MÙA XUÂN HỌP BẠN (Phần hai)
EM LÀ HOẠ SĨ CỦA CHIỀU SÂU
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Xuân Hanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 14:33:04 bởi vũkimThanh >
NGƯỜI VIỆT NAM ƠI
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Hồng Ngát
NGƯỜI VIỆT NAM ƠI
Ðã từ lâu tôi khắc khoải mong chờ
Ngày trở về với quê hương đoàn tụ
Trái tim hồng lạc loài trong thác lũ
Nhớ biển trời , đường phố cũ yêu thương
Người Việt Nam vất vả khắp muôn phương
Trong tâm thức cả đại dương sầu nhớ
Bao bến bờ đã nát tan dang dở
Bao mảnh đời bị lốc cuốn sa cơ
Bom đạn rơi và lửa khói xác xơ
Hãy ngủ yên trong bảo tàng kỷ niệm
Người Việt Nam mở rộng lòng xao xuyến
Xóa hận thù chắp nối nhịp cầu thơ
Mẹ Việt Nam vẫn đứng đợi từng giờ
Ðàn con nhỏ bơ vơ miền đất lạ
Tình thân ái ,vị tha như biển cả
Nhìn lại mình cùng mồ mả Tổ tiên
Bắc- Trung- Nam cùng một mái nhà hiền
Dòng lịch sử sáng soi nguồn dân tộc
Trời Việt Nam đang vặn mình bão lốc
Quét sạch tan những thảm khốc ngày qua
Mùa Xuân ơi … Hãy đầm ấm hoan ca
Cho băng tuyết trong lòng đau rệu rã
Ðường tương lai sáng tươi vươn mọi ngả
Tới muôn hồn lưu lạc khắp nơi xa …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 14:28:53 bởi vũkimThanh >
TÌNH ÐẮNG ÐẠI DƯƠNG
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Quốc Anh
TÌNH ÐẮNG ÐẠI DƯƠNG
Nét nhạc buồn mong manh đang run rẩy
Phím đàn ngà lẩy bẩy gió mưa sa
Một mình anh với mê khúc chiều tà
Lời ai oán tựa thương ca đồng điệu
Ðời gieo rắc nỗi buồn kia đâu thiếu
Chợt bàng hoàng chỉ thiếu dáng hình em
Mưa triền miên trong giấc mộng buông rèm
Biển gầm thét trườn mình tìm bờ cát
Ôi mái tóc thuỷ tinh đen bát ngát
Vờn làn môi hồng thắm cánh hoa tươi
Anh ước mơ hạt cát nhỏ mỉm cười
Trong luân vũ làn sóng xanh uyển chuyển
Tình yêu ơi trên cánh đồng vô tuyến
Chỉ có nghe hơi thở nét chữ nhau
Núi sông kia sao cũng thấu hồn đau
Trái tim khóc quyện hòa Thu vàng héo
Lá quặn rơi …bay quanh ta khắp nẻo
Mà niềm tin vắt vẻo ngự cùng Trăng
Ta khát khao chắp cánh tới cung hằng
Ðể sưởi ấm tình giá băng muôn trượng
Anh muốn nói cho dù đời đôi hướng
Anh yêu em khối tình đắng đại dương
Hạt cát ơi trên bờ bến yêu thương
Cùng nhau nhé tìm thiên đường dịu ngọt .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:43:04 bởi vũkimThanh >
NÓI VỚI VỌNG PHU
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Hòang Thanh
NÓI VỚI VỌNG PHU
Ðã bao người khắc họa đá vọng phu
Ðã bao đêm ta lạc chốn âm u
Ðã bao lần chồi yêu thương vừa nhú
Lại oằn mình bốc cháy tựa lá thu
Ta hòa đời vào làn gió phiêu du
Quấn quyện ôm thạch nữ giữa sa mù
Hồn gào thét niềm cô đơn rung động
Em ơi em ….Tình yêu hay ngục tù ?
