Mục thơ sáng tác
Vào vườn sao chẳng làm thơ. Về vùng hoa cỏ một thời nhớ thương. Lang thang tìm những con đường. Ngỡ là lối cũ Quê Hương xóm làng. Nhìn hoa cứ ngỡ Mai vàng. Nhìn trăng cứ nhớ thiên đàng tuổi thơ. Chao ơi ! nhớ đến dại khờ. Nên bao năm vẫn...bơ vơ xứ người... Hồng Sang
Trích đoạn: Ton That Man
Cười Lên Đi Cái mặt trông bí xị, ngó thật buồn
Chẳng nói câu nào, ý ghét luôn
Làm như con gái không bằng á
Cười chút đi anh, sẽ hết buồn Nguyên Đỗ
Trốn tìm Là em? Mà chẳng phải em đâu Quấn quýt hương mơ mấy giọt sầu Bây giờ em đã mù xa lắm Ngày đó sông Ngân gãy nhịp cầu Em chỉ là thơ, chẳng phải người Anh tìm, thơ cũng mịt mù khơi Thôi anh về lại vườn năm cũ Đốt lá vàng rơi nỗi ngậm ngùi Em cám ơn anh một khối tình Nhưng mà bèo nước vẫn lênh đênh Tim em giờ lạc phương nào mất Chẳng biết lấy gì trả nợ anh? Chẳng dám hẹn gì ở kiếp sau Tình theo năm tháng cũng hư hao Tay em mỏng quá không che nổi Vết cắt mảnh tình xưa nhói đau...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: