*
* *
Căn cứ vào vài dấu hiệu tôi nhận thấy trong đàn của Lobo có sự khác thường.Ví du , chôc chốc các vết chân lại cho biết có một con sói khác không to lắm chạy trước con đầu đàn. Đôi với tôi điều đó quả là khó hiểu, nhưng 1 người chăn bò đã nói với tôi:
“-Hôm nay tôi trông thấy chúng, con Blanca chạy dẫn đầu và tự làm theo ý nó”
Bây giờ tôi đã rõ mọi việc nên nói luôn:
“Như vậy Blanca đích thị là 1 con sói cái bởi vì nếu là sói đực thì Lobo đã trừng trị cái tôi hỗn xược đó rồi”
Sự kiện này làm tôi chợt nảy ra 1 ý định mới.Tôi chọc tiết 1 con bê và đạt cạnh thi thể nó 2 cái bẫy.Sau đó tôi chặt cái đầu bê là một bộ phận chẳng bổ béo gì, rồi đem để nó ở cách xa 1 chút.Xung quanh cái đầu tôi đạt 6 cái bẫy cực mạnh được ngụy trang khéo léo và tẩy sạch mùi.Trong khi làm ngay cả tay, giày lẫn đồ nghề của tôi đếu bôi máu tươi.Tôi vẩy cả máu xuống đất chung quanh làm như máu chảy từ cái đầu bê ra. Khi bẫy đạt xong tôi lấy tấm da sói cỏ khẻ quệt vaò cát phủ trên bẫy và dùng bàn chân sói cỏ in vô số dấu vết xung quanh.
Lũ sói có thói quen lại gần các xác chết khi nó đánh hơi thấy.Tôi không mảy may nghi ngờ Lobo sẽ phát hiện cái bẫy của tôi tại miếng thịt và nó sẽ ko cho bầy lại gần, nhưng tôi hy vọng vào cái đầu nó d8úng là như bị quảng ra như 1 vật vô tích sự.
Sáng hôm sau việc đầu tiên là tôi đi thăm bẩy.Và kìa thật sung sướng biết bao , ở đấy rành rành đấu chân sói và nơi đạt đầu bê với cái bẫy đã trống trơn.Tôi vôi vã xem dấu chân và biết chắc rằng Lobo ko cho bầy lại gần miếng thịt nhưng có 1 con sói đã tới ngửi cái đầu bê và mắc bẫy.
Chúng tôi đi theo 1 dặm đường thì trông thấy con sói bị mắc bẫy đó chính là Blanca.Vừa nhác thấy chúng tôi nó đã cắm đầu chạy trốn và mặc dầu chân vẫn mắc bẫy dính cái đầu bê nhưng nó chạy còn nhanh hơn người bạn tôi đi bộ.Tuy nhiên chúng tôi vẫn đuổi kịp nó bên dốc đá bởi cái đầu bê bị mắc sừng vào đá
Chưa bao giờ tôi gặp 1 con sói đẹp như Blanca .Bô lông phẳng mượt và dày dặn của nó hầu như trắng toát.Nó quay phát lại, sẳn sàng lao vào cuôc chiến với chúng tôi và tru lên. Đó là 1 tiếng tru kêu gọi kéo dài.Và từ ngọn đồi xa vọng đến tiếng của Lobo .Nhưng đó là hồi tru cuối cùng của con sói cái vì chúng tôi đã đến sát bên nó và nó phải thu hết sức lực để tự vệ
Tiếp theo đó là một màn bi kịch không thể tránh khỏi mà sau này nhớ lại tôi vẫn rùng mình.Cả hai chúng tôi cùng ném thòng lọng vào cổ Blanca và phi sang phía bên kia.Máu miệng nó ôc ra, tròng con mắt trợn ngược, chân ruổi dài và rũ xuống bất lực.Chúng tôi trở về mang theo con sói chết, hân hoan vì đã giáng đòn sấm sét đầu tiên xuống đàn của Lobo.
Chôc chốc tôi lại nghe tiếng tru của Lobo.Nó lang thang khắp vùng đồi, có lẽ đang tìm kiếm Blanca.Nó không muốn bỏ rơi con sói này nhưng nó hiểu rằng ko thể giúp gì cho bạn được nữa vì nó ko sao khắc phục được nỗi sợ với cây súng.Cả ngày hôm ấy chúng tôi nghe thấy tiếng tru thảm thiết của Lobo và tôi bảo một người chăn bò:
“Bây giờ thì tôi tin chắc Blanca chính là bạn đời của Lobo”
Đến buổi chiều Lobo mò tới hẻm núi của chúng tôi bởi tiếng tru của nó vang lên mỗi lúc 1 gần hơn.Trong tiếng tru ấy không còn sự oai hùng như trước nữa mà lẫn vào đó sự sầu thảm và ai oán.Dường như nó gọi người bạn đời :”Blanca, Blanca”. Và khi nó đến chỗ chúng tôi và chỗ bạn nó bị giết thì nó kêu 1 tiếng xé nát tâm can.Trước đây tôi không nghĩ mình sẽ đau xót đến thế khi nghe tiếng tru ấy, thậm chí những người chăn bò khắc khổ cũng cảm thấy ngạc nhiên trước tiếng tru đó.
