trôi lững lờ
                  Yêu nàng thiếu nữ ven sông chèo đò
                  Yêu vì đôi mắt em không hoen mờ
                  Cho lòng du khách bâng khuâng mong chờ
                  Cho giòng sông xanh lại trôi lững lờ
                  Sóng đang về
                  Sóng tràn trề
                  Sóng dâng tình chứa chan còn vang câu thề
                  Sóng vui mừng, hát vang lừng đón đưa đôi ta tưng bừng
                  Rồi tình chưa phai sao vội tới thương biệt ly
                  Bến xưa gặp nhau nay ai ngờ là bến ly tan
                  Lệ sầu tuôn rơi pha hoà sóng mong tìm ai
                  Tháng năm dần trôi em trông chờ mà chẳng thấy ai về
                  Ngày vui đã qua, bờ sông riêng có ta đứng nhìn sóng tuôn về phương trời xa mịt mờ
                  Xót xa, chiều nay ta tới đây để thấy trên giòng sông duyên tình tàn-phai

                  ...................................
                  Lời Việt: Lê Thu
                  Một chiều trên sông
                  Theo dòng nước
                  Trôi lờ lững
                  Ngắm mây trời trôi
                  Nhớ bao cô nàng lã lướt bơi thuyền.
                  Ngày về đâu đây ?
                  Ai buồn khóc trên dòng nước.
                  Phút giây lìa xa,
                  Ai ra đi chiều hè xa nhau dáng ai còn đây.
                  Bao nhiêu năm qua sông xanh vẫn trôi êm đềm
                  Nhớ ai trên dòng sông chiều về.
                  Bao nàng tiên nữ bên sông tắm nắng.
                  Hoà cùng tiếng sóng trên sông mơ màng.
                  Mỗi lần du khách qua đây không buồn
                  Dòng đời theo ngày tháng khó quên
                  Có lúc xa người yêu về đây nhìn sông xanh :
                  Măt xanh của em tôi còn nhớ mãi
                  Giống như sông này đây
                  Sông nầy xanh mãi mãi như mối tình chúng mình
                  Một chiều...
                   
                  http://vietnafc.com/loinhac/index.php?loi=4449
                  http://www.johann-strauss.org.uk/composers/index.php3?content=ivanovici

                  #24
                    Tung Son 07.07.2007 23:41:56 (permalink)
                    Chào các bạn
                     
                    Bá Linh (tiếp theo)
                     
                    Theo chương trình của cháu Cư , chúng tôi sẽ đi thăm Bức Tường Ô Nhục ở thành phố Bá Linh và đi dạo chơi bằng thuyền boat tour trên sông Spree .

                    Sau khi tìm chỗ đậu xe , chúng tôi lững thững đi trên con đường Niederkirchnerstraße . Phần lớn bức tường dài 150 cây số đã bị đập vỡ , góc đường Niederkirchnerstraße  họ giữ lại khoảng 200 mét , chung quanh được rào phên kẽm . Đứng mãi bên bức tường chúng tôi cũng chưa biết bên nào là Đông Bá Linh bên nào là Tây Bá Linh . Chưa đến 10 giờ sáng , cổng vào coi vẫn chưa được mở . Dọc theo bức tường là những hình ảnh một số người dân Đức bị bắn chết khi cố vượt qua bức tường này .
                     
                    Gần đó một ngả tư , checkpoint Charlie , một chốt quân sự nơi trao đổi tù binh , tin tức giữa hai bên Liên xô và Mỹ Anh Pháp . Ở góc đường có một sạp bán vài thứ kỷ niệm của Hồng quân Liên xô  . Chủ sạp có lẽ là một ông người Thổ chỉ trỏ hỏi tôi có muốn mua không , bà nhà tôi vội vã kéo tôi đi và băng qua đường . Bên đây có những bích chương dán hình ảnh và lịch sử bức tường này .
                     
