Tản Mạn
Hôm qua chiều thấp mây sa
Giò lan mấy nụ mượt mà nở hoa
Phất phơ gió trúc la đà
Nắng hôn màu tóc nhuộm tà áo bay
Hồn ngâm ký ức thơ ngây
Một chùm hương cũ rắc đầy trong tim
Trăm năm trọ giấc du miên
Ngân hà thánh thót muộn phiền của nhau
Từ ly thuyền rẽ về đâu
Uyên ương thôi đã bạc màu ước mơ
Thẩn thờ lá rụng song thơ
Hoàng hôn nhuộm tím đôi bờ tương tư
TA
Tản Mạn 2
Trầm ngâm trong nỗi thực hư
Chìm trong mộng ảo ngỡ như tục trần
Giò lan hoa nở ngoài sân
Vươn mình khoe sắc vô vàn đẹp tươi
Chạnh lòng chợt nhớ tới người
Kỷ vật còn đó...đôi nơi chia lià
Cùng lan trò chuyện đêm khuya
Bao niềm thương nhớ gửi về nơi xa
Xạc xào tiếng lá la đà
Ngỡ như chân bước từ xa lại gần
Trăm năm một cõi phù vân
Thuyền ai đi mãi...tàn xuân chưa về...
Sương Anh
Tản Mạn 3
Chờ nhau cuối nẻo hoang mê
Cửa thiên đường khép bốn bề gió ru
Tin sương bóng nhạn mịt mù
Tình trần đã biết ngàn thu khó về
Ngày dài đêm cũng lê thê
Cành hoa sương đọng não nề cõi tâm
Vọng vang cung bậc thâm trầm
Soi dòng tóc cũ nhú mầm nhớ thương
Chắt chiu ấp ủ tàn hương
Chân lần theo lối đoạn trường vẫn đi
Vườn xưa trăng gió định kỳ
Trên dòng sông trắng tóc ghì hương thơ
TA
Tản Mạn 4
Tâm mãi vấn vương chữ chờ
Thả từng con chữ gửi mơ thoả lòng
Người đi vào cõi hư không
Tro tàn bếp lạnh lưả hồng ai khơi
Sao đôi một cặp trên trời
Nay còn một chiếc bên đời lẻ loi
Tình xuân mộng cứ réo đòi
Nhủ lòng tình đã...thì thôi đừng buồn
Miệng cười nhưng lệ thầm tuôn
Thân gầy héo uá tàn hương trinh rồi
Chút tình nhờ mảnh trăng soi
Hồn nương làn gió đêm rơi theo về...
Sương Anh
Tản Mạn 5
Mịt mờ mộng ước sao Khuê
Thương hồn trăng lạc lỗi thề trăm năm
Trăm năm về trọ ngàn năm
Nghe từ nguồn cội đã ngầm chia phôi
Dòng dư lệ, tiếc xa xôi
Loanh quanh chữ nhớ một trời chiêm bao
Từ thương đã trót lao đao
Đêm mông lung ngã để hư hao mình
Riêng còn một chút bình minh
Chia nhau một nữa thành hình kiếp sau
Một vòng trái đất gặp nhau
Đem sầu đổi lấy tơ màu bến Vân
TA
Tản Mạn 6
Lá hoa toả ngát hương thầm
Du hồn lạc cõi dương trần về đây
Muà xuân ước vọng thêm đầy
Tâm tư quên hết những ngày thu đông
Nơi đây hoa cỏ thơm bông
Ngày xinh tươi mát đêm hồng chiêm bao
Tình yêu đem đến ngọt ngào
Ôm vầng trăng mộng ngã vào bến tương
Cùng nhau say khúc Nghê Thường
Nghìn xa cách trở chung đường tình thơ
Gió bay từng sợi tóc mơ
Dường như ai gọi bên bờ phù vân
Sương Anh
Ngừ iu ui...thế là chẳn rồi ha tới tản mạn 6 là "bờ i sắc " rồi nè hihihihihi...bi hiò tói phiên anh iu kiếm đề tài ha. Ta chờ đó, nhớ lẹ nghe hôn?[sm=love2.gif]
Tản mạn 7
Nghẹn ngào gọi mãi cố nhân
vườn xưa tản mạn lân lân cõi lòng
phải rằng người đã sang sông
hay đâu bến vẫn chờ mong con đò
đường tình lắm nẻo quanh co
sao không một lối dành cho riêng mình
còn đây những lá thư tình
tìm đâu ánh mắt lung linh nắng chiều
gió ơi cứ mãi hắt hiu
tim ta cũng vẫn còn yêu có nàng
trăm năm vẹn chữ đá vàng
chờ nơi bến hẹn đò ngang thuở nào.
...NT...