Lobo hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra vì máu Blanca vẫn tung tóe trên mặt đất.Nó theo dấu chân ngựa đến trang trại của chúng tôi,Nó muốn tìm Blanca hay muốn trả thù tôi cũng không biết nữa.Nhưng ý định của nó đã được thực hiện: nó đuổi kịp con chó canh cửa của chúng tôi ở ngay cổng và xé xác con chó làm nhiều mảnh.Lần đó nó chỉ đến một mình vì tôi chỉ tìm thấy có vết chân của nó thôi.Vết chân đó nói ràng nó đã chay lung tung khắp trại và hoàn toàn quên mất thận trọng.Tôi liền đạt ngay rải rác khắp bãi nhiều bẫy nữa và Lobo đã mắc vào 1 trong số đó.Nhưng nó khỏe tới mức vuôt thoát ra khỏi bẫy
Tôi biết Lobo sẽ không ngừng tìm kiếm xác của Blanca nên tôi đã tận dụng mọi nỗ lực nhằn tóm nó trước khi nó qua cơn xúc động.Lúc đó tôi hiểu rằng mình sai lầm khi giết Blanca, giá như tôi dùng nó làm mồi thì đã tóm được con đực ngay đên đầu tiên.Tôi chọn 130 cái bẫy kiên cố nhất và đạt trên mỗi một khoảng đất trống trên lối mòn 4 cái.Mỗi cái bẫy dc buôc riêng 1 khúc gỗ và mổi khúc gỗ được phủ riêng 1 lớp đất.Khi vùi bẩy tôi bóc cả 1 mãnh đất đạt lên bao nilon để sau khi đạt xong phủ lên lại nhằm xóa hoàn toàn dấu vết bàn tay con người
Sau khi ngụy trang xong tôi đạt con Blanca bất hạnh vào giữa bãi trống, tôi chặt 1 chân của nó và in dấu lên từng chiếc bẫy một.Tôi đã áp dụng mọi phương cách mình biết và mãi tới chiều mới rút được.Ban đên tôi có cảm tưởng nghe tiếng tru của Lobo.Ngày hôm sau tôi lấy ngựa ra đi nhưng trời sụp tối trước khi tôi kịp đi hết 1 vòng khe trống.Sau bữa ăn 1 ngươì chăn bò bảo tôi bẩy gia súc ở hẻm phía bắc có vẻ hoảng sợ, chẳng biết có phải nó đã sụp bẫy ko
Mãi đến chiều hôm sau tôi mới tới được chỗ ấy và khi tới gần tôi thấy cái bóng xám nhổm dậy định chạy trốn nhưng không được.Trước mắt tôi là Lobo, nỗi kinh hoàng của vùng Kurumbo.Mấy cái bẫy đã giữ chặt lấy nó, ôi ngươì hùng già bất hạnh.Mi không ngừng tìm kiếm người bạn đời của mình và khi tìm thấy thì mù quáng lao vào cạm bẫy.Bốn cái ngàm sát đã giữ chặt 4 chân nó
Nó nằm đó hoàn toàn bất lực, vô số vết chân cho thấy đàn gia súc đạ tụ tập định hành hạ kẻ chuyên quyền nay bị lật đổ nhưng rốt lại không dám tới gần nó
Nó nằm đó đã 2 ngày và giờ đây hoàn toàn kiệt sức.Tuy thế khi tôi lại gần nó nhổm dậy và tru lên một hồi dài cuối cùng vang động, rung chuyển ca 2 vách đá để kêu gọi sự giúp sức của bầy đàn.Nhưng chẳng có ai đáp lại nó.Và con vật bị bỏ rơi ấy lao vào tôi trong 1 cố gắng tuyệt vọng cuối cùng nhưng vô ích.Hàm răng nanh của nó nghiến vào sợi dây xích mới đáng sợ làm sao.Và khi tôi thử chạm báng súng vào nó thì nó để lại trên đó những vết răng nanh còn tới tận bây giờ.Mắt nó tối lại vì căm hờn và tức giận khi nó cố đớp tôi và con ngựa.Nhưng nó đuối sức dần và chẳng mấy chôc đã nằm vật xuống.