                    Tôi đang dán mắt để nhìn vào một bức hình đen trắng , trong đó chốt Charlie đầy xe tăng Mỹ , Liên xô  đối đầu nhau trong những năm 1948-1950 , chung quanh là những hàng rào kẽm gai . Bỗng dưng một xe buýt dừng ngay chỗ tôi đứng và một đoàn du khách da trắng bước xuống tham quan . Bà hướng dẫn người Đức đang cố gắng trình bày những sự kiện lịch sử Bức Tường và chốt Charlie bằng giọng Anh . Cuối cùng bà ta hỏi đám du khách có thắc mắc gì không .  Lúc đó cả đam chúng tôi đang đứng lẫn lộn , nghe vậy tôi tò mò giơ tay hỏi  :
                     
                    - Why don't they put some tanks around here to make it a real checkpoint ?
                    (Tại sao họ không đặt vài chiếc xe tăng chung quanh đây để chốt Charlie nhìn như thật ? )
                     
                    Bà người Đức ngơ ngác chưa hiểu và kịp trả lời thì đám du khách đã cười ồ lên . Với vẻ mặt bối rối bà ta bước lại gần tôi , và nói rằng vì ồn quá bà ta nghe không rõ . Tôi phải lập lại một lần nữa . Bà người Đức ngỡ ngàng  :
                    - Ồ ! Mấy chiếc tăng đó cho vô viện bảo tàng hết rồi .
                     

                     

                     

                     

                     
                    Chúng tôi dùng bữa trưa ở một quán ăn nho nhỏ của người Đức . Bên trong bày bán vài thứ bánh ngọt , kem . Chúng tôi chỉ đại vào vài loại bánh mì , crosssant , xăng quých . Phần tôi được một khúc bánh mì kẹp cá chiên có rắc thêm vài cọng thì là thơm dìu dịu .  Gần trưa xe cộ không tấp nập lắm , thỉnh thoảng có vài người cỡi xe đạp băng qua . Một bà người Trung Đông quấn khăn choàng burkha vội vã bước ra quán và băng qua đường .
                     
                    Trên đường về nhà , Cư mua cho chúng tôi vài phần ăn , món Kebab . Loại bánh mì của người Thổ nhĩ kỳ kẹp nhân thịt trừu , xà lách , cà chua , hành tây . Bà nhà tôi đẩy sang cho tôi :
                    - Ăn hết cho tui , mấy món ăn là lạ tui không ăn đâu .
                    - Bà không xơi , tui làm hết .
                     
                    Cách ướp thịt với gia vị hơi hăng hắc vẫn còn thua xa thức ăn của người Ấn , tuy nhiên tôi ăn vẫn thấy ngon miệng . So với bánh mì kẹp chả , hay thịt gà xé làm chà bông của người Sài Gòn vẫn còn thua xa lắm .
                     
                    Xe chạy được nửa đường , bà nhà tôi sực nhớ ra điều gì quan trọng lắm :
                    - Quên rồi , tui nhớ ra là ở Bá Linh có khu chợ của người Việt , họ bán đủ thứ món ăn của mình .
                    Tôi chép miệng thở dài . Các món ăn bún ốc với lá tía tô , phở Hà Thành , bún chả giò mường tượng hiện ra trong trí óc :
                    - Thôi gặm đỡ bánh mì xăng quích Đức đi bà  .

                    TS  9.12.06
                     

                     

                     
                    Hai hình trên lấy ở website :
                     
                    http://www.stadtentwicklung.berlin.de/denkmal/denkmale_in_berlin/en/berliner_mauer/niederkirchner.shtml

                    #25
                      Tung Son 07.07.2007 23:50:57 (permalink)
                      Bá Linh - Brandenburg Gate

                      Khải Hoàn Môn , Brandenburg Gate không nằm trơ trọi như Khải Hòan Môn bên Ba Lê , trước mặt là đại lộ với hai hàng cây xanh . Phía sau là House Liebermann và House Sommer . Đây là biểu tượng huy hoàng của nước Đức suốt 200 năm , và bây giờ tượng trưng cho sự thống nhất nước Đức .

                      Kiến trúc này do ông Carl Gotthard Langhans mô phỏng theo cổng Propylaeum của thành Athens , Hi Lạp , xây dựng từ năm 1789 và đến năm 1791 hoàn thành . Chiến xa bốn ngựa kéo Quadriga trên đỉnh Khải Hoàn Môn do kiến trúc sư Johann Gottfried Schadow phác hoạ Sau khi đánh bại tướng Napoleon người Pháp , ông Friedrich Schinkel thêm thắt vào một thánh gia bằng sắt vào hình Thần Hòa Bình nằm ngay hai bánh xe chiến xa . Trong thời Thế chiến thứ hai , cổng này bị hư hại nặng . Chiến xa tứ mã hoàn toàn bị hủy hoại . Năm 1956 cổng này được tái thiết cũng như chiến xa được mô phỏng chế tạo lại vào năm 1958 .