Ta đã đến bên nhau mà chẳng nói
Có khác chi tim vỡ , nát mùi hương
Như Ti-Gôn chẳng giọt máu yêu thương
Nhỏ một chút vào đại dương tâm huyết
Thơ tha thiết như đóa hoa bất diệt
Cứ theo nhau dù cạn kiệt linh hồn
Dư âm xưa chợt tím tái hoàng hôn
Ðể sầu nhớ cứ bồn chồn sương tuyết
Câu ca nào cứ gằn lên da diết
Nụ hôn nào cứ biền biệt đời nhau
Sóng biển nào cứ vật vã phai mầu
Nghịch cảnh nào làm đớn đau lòng cát
Trái tim ta đâu có còn tươi mát
Vấn vương hoài giữa bát ngát mộng mơ
Khóc cạn khô cả thân xác dại khờ
Mong thành đá bên em tròn đôi lứa
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:29:03 bởi vũkimThanh >
MEN RƯỢU CHIA LY
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm :Xuân Hanh
MEN RƯỢU CHIA LY
Anh uống rượu chia ly em trao tặng
Có hương tình quấn quyện sắc hương quê
Có ánh mắt trĩu nặng những lời thề
Có tất cả niềm say mê cuộc sống
Anh biết lắm …Tình em hơn biển rộng
Trái tim nồng ấp ủ mảnh hồn Ðông
Thương đời ai đã lỡ bước sang sông
Chỉ thầm lặng tiếc thương xưa tuổi mộng
Tâm hồn em miền Trăng Sao lồng lộng
Bước chân gầy xao động bụi lưu đầy
Anh bàng hoàng đi giữa những ngất ngây
Hồn đứt đoạn những chuỗi ngày xa xứ
Ôi… Quê hương bản trường ca bất tử
Mà đời mình nốt nhạc cháy vô hình
Thân tha phương như những kẻ viễn chinh
Hồn phách quẩn vùng điêu linh cát bụi
Có những người mong tiền tài đầy túi
Có những hồn cắm cúi gặt mộng mơ
Có những kẻ cả đời chỉ lơ ngơ
Ði tìm thứ người ta không cần nhớ
Anh lao đao giữa đời buồn vỡ nợ
Nghĩ lại mình lo sợ trả không xong
Tóc pha sương giằng xé nát tấm lòng
Cứ chập chùng dựng xây hoài ảo vọng
Ðời bạo tàn cứ duyềnh muôn bão sóng
Mà thế nhân là chiếc lá vô tình
Ta thương nhau tô điểm ánh bình minh
Cùng cảm nhận đắm mình trong tia sáng
Anh bay xa chốn tối tăm chạng vạng
Hòa nhập mình với Mây Nước Trời Trăng
Anh tôn thờ tình Thơ mãi vĩnh hằng
Và tình em sáng tươi hơn màu nắng .
Rượu chia ly nghẹn ngào đêm cay đắng
Vị đậm đà dịu ngọt giữa đời nhau
Em hòa nhịp cầu mây muôn sắc mầu
Nối tình nghĩa giữa cộị nguồn - viễn xứ
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:46:36 bởi vũkimThanh >
THƯƠNG NGƯỜI THƯƠNG THƠ
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm :Hồng Liên
THƯƠNG NGƯỜI THƯƠNG THƠ
Tôi hướng về phía xa vời
Trăng gầy đăm đắm sao rơi lạnh lùng
Thê lương huyền bí không trung
Tóc mây như thể bão bùng vừa qua
Niềm tin chết đuối xót xa
Thói đời là một biển hòa máu tươi
Một khi khôn lớn thành người
Ai ai cũng trải năm mười vết thương
Người ơi …gom góp chán trường
Ðội trời, đạp đất, tìm hương đậm đà
Tôn vinh cho những lời ca
Khơi dòng nhạc nóng quyện hòa cùng thơ
Phím đời tươi tốt ước mơ
Cỏ hoa hy vọng đợi chờ mùa Xuân
Nhân gian vơi bớt trầm luân
Tiếng đàn tương hội rung ngân dịu dàng
Thuyền yêu cập bến mơ màng
Hồn trinh gợn sóng mênh mang thơ về
Thương người lạc giữa tái tê
Thương thơ một thủa đê mê mộng hờ
Dìu nhau tung cánh vào thơ
Xa rời dĩ vãng hoang sơ tiêu điều
Trái tim mở rộng thương yêu
Trời xanh quên hận muôn chiều gió mưa
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:45:08 bởi vũkimThanh >
TÔI TỚI MỸ Tác giả : Vũ kim Thanh Diễn ngâm :Hà Vi
HÔN EM
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Quốc Anh
HÔN EM
Chẳng hiểu sao mà tôi liều lĩnh thế
Ôm hôn em chẳng xin phép câu nào
Ngọn gió tình cuồn cuộn vút lên cao
Như thiêu thân tôi cứ lao vào lửa
Thôi đúng rồi trái tim không thuốc chữa
Nó đòi yêu và ao ước nuông chiều
Nó không chịu ngủ yên trong cô liêu
Nó khóc… nó hờn… nó si mê …tình ái
Nó gặp em như gặp mùa hoa trái
Ngào ngạt hương chín tới ngọt nắng vàng
Ðôi mắt em như cửa ngõ địa đàng
Cứ đắm đuối mở toang bao mộng ước
Nó bàng hoàng như đã tìm lại được
Báu vật xưa đánh mất triệu năm qua
Nó nhìn đời sao chỉ thấy nhạt nhòa
Chỉ còn em cười tươi như hoa nắng
Ôi phố phường hôm nay sao quạnh vắng
Như bức tranh màu tăm tối âm u
Chỉ bồng bềnh làn tóc mướt thiên thu
Bay dào dạt vào hồn hoang ngơ ngẩn
Một vần thơ trong tim như dấu ấn
Một làn mây trắng xoá giữa buồng tim
Một thuyền ân bể ái giữa nổi chìm
Bỗng thăng hoa đời vàng son thần thoại
Bản nhạc lòng cứ triền miên mê mải
Về một miền không hoài bão giá băng
Về trái tim người tri kỷ vĩnh hằng
Ðã mở rộng đón môi hồng hòa nhập .