“Hơĩ tên cươp già lừng danh, kẻ đã gây ra vô số cuôc tàn phá không sao đếm xuể-Tôi nói với nó- vaì phút nữa mày sẽ thành đống thịt chết, nhưng tao không thể làm khác được”
Tôi quang thòng lọng vào đầu nó, nhưng bất ngờ làm sao, nó vẫn không khuất phục,nút dây chưa kịp thát lại thì nó đã há răng đớp gọn sợi dây to tướng và lập tức cắn đứt vất xuống chân.Tôi hoàn toàn có thể bắn chết nó nhưng tôi ko muốn làm hỏng bộ lông tuyệt tác ấy.Tôi bèn goị tới 1 người giúp sức.Chúng tôi quang cho Lobo 1 khúc gỗ mớp và trước khi nó kịp nhả ra thì dây thòng lọng đã rít lên và quấn quanh cổ nó.Khi đôi mắt căm hờn của Lobo đờ ra thì tôi bảo người giúp việc
Khoan đã,ta sẽ không giết nó, hảy đem nó về trại.
Nó yếu tới mức chúng tôi chẳng khó khăn gì tọng khúc gỗ ngang họng nó và buôc hàm nó bằng một sợi dây.Nó vừa cảm thấy hàm bị buôc chặt là thôi không chống cự nữa và cũng không thốt lên tiếng nào.Nó bình thản nhìn chúng tôi tựa hồ muốn nói:
“Được thôi, các người đã bắt được ta, và bây giờ các người cứ làm bất cứ gì các người muốn”
Cũng từ giây phút ấy nó không đếm xỉa gí tới chúng tôi nữa.Nó thở đều đều và dôi mắt nó lại trở nên trong trẻo ,long lanh.Nhưng cặp mắt ấy chẳng hề nhìn chúng tôi mà chúng hướng về phía đồi núi xa xa, nơi mà bầy đàn lừng danh của nó đang chạy tản mát khắp nơi
Chúng tôi thong thả đi về trại. Ở đó tôi buôc nó bằng 1 vòng cổ chắc chắn và một sợi xích to.Sau đó chúng tôi tháo dây buôc hàm nó ra. Lúc đó tôi có thể ngắm nó thật kỹ và nhận thấy rằng thật ít đáng tin tưởng vào những đơm đặt về các vị anh hùng cũng như các bạo chúa trong lúc sinh thời.Mình Lobo không có vệt lông cổ vàng, mà trên vai nó cũng chẳng có thánh giá lật ngược chứng tỏ nó có liên hệ với quỷ dữ.Nhưng trên sườn nó có một vết sẹo to rộng ,dài,vết tích mà con Junon, con chó đầu đàn của Tenoray kịp để lại trong khoảnh khắc trước khi nó quật con chó tắt thở trên mặt đất các khe núi.
Tôi đạt nước và thịt trước mặt Lobo nhưng nó chẳng để mắt tới.Nó nằm sấp bụng, ánh mắt vàng khè vượt qua tôi hướng về phiá lối đi của khe núi và xa hơn nữa tới tận đồng cỏ nơi nó từng tung hoành.Nó thậm chí không đông đây khi tôi chạm vào người nó.Và cho đến khi mặt trời khuất bóng nó vẫn nhìn đăm đam về khe núi ,về đồng cỏ cao.
Tôi chờ tới đêm nó sẽ tiếp tục gọi bầy và đã chuẩn bị sẳn cho cuộc gặp gỡ đó nhằm quét sạch bầy sói Kurumbo.Nhưng trong lúc Lobo tuyệt vọng nhất , nó đã gọi 1 lần và chẳng ai đáp lại, bây giờ nó chẳng buồn gọi nữa.
Người ta nói rằng, khi sư tử bị tước đoạt hết sức khỏe, chim ưng bị tước đi tự do, và chim bồ câu bị chia lìa đôi lứa thì chúng sẽ chết dần vì trái tim quá đau khổ.Và chẳng lẽ trái tim của tên của tên cướp già này có thể chịu một lúc cả ba nỗi đau khổ hay sao.Nó mất cả sức khỏe, tự do và bạn đời.Cho đến khi trời hừng sáng nó vẫn nằm đó thảnh thơi như đang nghĩ.Nhưng đôi mắt đã khép lại, và nó đã tắt thở rồi.Chúng tôi kéo xác nó vào hiên, nơi vẫn còn cái xác con Blanca.Chúng tôi đạt nó cạnh Blanca và thôt lên:
“Mày vẫn đi tìm nó ư. Đấy, bây giờ chúng mày lại được ở bên nhau”