                      Ich bin ein Berliner

                      Thành phố Bá Linh gần 4 triệu người , đã từng là một thời người dân đi tị nạn , trốn tránh vào những thành phố khác trên nước Đức . Ngày nay sau khi thống nhất nước Đức rất nhiều cộng đồng người Pháp , Thổ , Tây ban nha , Mỹ , Ba Lan , Tiệp v.v... đã đóng góp rất nhiều vào bộ mặt của nền đa văn hóa sống động của thành phố này .

                      Bá Linh nằm trên hai con sông Spree và Havel . Những toà bin đinh và đền đài biểu tượng cho từng giai đoạn lịch sử từ thời Trung cổ đến nay . Từ khi còn là nơi trao đổi hàng hoá , dịch vụ , Bá Linh mau chóng trở nên một thành phố danh tiếng của Âu châu dưới triều đại Hohenzollern , và nâng cấp là thủ đô dưới thời Bismarck . Thành phố này 70 phần trăm bị phá hủy trong Thế Chiến thứ hai , và giờ đây hầu hết các bin đinh cổ xưa được trùng tu tái thiết . Giờ đây hai nước Đức được thống nhất , Bá Linh một lần nữa trở thành thủ đô , và sự tái thiết còn đang tiếp tục .

                      Khác với New York , San Francisco , Paris , Amsterdam , thủ đô Bá Linh có nhiều bin đinh kiến trúc theo lối Golithic bàn cờ , ngay ngắn và thẳng tắp như tính bộc trực của người Đức . Thành phố có nhiều cây xanh mọc chen chúc qua những con kênh đào . Viện bảo tàng , viện âm nhạc và nghệ thuật , kịch nghệ và opera sẽ làm vừa lòng cho những du khách yêu văn nghệ thơ văn . Ngoài ra với hệ thống xe cộ , xe điện , xe buýt cũng như một nền đa văn hoá , ẩm thực của nhiều quốc gia sẽ khiến cho bạn hài lòng . Bạn có thể thưởng thức ly cà phê thơm tho ở góc đường cũng như hồn bạn sẽ chao động khi nghe được những bài hát trữ tình của các nghệ sĩ không sân khấu đang ngồi biểu diễn bên thành cầu hay một góc bin đinh nào đó .

                      Thực phẩm

                      Du khách có thể hài lòng chút ít về các món ăn thuần túy của dân Đức như Bratwurst (hay là Schnitzel , một loại súc xích (ruột) làm bằng thịt heo xay nướng trên bếp than hồng . Dòn và thơm như giò lụa Việt Nam . Hoặc là bạn có thể thử món chân giò heo bó tròn Eisbein màu hồng nhạt , như chân giò xá xíu
                      ăn chung với đậu Hòa Lan ,thêm tí sốt Kackepeter (steak tartare) , măng tây và bơ . Ngoài ra bạn có thể gọi thêm món Berlin Hamburger (Boulette) ở một góc phố hay một miếng ruột thơm hương vị cà ri , curry wurst . Có thể bạn thử một ổ bánh mì Doner Kebab nhân thịt trừu thơm dòn của bất cứ tiệm Thổ quanh quẩn trong Bá Linh .

                      Tiền hoa hồng

                      Không như bên Nhật , tiền buộc boa (tip) thường luôn tính chung với bữa ăn , nhưng theo phép lịch sự bạn nên trả cho tròn số tiền . Cho một ly cà phê 2 Euro , bạn có thể cho 2,5 Euro . Tiền hoa hồng thường từ 5 cho đến 10 phần trăm . Người ta sẽ coi bạn thiếu phép lịch sự nếu bạn không cho tiền hoa hồng . Không nên cho tiền tip bỏ trên bàn ăn . Nếu bạn vào những khách sạn sang trọng bạn cũng nên cho tiền hoa hồng người phục vụ treo nón hay áo choàng cho bạn . Thường thường người này , "hat attendant" hay coat attendant là một phụ nữ duyên dáng . Mỗi chuyến tắc xi nên thêm vào 2 Euro . Bắt buộc đấy nhé .


                      Tung Son phỏng theo một số tài liệu của Berliner
                      17.12.06

                      #26
                        Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 26 trên tổng số 26 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9