Vũ kim Thanh
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:34:14 bởi vũkimThanh >
ĐỂ MÙA THU ĐI
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Hồng Ngát
ÐỂ MÙA THU ÐI
Mùa Thu ấy đã bỏ rơi chúng ta
Những chiếc lá chẳng hẹn ngày trở lại
Hạt mưa Ðông thì vô tình mê mải
Giày xéo hồn mình như tấm vải xác xơ
Nỗi niềm em cứ ngược bến bơ vơ
Ðêm buốt giá xót xa từng ngọn nến
Con đường yêu chưa dấu chân đi đến
Giấc mộng nào thầm mến vỡ tan hoang ?
Anh chợt thấy có hồn sông mênh mang
Con chữ chết nổi trôi đầy trang giấy
Cơn bão đời vẫn nhẫn tâm xô đẩy
Em ơi em đừng nản chí ly tan
Ta cất giữ trong tim những mùa vàng
Dù khoảnh khắc nơi thiên đàng mộng mị
Dù người đời có chê bai dị nghị
Với chúng ta là chân lý bình an
Ðến với nhau cho tình Thơ cao sang
Cùng vun đắp vườn Thơ yêu lịch lãm
Vết thương đời bồi đắp cao cam đảm
Thả buồn đau ,chẳng giam hãm tội nhân
Ta chẳng xây chuồng trại trên xác thân
Và nhà tù trong tâm hồn hào phóng
Cho dù trái tim ta đang tê cóng
Tay chung tay hâm nóng rượu tình si
Ngẩng cao đầu cứ để mùa Thu đi
Em hãy viết những dòng Thơ kỳ vĩ
Anh nâng niu và phối âm tri kỷ
Ta ngẩng đầu cứ để mùa Thu đi
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 07:15:16 bởi vũkimThanh >
NÉT MẦU GIAI ĐIỆU
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm :Xuân Hanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:32:34 bởi vũkimThanh >
THƠ CHƯA DỪNG BƯỚC
Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm : Hòang Thanh
THƠ CHƯA DỪNG BƯỚC
Thơ chưa dừng bước người ơi
Càng đi càng thấy dòng đời bao la
Dẫu rằng tim óc xót xa
Trầm luân lạc lõng phồn hoa xứ người
Hướng về quê mẹ xa xôi
Yêu hoa nhớ nắng bồi hồi thân thương
Hồn thơ là biển vấn vương
Là trời nhung nhớ là sương hiền hòa
Là những dòng lệ bao la
Khóc than cho đất trổ hoa tình người
Khóc lên cho núi sông cười
Cho tình thơ trải thắm tươi sơn hà
Cho muôn dân Việt một nhà
Băng ghềnh vượt thác phong ba không sờn
Vững vàng như dẫy Trường sơn
Thắm dòng máu đỏ keo sơn mặn nồng
Ngậm hờn nuốt tủi mênh mông
Băng băng qua những gai chông chập chờn
Người đi làm những cung đờn
Cùng nhau hòa tấu xanh rờn niềm tin
Trái tim ơi …hãy cố tìm
Ðại dương chân lý cánh chim giữa trời
Người ơi … nghe tiếng lòng rơi
Bâng khuâng thấu hiểu tiếng đời than van?
Người ơi… ôm hận ly tan
Ngậm ngùi thương xót Trăng vàng cô đơn?
Bút nghiêng dòng lệ tủi hờn
Giấy giang tay đón chập chờn niềm mơ
Người ơi… thơ chẳng làm ngơ
Thế gian từng phút từng giờ trôi qua
Tiếng chuông Thơ nguyện thiết tha
Bay vào vũ trụ ngọc ngà tương lai
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 06:22:20 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: