Trích đoạn: ngocminh_jp
***Nỗi buồn hoa phượng***
Cánh Phượng đỏ úa tàn theo gió
Tôi nhặt lên ép giữa lòng tay
Hoa Phượng yêu như màu máu đỏ
Để hồn tôi nức nở từng ngày
Mùa Hoa Phượng năm nào tôi nhớ
Trải đầy đường màu đỏ rực tươi
Và em đi trên xác hoa đỏ
Như vô tình dẫm nát tim tôi
Đời cay đắng về đâu em hỡi ?
Để nắng vàng soi cánh Phượng yêu
Hoa thay màu khi Thu đã tới
Để tim tôi khô héo mỗi chiều
NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG
Họa thơ cùng ngocminh_jp, thân gởi bạn
Phượng tàn mà úa lá bay
Tôi nhặt lên ép vào tay hững hờ
Phượng đỏ nên ý nên thơ
Để hồn tôi mãi dại khờ vì ai
Rồi tôi hức nở từng ngày
Nỗi buồn ai tỏ đắng cay ai tường
Luyến lưu cũng một tình thương
Yêu nhưng phượng thắm vấn vương học trò
Giờ còn gì nữa? Buồn xo
Năm nào kỉ niệm đắn đo qua rồi
Phượng hồng màu đỏ than ôi
Giống như máu thắm tim tôi chan hòa
Nỗi buồn hoa phượng thiết tha
Người đi đi mất còn ta nhớ gì?
Vô tình gặp giữa mùa thi
Qua ngày qua tháng tình si vì người
Nhớ người má thắm môi cười
Nhớ người tôi nhớ gấp mười nỗi đau
Làm sao được ở bên nhau
Tình đầu cay đắng làm đau đớn lòng
Em đi tôi ngóng tôi trông
Bước dẫm quá trái tim hồng của tôi
Tháng năm than thở bồi hồi
Còn đâu một trái tim ôi lệ trào
Vài dòng vài chữ gởi trao
Nhưng không chỗ đến gởi vào hư vô
Dòng đời cứ mãi sóng xô
Đời người cứ thế nhấp nhô tháng ngày
Mấy ai biết được đắng cay?
Mấy ai biết được đắm say tình đầu?
Tình đầu nay có còn đâu
Nỗi buồn hoa phượng bền lâu trong lòng